Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1261

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1261 Ông ta biết nhà họ Hàn đi đời rồi!Vậy thì có thể thấy được thực lực của Tiêu Chính Văn không hề tầm thường! “Ừ, giết người này đi!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó chỉ tay vào Tưởng Duy Thắng rồi nói với Độ Thiên Chân Nhân. “Rõ!” Độ Thiên Chân Nhân hô “rõ” một tiếng, trong ánh mắt đột nhiên loé lên tia sáng lạnh băng. Ngay sau đó cụ ta giơ tay chỉ điểm, một luồng sức mạnh xuyên thẳng qua tử huyệt của Tưởng Duy Thắng! Mãi tới khoảnh khắc nhắm mắt lại, Tưởng Duy Thắng mới hiểu ra rốt cuộc bản thân đã đắc tội với một nhân vật tầm cỡ như thế nào. Thế nhưng tất cả đều đã quá muộn, đây chính là kết quả của việc khinh thường Tiêu Chính Văn! Không phải vua Bắc Lương thì đã sao? Không nắm giữ quân đội thì thế nào? Với thực lực của Tiêu Chính Văn, những thứ hư danh đó chẳng có gì đáng nói! Rầm! Cơ thể của Tưởng Duy Thắng ngã xuống đất, mang theo nỗi hối hận vô tận mà rời khỏi thế giới này. Hàn Chấn Húc sợ tới mức quỳ luôn xuống đất, dập đầu giống như giã tỏi, cầu xin Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, đều do Hàn Chấn Húc tôi có mắt như mù, xin cậu Tiêu giơ cao đánh khẽ, tha cho nhà họ Hàn chúng tôi!” Lúc này, Hàn Chấn Húc dường như đã nhìn rõ một chuyện, từ đầu tới cuối Tiêu Chính Văn chưa hề sợ Viên Hỗn Thiên, chỉ là khinh thường không muốn so tài mà thôi. Kết cục cuối cùng của tất cả người nhà họ Viên đều có thể thấy trước được. Ngay cả một thủ lĩnh võ tông như Tưởng Duy Thắng mà Tiêu Chính Văn cũng giết một cách quyết đoán như vậy, huống hồ là người khác? Hàn Chấn Húc thực sự không muốn nhìn thấy nhà họ Hàn sụp đổ như thế. Bây giờ ông ta vô cùng hối hận! Thế nhưng, người mà ông ta đối diện là Tiêu Chính Văn, một nhân vật từng trải qua vô số cảnh chém giết máu me, sao có thể vì ông ta biết nhận sai mà bỏ qua cho nhà họ Hàn chứ? “Con người phải biết chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình!” Dứt lời, Tiêu Chính Văn quay người đi vào trong thang máy. Độ Thiên Chân Nhân cũng cung kính đi theo sau Tiêu Chính Văn, từ đầu tới cuối không buồn nhìn Hàn Chấn Húc một lần. Nghe thấy tiếng bước chân của Tiêu Chính Văn càng xa, cơ thể Hàn Chấn Húc mềm nhũn, ngồi thụp xuống đất! Ông ta biết nhà họ Hàn đi đời rồi!Vào chiều ngày hôm đó, tập đoàn Lãnh Thị chính thức phát động cuộc chiến thu mua sản nghiệp của nhà họ Hàn, rất nhiều ngân hàng ngoại tỉnh có hợp tác với nhà họ Hàn khi trước đều đồng loạt tuyên bố trung lập.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1261 Ông ta biết nhà họ Hàn đi đời rồi!Vậy thì có thể thấy được thực lực của Tiêu Chính Văn không hề tầm thường! “Ừ, giết người này đi!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó chỉ tay vào Tưởng Duy Thắng rồi nói với Độ Thiên Chân Nhân. “Rõ!” Độ Thiên Chân Nhân hô “rõ” một tiếng, trong ánh mắt đột nhiên loé lên tia sáng lạnh băng. Ngay sau đó cụ ta giơ tay chỉ điểm, một luồng sức mạnh xuyên thẳng qua tử huyệt của Tưởng Duy Thắng! Mãi tới khoảnh khắc nhắm mắt lại, Tưởng Duy Thắng mới hiểu ra rốt cuộc bản thân đã đắc tội với một nhân vật tầm cỡ như thế nào. Thế nhưng tất cả đều đã quá muộn, đây chính là kết quả của việc khinh thường Tiêu Chính Văn! Không phải vua Bắc Lương thì đã sao? Không nắm giữ quân đội thì thế nào? Với thực lực của Tiêu Chính Văn, những thứ hư danh đó chẳng có gì đáng nói! Rầm! Cơ thể của Tưởng Duy Thắng ngã xuống đất, mang theo nỗi hối hận vô tận mà rời khỏi thế giới này. Hàn Chấn Húc sợ tới mức quỳ luôn xuống đất, dập đầu giống như giã tỏi, cầu xin Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, đều do Hàn Chấn Húc tôi có mắt như mù, xin cậu Tiêu giơ cao đánh khẽ, tha cho nhà họ Hàn chúng tôi!” Lúc này, Hàn Chấn Húc dường như đã nhìn rõ một chuyện, từ đầu tới cuối Tiêu Chính Văn chưa hề sợ Viên Hỗn Thiên, chỉ là khinh thường không muốn so tài mà thôi. Kết cục cuối cùng của tất cả người nhà họ Viên đều có thể thấy trước được. Ngay cả một thủ lĩnh võ tông như Tưởng Duy Thắng mà Tiêu Chính Văn cũng giết một cách quyết đoán như vậy, huống hồ là người khác? Hàn Chấn Húc thực sự không muốn nhìn thấy nhà họ Hàn sụp đổ như thế. Bây giờ ông ta vô cùng hối hận! Thế nhưng, người mà ông ta đối diện là Tiêu Chính Văn, một nhân vật từng trải qua vô số cảnh chém giết máu me, sao có thể vì ông ta biết nhận sai mà bỏ qua cho nhà họ Hàn chứ? “Con người phải biết chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình!” Dứt lời, Tiêu Chính Văn quay người đi vào trong thang máy. Độ Thiên Chân Nhân cũng cung kính đi theo sau Tiêu Chính Văn, từ đầu tới cuối không buồn nhìn Hàn Chấn Húc một lần. Nghe thấy tiếng bước chân của Tiêu Chính Văn càng xa, cơ thể Hàn Chấn Húc mềm nhũn, ngồi thụp xuống đất! Ông ta biết nhà họ Hàn đi đời rồi!Vào chiều ngày hôm đó, tập đoàn Lãnh Thị chính thức phát động cuộc chiến thu mua sản nghiệp của nhà họ Hàn, rất nhiều ngân hàng ngoại tỉnh có hợp tác với nhà họ Hàn khi trước đều đồng loạt tuyên bố trung lập.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1261 Ông ta biết nhà họ Hàn đi đời rồi!Vậy thì có thể thấy được thực lực của Tiêu Chính Văn không hề tầm thường! “Ừ, giết người này đi!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó chỉ tay vào Tưởng Duy Thắng rồi nói với Độ Thiên Chân Nhân. “Rõ!” Độ Thiên Chân Nhân hô “rõ” một tiếng, trong ánh mắt đột nhiên loé lên tia sáng lạnh băng. Ngay sau đó cụ ta giơ tay chỉ điểm, một luồng sức mạnh xuyên thẳng qua tử huyệt của Tưởng Duy Thắng! Mãi tới khoảnh khắc nhắm mắt lại, Tưởng Duy Thắng mới hiểu ra rốt cuộc bản thân đã đắc tội với một nhân vật tầm cỡ như thế nào. Thế nhưng tất cả đều đã quá muộn, đây chính là kết quả của việc khinh thường Tiêu Chính Văn! Không phải vua Bắc Lương thì đã sao? Không nắm giữ quân đội thì thế nào? Với thực lực của Tiêu Chính Văn, những thứ hư danh đó chẳng có gì đáng nói! Rầm! Cơ thể của Tưởng Duy Thắng ngã xuống đất, mang theo nỗi hối hận vô tận mà rời khỏi thế giới này. Hàn Chấn Húc sợ tới mức quỳ luôn xuống đất, dập đầu giống như giã tỏi, cầu xin Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, đều do Hàn Chấn Húc tôi có mắt như mù, xin cậu Tiêu giơ cao đánh khẽ, tha cho nhà họ Hàn chúng tôi!” Lúc này, Hàn Chấn Húc dường như đã nhìn rõ một chuyện, từ đầu tới cuối Tiêu Chính Văn chưa hề sợ Viên Hỗn Thiên, chỉ là khinh thường không muốn so tài mà thôi. Kết cục cuối cùng của tất cả người nhà họ Viên đều có thể thấy trước được. Ngay cả một thủ lĩnh võ tông như Tưởng Duy Thắng mà Tiêu Chính Văn cũng giết một cách quyết đoán như vậy, huống hồ là người khác? Hàn Chấn Húc thực sự không muốn nhìn thấy nhà họ Hàn sụp đổ như thế. Bây giờ ông ta vô cùng hối hận! Thế nhưng, người mà ông ta đối diện là Tiêu Chính Văn, một nhân vật từng trải qua vô số cảnh chém giết máu me, sao có thể vì ông ta biết nhận sai mà bỏ qua cho nhà họ Hàn chứ? “Con người phải biết chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình!” Dứt lời, Tiêu Chính Văn quay người đi vào trong thang máy. Độ Thiên Chân Nhân cũng cung kính đi theo sau Tiêu Chính Văn, từ đầu tới cuối không buồn nhìn Hàn Chấn Húc một lần. Nghe thấy tiếng bước chân của Tiêu Chính Văn càng xa, cơ thể Hàn Chấn Húc mềm nhũn, ngồi thụp xuống đất! Ông ta biết nhà họ Hàn đi đời rồi!Vào chiều ngày hôm đó, tập đoàn Lãnh Thị chính thức phát động cuộc chiến thu mua sản nghiệp của nhà họ Hàn, rất nhiều ngân hàng ngoại tỉnh có hợp tác với nhà họ Hàn khi trước đều đồng loạt tuyên bố trung lập.

Chương 1261