Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1234
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1234 Lẽ nào ông ta đã đặt cược sai rồi ư?Mặc dù đang cách một con đường lớn, thế nhưng ông ta vẫn có thể nhìn thấy rất rõ hình ảnh Viên Hỗn Thiên không bị nước mưa thấm ướt! Mà dường như Tiêu Chính Văn lại chưa từng bộc lộ được khả năng thần kỳ như vậy! Lẽ nào ông ta đã đặt cược sai rồi ư? Bởi vì quá lo lắng nên sắc mặt của Lãnh Kế Hồng đã trở nên trắng bệch. Tiêu Chính Văn cũng nhìn thấy cảnh tượng này thông qua gương chiếu hậu. Trong tương lai, Tiêu Chính Văn đương nhiên cũng cần vài người phát ngôn. Ví dụ như ở Giang Trung này cần một người giúp đỡ cho tập đoàn Vy Nhan. Dù sao hoạt động xuất khẩu y dược của cả nước cũng đều giao hết cho tập đoàn Vy Nhan, khối lượng công việc thật sự quá lớn. Thế nhưng người phát ngôn này buộc phải trung thành với tập đoàn Vy Nhan! Hoặc có thể nói là không được phép dao động bất kể mọi lúc! Nếu không sẽ mang tới cho tập đoàn Vy Nhan những tổn thất lớn. Bây giờ là lúc Tiêu Chính Văn khảo nghiệm Lãnh Kế Hồng. Nhưng biểu hiện lúc này của ông ta lại khiến Tiêu Chính Văn cảm thấy hơi thất vọng. Chẳng qua chỉ là mưa rơi không ướt người mà thôi, chỉ cần Tiêu Chính Văn muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể dùng trận pháp để tạo ra một bức tường không khí rộng gần trăm mét ở ngay trên đỉnh đầu mình, đừng nói là bản thân anh, ngay cả những người ở trong phạm vi một trăm mét xung quanh cũng đều có thể không cần dùng ô. Chỉ là mấy kỹ năng nhỏ nhặt này chẳng khác gì mấy thứ hào nhoáng trống rỗng, Tiêu Chính Văn căn bản không có hứng thú. Sau khi sở hữu trái tim rồng Kim Long, tâm trạng của Tiêu Chính Văn cũng dần dần nảy sinh một vài thay đổi. Bản thân cũng vì mấy thay đổi này mà trở nên ngày càng kín tiếng hơn. “Cậu… cậu Tiêu, tôi đoán trong khoảng thời gian gần đây, mấy tập đoàn y dược lớn của Giang Trung có thể sẽ liên kết để chống lại tập đoàn Vy Nhan, vậy nên chúng ta cần phải có toan tính kỹ càng từ sớm!”Giong nói của Lãnh Kế Hồng hơi run rẩy.Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, không hề đáp lời, thay vào đó lại quay sang nói chuyện dưỡng thai với Khương Vy Nhan.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1234 Lẽ nào ông ta đã đặt cược sai rồi ư?Mặc dù đang cách một con đường lớn, thế nhưng ông ta vẫn có thể nhìn thấy rất rõ hình ảnh Viên Hỗn Thiên không bị nước mưa thấm ướt! Mà dường như Tiêu Chính Văn lại chưa từng bộc lộ được khả năng thần kỳ như vậy! Lẽ nào ông ta đã đặt cược sai rồi ư? Bởi vì quá lo lắng nên sắc mặt của Lãnh Kế Hồng đã trở nên trắng bệch. Tiêu Chính Văn cũng nhìn thấy cảnh tượng này thông qua gương chiếu hậu. Trong tương lai, Tiêu Chính Văn đương nhiên cũng cần vài người phát ngôn. Ví dụ như ở Giang Trung này cần một người giúp đỡ cho tập đoàn Vy Nhan. Dù sao hoạt động xuất khẩu y dược của cả nước cũng đều giao hết cho tập đoàn Vy Nhan, khối lượng công việc thật sự quá lớn. Thế nhưng người phát ngôn này buộc phải trung thành với tập đoàn Vy Nhan! Hoặc có thể nói là không được phép dao động bất kể mọi lúc! Nếu không sẽ mang tới cho tập đoàn Vy Nhan những tổn thất lớn. Bây giờ là lúc Tiêu Chính Văn khảo nghiệm Lãnh Kế Hồng. Nhưng biểu hiện lúc này của ông ta lại khiến Tiêu Chính Văn cảm thấy hơi thất vọng. Chẳng qua chỉ là mưa rơi không ướt người mà thôi, chỉ cần Tiêu Chính Văn muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể dùng trận pháp để tạo ra một bức tường không khí rộng gần trăm mét ở ngay trên đỉnh đầu mình, đừng nói là bản thân anh, ngay cả những người ở trong phạm vi một trăm mét xung quanh cũng đều có thể không cần dùng ô. Chỉ là mấy kỹ năng nhỏ nhặt này chẳng khác gì mấy thứ hào nhoáng trống rỗng, Tiêu Chính Văn căn bản không có hứng thú. Sau khi sở hữu trái tim rồng Kim Long, tâm trạng của Tiêu Chính Văn cũng dần dần nảy sinh một vài thay đổi. Bản thân cũng vì mấy thay đổi này mà trở nên ngày càng kín tiếng hơn. “Cậu… cậu Tiêu, tôi đoán trong khoảng thời gian gần đây, mấy tập đoàn y dược lớn của Giang Trung có thể sẽ liên kết để chống lại tập đoàn Vy Nhan, vậy nên chúng ta cần phải có toan tính kỹ càng từ sớm!”Giong nói của Lãnh Kế Hồng hơi run rẩy.Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, không hề đáp lời, thay vào đó lại quay sang nói chuyện dưỡng thai với Khương Vy Nhan.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1234 Lẽ nào ông ta đã đặt cược sai rồi ư?Mặc dù đang cách một con đường lớn, thế nhưng ông ta vẫn có thể nhìn thấy rất rõ hình ảnh Viên Hỗn Thiên không bị nước mưa thấm ướt! Mà dường như Tiêu Chính Văn lại chưa từng bộc lộ được khả năng thần kỳ như vậy! Lẽ nào ông ta đã đặt cược sai rồi ư? Bởi vì quá lo lắng nên sắc mặt của Lãnh Kế Hồng đã trở nên trắng bệch. Tiêu Chính Văn cũng nhìn thấy cảnh tượng này thông qua gương chiếu hậu. Trong tương lai, Tiêu Chính Văn đương nhiên cũng cần vài người phát ngôn. Ví dụ như ở Giang Trung này cần một người giúp đỡ cho tập đoàn Vy Nhan. Dù sao hoạt động xuất khẩu y dược của cả nước cũng đều giao hết cho tập đoàn Vy Nhan, khối lượng công việc thật sự quá lớn. Thế nhưng người phát ngôn này buộc phải trung thành với tập đoàn Vy Nhan! Hoặc có thể nói là không được phép dao động bất kể mọi lúc! Nếu không sẽ mang tới cho tập đoàn Vy Nhan những tổn thất lớn. Bây giờ là lúc Tiêu Chính Văn khảo nghiệm Lãnh Kế Hồng. Nhưng biểu hiện lúc này của ông ta lại khiến Tiêu Chính Văn cảm thấy hơi thất vọng. Chẳng qua chỉ là mưa rơi không ướt người mà thôi, chỉ cần Tiêu Chính Văn muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể dùng trận pháp để tạo ra một bức tường không khí rộng gần trăm mét ở ngay trên đỉnh đầu mình, đừng nói là bản thân anh, ngay cả những người ở trong phạm vi một trăm mét xung quanh cũng đều có thể không cần dùng ô. Chỉ là mấy kỹ năng nhỏ nhặt này chẳng khác gì mấy thứ hào nhoáng trống rỗng, Tiêu Chính Văn căn bản không có hứng thú. Sau khi sở hữu trái tim rồng Kim Long, tâm trạng của Tiêu Chính Văn cũng dần dần nảy sinh một vài thay đổi. Bản thân cũng vì mấy thay đổi này mà trở nên ngày càng kín tiếng hơn. “Cậu… cậu Tiêu, tôi đoán trong khoảng thời gian gần đây, mấy tập đoàn y dược lớn của Giang Trung có thể sẽ liên kết để chống lại tập đoàn Vy Nhan, vậy nên chúng ta cần phải có toan tính kỹ càng từ sớm!”Giong nói của Lãnh Kế Hồng hơi run rẩy.Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, không hề đáp lời, thay vào đó lại quay sang nói chuyện dưỡng thai với Khương Vy Nhan.