Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1270

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1270“Chủ thượng, bản lĩnh của người này quá mạnh, cậu… cậu phải cẩn thận!” Độ Thiên Chân Nhân ôm ngực, miễn cưỡng ngồi dậy, giọng nhỏ như muỗi kêu. Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu rồi sải bước đi về phía Viên Thắng Thiên nói: “Tiêu Chính Văn tôi có thù oán gì với nhà họ Viên các ông? Tại sao nhà họ Viên cứ cắn chặt, hãm hại tôi không buông thế?” “Hừ!” Viên Thắng Thiên khẽ nhíu mày, càng nghe càng cảm thấy không đúng. “Cậu… thằng ranh nhà cậu lại còn dám nói mấy lời vu oan giá họa, sỉ nhục tôi!” Viên Thắng Thiên chỉ vào Tiêu Chính Văn, trong mắt lóe lên sát khí lạnh băng. Tiêu Chính Văn rút con dao quân đội năm cạnh ra cảnh giác nhìn Viên Thắng Thiên. Mặc dù luồng hơi thở của Viên Thắng Thiên yếu hơn ông nội của anh nhiều nhưng một chiêu đã đánh bại Độ Thiên Chân Nhân thì có thể thấy thực lực cũng không hề tầm thường! Đối mặt với cao thủ như vậy, tất nhiên Tiêu Chính Văn không dám có ý xem thường. “Nếu cậu đã khăng khăng dấn thân vào chỗ chết thì hôm nay tôi sẽ thay Hỗn Thiên lấy mạng cậu”. Viên Thắng Thiên cũng không dám xem thường Tiêu Chính Văn. Lúc này mặc dù Tiêu Chính Văn vẫn chưa toát hết khí thế của mình ra nhưng một người có thể khiến Thiên Vương thiên cấp bốn sao cúi đầu nhận chủ nhân thì thực lực chắc chắn cũng không kém cạnh là bao. Chỉ thấy Viên Thắng Thiên cũng rút một thanh kiếm mềm ra. Thanh kiếm đó vừa được rút ra thì dường như lóe lên một tia sáng dưới ánh mặt trời, chói lóa đến mức những người dưới võ đài đến đồng loạt quay đầu né tránh ánh sáng đó. “Lấy mạng tôi sao? Ông không phải là người đầu tiên nói mấy lời này, nhưng trước đó những người kia đều đã chết rồi”. Tiêu Chính Văn chậm rãi giơ con dao quân đội năm cạnh ra, mặc dù nói tốc độ rất chậm hệt như đang phát lại một đoạn chuyển động chậm, nhưng trong không khí xung quanh lại nổi lên từng đợt gợn sóng. Thấy cảnh tượng này, Viên Thắng Thiên không khỏi hơi kinh ngạc. Nói chính xác hơn, mặc dù Tiêu Chính Văn đang sử dụng con dao quân đội năm cạnh nhưng cũng đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh. Hơn nữa sức mạnh không hề thua kém Độ Thiên Chân Nhân. Người ở độ tuổi của Độ Thiên Chân Nhân có thể lĩnh hội được Kiếm Cảnh đã hiếm thấy, khả năng tiếp thu cực cao. Còn Tiêu Chính Văn mới hơn hai mươi tuổi mà đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh, quả thật có thể dùng từ quái vật để hình dung về anh.“Hừ! Kiếm Cảnh ư?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1270“Chủ thượng, bản lĩnh của người này quá mạnh, cậu… cậu phải cẩn thận!” Độ Thiên Chân Nhân ôm ngực, miễn cưỡng ngồi dậy, giọng nhỏ như muỗi kêu. Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu rồi sải bước đi về phía Viên Thắng Thiên nói: “Tiêu Chính Văn tôi có thù oán gì với nhà họ Viên các ông? Tại sao nhà họ Viên cứ cắn chặt, hãm hại tôi không buông thế?” “Hừ!” Viên Thắng Thiên khẽ nhíu mày, càng nghe càng cảm thấy không đúng. “Cậu… thằng ranh nhà cậu lại còn dám nói mấy lời vu oan giá họa, sỉ nhục tôi!” Viên Thắng Thiên chỉ vào Tiêu Chính Văn, trong mắt lóe lên sát khí lạnh băng. Tiêu Chính Văn rút con dao quân đội năm cạnh ra cảnh giác nhìn Viên Thắng Thiên. Mặc dù luồng hơi thở của Viên Thắng Thiên yếu hơn ông nội của anh nhiều nhưng một chiêu đã đánh bại Độ Thiên Chân Nhân thì có thể thấy thực lực cũng không hề tầm thường! Đối mặt với cao thủ như vậy, tất nhiên Tiêu Chính Văn không dám có ý xem thường. “Nếu cậu đã khăng khăng dấn thân vào chỗ chết thì hôm nay tôi sẽ thay Hỗn Thiên lấy mạng cậu”. Viên Thắng Thiên cũng không dám xem thường Tiêu Chính Văn. Lúc này mặc dù Tiêu Chính Văn vẫn chưa toát hết khí thế của mình ra nhưng một người có thể khiến Thiên Vương thiên cấp bốn sao cúi đầu nhận chủ nhân thì thực lực chắc chắn cũng không kém cạnh là bao. Chỉ thấy Viên Thắng Thiên cũng rút một thanh kiếm mềm ra. Thanh kiếm đó vừa được rút ra thì dường như lóe lên một tia sáng dưới ánh mặt trời, chói lóa đến mức những người dưới võ đài đến đồng loạt quay đầu né tránh ánh sáng đó. “Lấy mạng tôi sao? Ông không phải là người đầu tiên nói mấy lời này, nhưng trước đó những người kia đều đã chết rồi”. Tiêu Chính Văn chậm rãi giơ con dao quân đội năm cạnh ra, mặc dù nói tốc độ rất chậm hệt như đang phát lại một đoạn chuyển động chậm, nhưng trong không khí xung quanh lại nổi lên từng đợt gợn sóng. Thấy cảnh tượng này, Viên Thắng Thiên không khỏi hơi kinh ngạc. Nói chính xác hơn, mặc dù Tiêu Chính Văn đang sử dụng con dao quân đội năm cạnh nhưng cũng đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh. Hơn nữa sức mạnh không hề thua kém Độ Thiên Chân Nhân. Người ở độ tuổi của Độ Thiên Chân Nhân có thể lĩnh hội được Kiếm Cảnh đã hiếm thấy, khả năng tiếp thu cực cao. Còn Tiêu Chính Văn mới hơn hai mươi tuổi mà đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh, quả thật có thể dùng từ quái vật để hình dung về anh.“Hừ! Kiếm Cảnh ư?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1270“Chủ thượng, bản lĩnh của người này quá mạnh, cậu… cậu phải cẩn thận!” Độ Thiên Chân Nhân ôm ngực, miễn cưỡng ngồi dậy, giọng nhỏ như muỗi kêu. Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu rồi sải bước đi về phía Viên Thắng Thiên nói: “Tiêu Chính Văn tôi có thù oán gì với nhà họ Viên các ông? Tại sao nhà họ Viên cứ cắn chặt, hãm hại tôi không buông thế?” “Hừ!” Viên Thắng Thiên khẽ nhíu mày, càng nghe càng cảm thấy không đúng. “Cậu… thằng ranh nhà cậu lại còn dám nói mấy lời vu oan giá họa, sỉ nhục tôi!” Viên Thắng Thiên chỉ vào Tiêu Chính Văn, trong mắt lóe lên sát khí lạnh băng. Tiêu Chính Văn rút con dao quân đội năm cạnh ra cảnh giác nhìn Viên Thắng Thiên. Mặc dù luồng hơi thở của Viên Thắng Thiên yếu hơn ông nội của anh nhiều nhưng một chiêu đã đánh bại Độ Thiên Chân Nhân thì có thể thấy thực lực cũng không hề tầm thường! Đối mặt với cao thủ như vậy, tất nhiên Tiêu Chính Văn không dám có ý xem thường. “Nếu cậu đã khăng khăng dấn thân vào chỗ chết thì hôm nay tôi sẽ thay Hỗn Thiên lấy mạng cậu”. Viên Thắng Thiên cũng không dám xem thường Tiêu Chính Văn. Lúc này mặc dù Tiêu Chính Văn vẫn chưa toát hết khí thế của mình ra nhưng một người có thể khiến Thiên Vương thiên cấp bốn sao cúi đầu nhận chủ nhân thì thực lực chắc chắn cũng không kém cạnh là bao. Chỉ thấy Viên Thắng Thiên cũng rút một thanh kiếm mềm ra. Thanh kiếm đó vừa được rút ra thì dường như lóe lên một tia sáng dưới ánh mặt trời, chói lóa đến mức những người dưới võ đài đến đồng loạt quay đầu né tránh ánh sáng đó. “Lấy mạng tôi sao? Ông không phải là người đầu tiên nói mấy lời này, nhưng trước đó những người kia đều đã chết rồi”. Tiêu Chính Văn chậm rãi giơ con dao quân đội năm cạnh ra, mặc dù nói tốc độ rất chậm hệt như đang phát lại một đoạn chuyển động chậm, nhưng trong không khí xung quanh lại nổi lên từng đợt gợn sóng. Thấy cảnh tượng này, Viên Thắng Thiên không khỏi hơi kinh ngạc. Nói chính xác hơn, mặc dù Tiêu Chính Văn đang sử dụng con dao quân đội năm cạnh nhưng cũng đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh. Hơn nữa sức mạnh không hề thua kém Độ Thiên Chân Nhân. Người ở độ tuổi của Độ Thiên Chân Nhân có thể lĩnh hội được Kiếm Cảnh đã hiếm thấy, khả năng tiếp thu cực cao. Còn Tiêu Chính Văn mới hơn hai mươi tuổi mà đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh, quả thật có thể dùng từ quái vật để hình dung về anh.“Hừ! Kiếm Cảnh ư?”

Chương 1270