Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1251

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1251 Khí thế thật đáng sợ!Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên.  “Mọi người phân xử giúp tôi với, làm gì có…” Người đàn ông trung niên còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung một bạt tai thật mạnh, khiến ông ta văng ra xa hơn hai mét, sau đó anh nói với bảo vệ ở cửa: “Coi chừng ông ta!” Ngay sau đó, dưới ánh mắt chăm chú kinh ngạc của mọi người, Tiêu Chính Văn bước tới gần ông lão. Anh đâm kim châm vào bụng ông lão rồi rút nó ra và nói: “Mọi người xem kỹ, kim châm không hề đổi màu đen, điều này chứng tỏ trong dạ dày của ông lão không có độc!”  Tiếp đó, anh đâm kim châm vào cổ họng ông lão, lúc rút kim châm ra, mọi người không khỏi hít sâu một hơi. Kim châm lại biến thành màu đen! “Mọi người thấy rồi đó, ông lão trúng độc ở chỗ cổ họng, vậy tôi muốn hỏi người con trai hiếu thuận này và mấy nhân viên hóa nghiệm, giải thích như nào về chất độc ở cổ họng ông lão?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.   Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người hóng hớt và phóng viên đang xúm lại xem xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không ngờ lại xuất hiện tình cảnh như vậy… Vốn dĩ bọn họ chỉ nhận tiền để làm việc thôi. Thế nhưng tình hình trước mắt khiến bọn họ không biết nên làm thế nào. Đặc biệt là người đàn ông trung niên kia, lúc này nhìn thấy cây kim châm bị nhuộm đen trong tay Tiêu Chính Văn, con ngươi đảo qua đảo lại, cũng không biết nên giải thích thế nào. Ngay cả hội trưởng Lý bên cạnh cũng câm như hến. Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tạnh, ánh mắt nhìn chăm chăm vào người đàn ông trung niên đó, lạnh lùng chất vấn: “Nói! Ai sai mấy người tới đây? Tôi chỉ cho mấy người một cơ hội!” Trong nháy mắt, cơ thể Tiêu Chính Văn toát ra sát khí đầy khủng bố, khoá chặt lấy người đàn ông trung niên, khiến cho ông ta bất giác lùi ra sau mấy bước! Khí thế thật đáng sợ! Những người đang vây bên ngoài tập đoàn Vy Nhan đều bị hơi thở trên người Tiêu Chính Văn doạ sợ liên tiếp lùi ra sau! “Cậu, cậu muốn làm gì?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1251 Khí thế thật đáng sợ!Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên.  “Mọi người phân xử giúp tôi với, làm gì có…” Người đàn ông trung niên còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung một bạt tai thật mạnh, khiến ông ta văng ra xa hơn hai mét, sau đó anh nói với bảo vệ ở cửa: “Coi chừng ông ta!” Ngay sau đó, dưới ánh mắt chăm chú kinh ngạc của mọi người, Tiêu Chính Văn bước tới gần ông lão. Anh đâm kim châm vào bụng ông lão rồi rút nó ra và nói: “Mọi người xem kỹ, kim châm không hề đổi màu đen, điều này chứng tỏ trong dạ dày của ông lão không có độc!”  Tiếp đó, anh đâm kim châm vào cổ họng ông lão, lúc rút kim châm ra, mọi người không khỏi hít sâu một hơi. Kim châm lại biến thành màu đen! “Mọi người thấy rồi đó, ông lão trúng độc ở chỗ cổ họng, vậy tôi muốn hỏi người con trai hiếu thuận này và mấy nhân viên hóa nghiệm, giải thích như nào về chất độc ở cổ họng ông lão?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.   Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người hóng hớt và phóng viên đang xúm lại xem xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không ngờ lại xuất hiện tình cảnh như vậy… Vốn dĩ bọn họ chỉ nhận tiền để làm việc thôi. Thế nhưng tình hình trước mắt khiến bọn họ không biết nên làm thế nào. Đặc biệt là người đàn ông trung niên kia, lúc này nhìn thấy cây kim châm bị nhuộm đen trong tay Tiêu Chính Văn, con ngươi đảo qua đảo lại, cũng không biết nên giải thích thế nào. Ngay cả hội trưởng Lý bên cạnh cũng câm như hến. Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tạnh, ánh mắt nhìn chăm chăm vào người đàn ông trung niên đó, lạnh lùng chất vấn: “Nói! Ai sai mấy người tới đây? Tôi chỉ cho mấy người một cơ hội!” Trong nháy mắt, cơ thể Tiêu Chính Văn toát ra sát khí đầy khủng bố, khoá chặt lấy người đàn ông trung niên, khiến cho ông ta bất giác lùi ra sau mấy bước! Khí thế thật đáng sợ! Những người đang vây bên ngoài tập đoàn Vy Nhan đều bị hơi thở trên người Tiêu Chính Văn doạ sợ liên tiếp lùi ra sau! “Cậu, cậu muốn làm gì?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1251 Khí thế thật đáng sợ!Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên.  “Mọi người phân xử giúp tôi với, làm gì có…” Người đàn ông trung niên còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung một bạt tai thật mạnh, khiến ông ta văng ra xa hơn hai mét, sau đó anh nói với bảo vệ ở cửa: “Coi chừng ông ta!” Ngay sau đó, dưới ánh mắt chăm chú kinh ngạc của mọi người, Tiêu Chính Văn bước tới gần ông lão. Anh đâm kim châm vào bụng ông lão rồi rút nó ra và nói: “Mọi người xem kỹ, kim châm không hề đổi màu đen, điều này chứng tỏ trong dạ dày của ông lão không có độc!”  Tiếp đó, anh đâm kim châm vào cổ họng ông lão, lúc rút kim châm ra, mọi người không khỏi hít sâu một hơi. Kim châm lại biến thành màu đen! “Mọi người thấy rồi đó, ông lão trúng độc ở chỗ cổ họng, vậy tôi muốn hỏi người con trai hiếu thuận này và mấy nhân viên hóa nghiệm, giải thích như nào về chất độc ở cổ họng ông lão?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.   Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người hóng hớt và phóng viên đang xúm lại xem xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không ngờ lại xuất hiện tình cảnh như vậy… Vốn dĩ bọn họ chỉ nhận tiền để làm việc thôi. Thế nhưng tình hình trước mắt khiến bọn họ không biết nên làm thế nào. Đặc biệt là người đàn ông trung niên kia, lúc này nhìn thấy cây kim châm bị nhuộm đen trong tay Tiêu Chính Văn, con ngươi đảo qua đảo lại, cũng không biết nên giải thích thế nào. Ngay cả hội trưởng Lý bên cạnh cũng câm như hến. Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tạnh, ánh mắt nhìn chăm chăm vào người đàn ông trung niên đó, lạnh lùng chất vấn: “Nói! Ai sai mấy người tới đây? Tôi chỉ cho mấy người một cơ hội!” Trong nháy mắt, cơ thể Tiêu Chính Văn toát ra sát khí đầy khủng bố, khoá chặt lấy người đàn ông trung niên, khiến cho ông ta bất giác lùi ra sau mấy bước! Khí thế thật đáng sợ! Những người đang vây bên ngoài tập đoàn Vy Nhan đều bị hơi thở trên người Tiêu Chính Văn doạ sợ liên tiếp lùi ra sau! “Cậu, cậu muốn làm gì?”

Chương 1251