Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1295: Nụ hôn lúc mơ màng
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quý Quân Mỹ xuất hiện ở cửa phòng không biết từ lúc nào, vừa mới vào đã kéo lấy cánh tay của Cảnh Triệt.Cảnh Triệt nhìn Quý Quân Tuyết, dáng người cao ngất vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhíchAnh ta không hề nói lấy nửa câu, cũng chẳng đưa ra một câu trả lời chắc chắn nào mà cứ lặng lẽ rơi vào trầm mặc, không biết anh ta đang nghĩ gìNgay cả cánh tay bị Quý Quân Mỹ kéo lấy hồi lâu cũng không phát hiện ra.Quý Quân Tuyết và Quý Quân Mỹ đều mờ mịt nhìn anh taBởi vì Quý Quân Mỹ đã quay lại nên Quý Quân Tuyết một khi đã muốn đi thì cảnh Triệt không thể tìm được lý do nào để giữ cậu lại đượcTrước kia anh ta2có thể nói rằng Quý Quân Mỹ không ở đây khiến anh ta sẽ thấy cô đơn để giữ Quý Quân Tuyết ở lạiAnh ta nghĩ Quý Quân Mỹ đã ở lại thì chuyện em trai cô ta cũng ở đây sẽ càng là chuyện dĩ nhiên, thế nên anh ta cho rằng Quý Quân Tuyết sẽ không đi nữaKhông ngờ, cậu vẫn muốn rời điCảnh Triệt vẫn giữ im lặngMột hồi lâu vẫn đang cố gắng tìm ra lý do gì đó.Suy nghĩ một lúc, đột nhiên, anh ta dường như đã nhớ tới điều gì bèn thản nhiên nói: “Anh giữ em lại bởi vì anh không muốn mời người giúp việc đến nấu cơmHai người cũng biết anh không thích tiếp xúc nhiều với những người không quen biết rồi đấyMà chị của7em lại nấu cơm quá khó ăn.”“...” Cảnh Triệt không hề giữ mặt mũi cho Quý Quân Mỹ, chỉ dùng một lời đã đâm ngay chỗ yếu của cô ta, đả kích cô taQuý Quân Mỹ lúng túng tới mức khóe miệng giật giậtCô ta nấu cơm đúng là không bằng đầu bếp lớn, nhưng đâu đến nỗi khó ănĂn qua loa vẫn không có vấn đề gì cơ mà? “Nhưng nếu Quân Tuyết muốn kết bạn lẽ nào cũng đưa bạn bè tới đây sao?” Quý Quân Mỹ bất mãn nói“Chỉ cần em ấy muốn thì cứ để em ấy đưa đếnEm ấy là em trai ruột của em, lẽ nào em không nên chăm sóc cho em ấy sao?” Cảnh Triệt đưa mắt sang, hỏi ngược lại Quý Quân Mỹ.Quý Quân Mỹ có vẻ9hơi lúng túng“Đương nhiên là đồng ý, chỉ là Quý Quân Tuyết cũng không muốn bị gò bó, hôm nay chính em ấy đã đề cập với em rằng trước kia bởi vì em rời đi nên em ấy thấy có lỗi với anh, muốn thay chị gái để xin lỗi anh, bồi thường cho anh nên mới ở lại đâyCảnh Triệt, anh không nên làm khó Quân Tuyết.”Xin lỗi? Bồi thường? Tuy rằng trong lòng Cảnh Triệt vẫn biết những điều ấy, nhưng khi nó từ chính miệng Quý Quân Mỹ nói ra lại làm anh ta thấy vô cùng bực bội, trong lòng như có ngọn lửa thiêu đốt vậyCảnh Triệt nhìn chằm chằm vào Quý Quân Tuyết, muốn xác nhận lại ý muốn của cậu một lần nữaAnh ta nhướng mày: “Em thật5sự muốn đi sao?”Quý Quân Tuyết gật đầu: “Vâng!” Câu trả lời vô cùng dứt khoátCậu không muốn như chị mình đã nói, phá hoại tình cảm của anh cảnh Triệt và chị mìnhAnh Cảnh Triệt yêu chị như vậy, vẫn luôn chờ chị quay lạiHiện giờ không dễ dàng gì mới quay lại, cậu nên đi thôiMặc dù không hiểu sao trong lòng lại có chút không nỡ, nhưng nếu tốt cho anh Cảnh Triệt và chị thì cậu sẽ làm tất cả“Vậy được rồi! Ngày mai anh sẽ đưa em đến trường.”Cảnh Triệt lạnh lùng nói một câu rồi xoay người, nhanh chân rời khỏi phòng ngủ của Quý Quân TuyếtQuý Quân Mỹ thản nhiên nhìn Quý Quân Tuyết, mỉm cười, tỏ ra vô cùng hài lòng với cách làm của cậu.Đêm đó, Quý3Quân Tuyết nằm trong phòng nhưng không sao ngủ đượcCậu lẳng lặng nhìn trần nhà.Trong gian phòng tĩnh lặng, dưới ngọn đèn u ám, chỉ còn tiếng đồng hồ kêu tích tắc tích tắc cùng với tiếng côn trùng kêu rả rích ngoài ban công.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quý Quân Mỹ xuất hiện ở cửa phòng không biết từ lúc nào, vừa mới vào đã kéo lấy cánh tay của Cảnh Triệt.Cảnh Triệt nhìn Quý Quân Tuyết, dáng người cao ngất vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhíchAnh ta không hề nói lấy nửa câu, cũng chẳng đưa ra một câu trả lời chắc chắn nào mà cứ lặng lẽ rơi vào trầm mặc, không biết anh ta đang nghĩ gìNgay cả cánh tay bị Quý Quân Mỹ kéo lấy hồi lâu cũng không phát hiện ra.Quý Quân Tuyết và Quý Quân Mỹ đều mờ mịt nhìn anh taBởi vì Quý Quân Mỹ đã quay lại nên Quý Quân Tuyết một khi đã muốn đi thì cảnh Triệt không thể tìm được lý do nào để giữ cậu lại đượcTrước kia anh ta2có thể nói rằng Quý Quân Mỹ không ở đây khiến anh ta sẽ thấy cô đơn để giữ Quý Quân Tuyết ở lạiAnh ta nghĩ Quý Quân Mỹ đã ở lại thì chuyện em trai cô ta cũng ở đây sẽ càng là chuyện dĩ nhiên, thế nên anh ta cho rằng Quý Quân Tuyết sẽ không đi nữaKhông ngờ, cậu vẫn muốn rời điCảnh Triệt vẫn giữ im lặngMột hồi lâu vẫn đang cố gắng tìm ra lý do gì đó.Suy nghĩ một lúc, đột nhiên, anh ta dường như đã nhớ tới điều gì bèn thản nhiên nói: “Anh giữ em lại bởi vì anh không muốn mời người giúp việc đến nấu cơmHai người cũng biết anh không thích tiếp xúc nhiều với những người không quen biết rồi đấyMà chị của7em lại nấu cơm quá khó ăn.”“...” Cảnh Triệt không hề giữ mặt mũi cho Quý Quân Mỹ, chỉ dùng một lời đã đâm ngay chỗ yếu của cô ta, đả kích cô taQuý Quân Mỹ lúng túng tới mức khóe miệng giật giậtCô ta nấu cơm đúng là không bằng đầu bếp lớn, nhưng đâu đến nỗi khó ănĂn qua loa vẫn không có vấn đề gì cơ mà? “Nhưng nếu Quân Tuyết muốn kết bạn lẽ nào cũng đưa bạn bè tới đây sao?” Quý Quân Mỹ bất mãn nói“Chỉ cần em ấy muốn thì cứ để em ấy đưa đếnEm ấy là em trai ruột của em, lẽ nào em không nên chăm sóc cho em ấy sao?” Cảnh Triệt đưa mắt sang, hỏi ngược lại Quý Quân Mỹ.Quý Quân Mỹ có vẻ9hơi lúng túng“Đương nhiên là đồng ý, chỉ là Quý Quân Tuyết cũng không muốn bị gò bó, hôm nay chính em ấy đã đề cập với em rằng trước kia bởi vì em rời đi nên em ấy thấy có lỗi với anh, muốn thay chị gái để xin lỗi anh, bồi thường cho anh nên mới ở lại đâyCảnh Triệt, anh không nên làm khó Quân Tuyết.”Xin lỗi? Bồi thường? Tuy rằng trong lòng Cảnh Triệt vẫn biết những điều ấy, nhưng khi nó từ chính miệng Quý Quân Mỹ nói ra lại làm anh ta thấy vô cùng bực bội, trong lòng như có ngọn lửa thiêu đốt vậyCảnh Triệt nhìn chằm chằm vào Quý Quân Tuyết, muốn xác nhận lại ý muốn của cậu một lần nữaAnh ta nhướng mày: “Em thật5sự muốn đi sao?”Quý Quân Tuyết gật đầu: “Vâng!” Câu trả lời vô cùng dứt khoátCậu không muốn như chị mình đã nói, phá hoại tình cảm của anh cảnh Triệt và chị mìnhAnh Cảnh Triệt yêu chị như vậy, vẫn luôn chờ chị quay lạiHiện giờ không dễ dàng gì mới quay lại, cậu nên đi thôiMặc dù không hiểu sao trong lòng lại có chút không nỡ, nhưng nếu tốt cho anh Cảnh Triệt và chị thì cậu sẽ làm tất cả“Vậy được rồi! Ngày mai anh sẽ đưa em đến trường.”Cảnh Triệt lạnh lùng nói một câu rồi xoay người, nhanh chân rời khỏi phòng ngủ của Quý Quân TuyếtQuý Quân Mỹ thản nhiên nhìn Quý Quân Tuyết, mỉm cười, tỏ ra vô cùng hài lòng với cách làm của cậu.Đêm đó, Quý3Quân Tuyết nằm trong phòng nhưng không sao ngủ đượcCậu lẳng lặng nhìn trần nhà.Trong gian phòng tĩnh lặng, dưới ngọn đèn u ám, chỉ còn tiếng đồng hồ kêu tích tắc tích tắc cùng với tiếng côn trùng kêu rả rích ngoài ban công.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quý Quân Mỹ xuất hiện ở cửa phòng không biết từ lúc nào, vừa mới vào đã kéo lấy cánh tay của Cảnh Triệt.Cảnh Triệt nhìn Quý Quân Tuyết, dáng người cao ngất vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhíchAnh ta không hề nói lấy nửa câu, cũng chẳng đưa ra một câu trả lời chắc chắn nào mà cứ lặng lẽ rơi vào trầm mặc, không biết anh ta đang nghĩ gìNgay cả cánh tay bị Quý Quân Mỹ kéo lấy hồi lâu cũng không phát hiện ra.Quý Quân Tuyết và Quý Quân Mỹ đều mờ mịt nhìn anh taBởi vì Quý Quân Mỹ đã quay lại nên Quý Quân Tuyết một khi đã muốn đi thì cảnh Triệt không thể tìm được lý do nào để giữ cậu lại đượcTrước kia anh ta2có thể nói rằng Quý Quân Mỹ không ở đây khiến anh ta sẽ thấy cô đơn để giữ Quý Quân Tuyết ở lạiAnh ta nghĩ Quý Quân Mỹ đã ở lại thì chuyện em trai cô ta cũng ở đây sẽ càng là chuyện dĩ nhiên, thế nên anh ta cho rằng Quý Quân Tuyết sẽ không đi nữaKhông ngờ, cậu vẫn muốn rời điCảnh Triệt vẫn giữ im lặngMột hồi lâu vẫn đang cố gắng tìm ra lý do gì đó.Suy nghĩ một lúc, đột nhiên, anh ta dường như đã nhớ tới điều gì bèn thản nhiên nói: “Anh giữ em lại bởi vì anh không muốn mời người giúp việc đến nấu cơmHai người cũng biết anh không thích tiếp xúc nhiều với những người không quen biết rồi đấyMà chị của7em lại nấu cơm quá khó ăn.”“...” Cảnh Triệt không hề giữ mặt mũi cho Quý Quân Mỹ, chỉ dùng một lời đã đâm ngay chỗ yếu của cô ta, đả kích cô taQuý Quân Mỹ lúng túng tới mức khóe miệng giật giậtCô ta nấu cơm đúng là không bằng đầu bếp lớn, nhưng đâu đến nỗi khó ănĂn qua loa vẫn không có vấn đề gì cơ mà? “Nhưng nếu Quân Tuyết muốn kết bạn lẽ nào cũng đưa bạn bè tới đây sao?” Quý Quân Mỹ bất mãn nói“Chỉ cần em ấy muốn thì cứ để em ấy đưa đếnEm ấy là em trai ruột của em, lẽ nào em không nên chăm sóc cho em ấy sao?” Cảnh Triệt đưa mắt sang, hỏi ngược lại Quý Quân Mỹ.Quý Quân Mỹ có vẻ9hơi lúng túng“Đương nhiên là đồng ý, chỉ là Quý Quân Tuyết cũng không muốn bị gò bó, hôm nay chính em ấy đã đề cập với em rằng trước kia bởi vì em rời đi nên em ấy thấy có lỗi với anh, muốn thay chị gái để xin lỗi anh, bồi thường cho anh nên mới ở lại đâyCảnh Triệt, anh không nên làm khó Quân Tuyết.”Xin lỗi? Bồi thường? Tuy rằng trong lòng Cảnh Triệt vẫn biết những điều ấy, nhưng khi nó từ chính miệng Quý Quân Mỹ nói ra lại làm anh ta thấy vô cùng bực bội, trong lòng như có ngọn lửa thiêu đốt vậyCảnh Triệt nhìn chằm chằm vào Quý Quân Tuyết, muốn xác nhận lại ý muốn của cậu một lần nữaAnh ta nhướng mày: “Em thật5sự muốn đi sao?”Quý Quân Tuyết gật đầu: “Vâng!” Câu trả lời vô cùng dứt khoátCậu không muốn như chị mình đã nói, phá hoại tình cảm của anh cảnh Triệt và chị mìnhAnh Cảnh Triệt yêu chị như vậy, vẫn luôn chờ chị quay lạiHiện giờ không dễ dàng gì mới quay lại, cậu nên đi thôiMặc dù không hiểu sao trong lòng lại có chút không nỡ, nhưng nếu tốt cho anh Cảnh Triệt và chị thì cậu sẽ làm tất cả“Vậy được rồi! Ngày mai anh sẽ đưa em đến trường.”Cảnh Triệt lạnh lùng nói một câu rồi xoay người, nhanh chân rời khỏi phòng ngủ của Quý Quân TuyếtQuý Quân Mỹ thản nhiên nhìn Quý Quân Tuyết, mỉm cười, tỏ ra vô cùng hài lòng với cách làm của cậu.Đêm đó, Quý3Quân Tuyết nằm trong phòng nhưng không sao ngủ đượcCậu lẳng lặng nhìn trần nhà.Trong gian phòng tĩnh lặng, dưới ngọn đèn u ám, chỉ còn tiếng đồng hồ kêu tích tắc tích tắc cùng với tiếng côn trùng kêu rả rích ngoài ban công.