Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1310

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1310Khương Vy Nhan suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu, có vẻ như không cần thiết phải gọi Độ Thiên Chân Nhân đến vào lúc này.Dù sao người ta đến công ty cũng đa phần là để lấy lòng cầu hòa, gặp mặt một lần cũng không sao.“Không cần đâu. Tô Tĩnh, cô mời bọn họ đến phòng họp đi, tôi sẽ qua đó ngay!”Khương Vy Nhan mỉm cười nói với Tô Tĩnh.Sau khi Tô Tĩnh rời đi, Khương Vy Nhan sắp xếp lại tài liệu trên bàn làm việc rồi lấy báo cáo tài chính của một số công ty nhỏ, cũng như các hợp đồng bọn họ giao lên, nói: “Sếp Lãnh, những công ty này đều có giá trị nhỏ, hơn nữa, lúc đó bọn họ cũng bị người khác ép buộc, theo tôi thấy, chúng ta nên trả lại những sản nghiệp này cho bọn họ!”“Còn sáu công ty còn lại, tôi sẽ tìm người liên hệ giúp để bán, nếu thật sự không bán được thì chúng ta có thể nghĩ cách để bọn họ tự mình tiêu hóa!”Lãnh Kế Hồng khẽ gật đầu, nhận xấp hồ sơ từ tay Khương Vy Nhan.Thực ra, đôi khi có quá nhiều sản nghiệp cũng là một vấn đề khiến người ta đau đầu.Nhà họ Viên vốn dĩ muốn tăng sức ảnh hưởng qua trận chiến với Tiêu Chính Văn.Nhưng không ngờ cuối cùng lại giúp Khương Vy Nhan giải quyết việc lớn, hơn nữa còn khiến tập đoàn Vy Nhan cải tổ lại giới kinh doanh ở Giang Trung chỉ qua một đêm.Sau khi dặn dò xong, Khương Vy Nhan mới nói với Lãnh Kế Hồng: “Sếp Lãnh, chúng ta hãy cùng đi gặp ông Trần!”Lãnh Kế Hồng gật đầu, rồi đi theo Khương Vy Nhan ra khỏi phòng làm việc.Trần Quốc Hoa ngồi trong phòng họp, nhìn đồng hồ, cụ ta đã đợi hơn mười phút.Cả đời này đều là người khác phải đợi cụ ta, cụ ta đã phải đợi ai bao giờ đâu chứ?“Bố, Khương Vy Nhan kia đang muốn ra oai với bố đấy!”Trần Lập Quần nói bên tai Trần Quốc Hoa.“Hừ!”Trần Quốc Hoa lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng không nói gì.Không lâu sau, Khương Vy Nhan và Lãnh Kế Hồng lần lượt bước vào phòng họp.“Ông Trần, chào ông!”Khương Vy Nhan lịch sự chào hỏi Trần Quốc Hoa.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1310Khương Vy Nhan suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu, có vẻ như không cần thiết phải gọi Độ Thiên Chân Nhân đến vào lúc này.Dù sao người ta đến công ty cũng đa phần là để lấy lòng cầu hòa, gặp mặt một lần cũng không sao.“Không cần đâu. Tô Tĩnh, cô mời bọn họ đến phòng họp đi, tôi sẽ qua đó ngay!”Khương Vy Nhan mỉm cười nói với Tô Tĩnh.Sau khi Tô Tĩnh rời đi, Khương Vy Nhan sắp xếp lại tài liệu trên bàn làm việc rồi lấy báo cáo tài chính của một số công ty nhỏ, cũng như các hợp đồng bọn họ giao lên, nói: “Sếp Lãnh, những công ty này đều có giá trị nhỏ, hơn nữa, lúc đó bọn họ cũng bị người khác ép buộc, theo tôi thấy, chúng ta nên trả lại những sản nghiệp này cho bọn họ!”“Còn sáu công ty còn lại, tôi sẽ tìm người liên hệ giúp để bán, nếu thật sự không bán được thì chúng ta có thể nghĩ cách để bọn họ tự mình tiêu hóa!”Lãnh Kế Hồng khẽ gật đầu, nhận xấp hồ sơ từ tay Khương Vy Nhan.Thực ra, đôi khi có quá nhiều sản nghiệp cũng là một vấn đề khiến người ta đau đầu.Nhà họ Viên vốn dĩ muốn tăng sức ảnh hưởng qua trận chiến với Tiêu Chính Văn.Nhưng không ngờ cuối cùng lại giúp Khương Vy Nhan giải quyết việc lớn, hơn nữa còn khiến tập đoàn Vy Nhan cải tổ lại giới kinh doanh ở Giang Trung chỉ qua một đêm.Sau khi dặn dò xong, Khương Vy Nhan mới nói với Lãnh Kế Hồng: “Sếp Lãnh, chúng ta hãy cùng đi gặp ông Trần!”Lãnh Kế Hồng gật đầu, rồi đi theo Khương Vy Nhan ra khỏi phòng làm việc.Trần Quốc Hoa ngồi trong phòng họp, nhìn đồng hồ, cụ ta đã đợi hơn mười phút.Cả đời này đều là người khác phải đợi cụ ta, cụ ta đã phải đợi ai bao giờ đâu chứ?“Bố, Khương Vy Nhan kia đang muốn ra oai với bố đấy!”Trần Lập Quần nói bên tai Trần Quốc Hoa.“Hừ!”Trần Quốc Hoa lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng không nói gì.Không lâu sau, Khương Vy Nhan và Lãnh Kế Hồng lần lượt bước vào phòng họp.“Ông Trần, chào ông!”Khương Vy Nhan lịch sự chào hỏi Trần Quốc Hoa.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1310Khương Vy Nhan suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu, có vẻ như không cần thiết phải gọi Độ Thiên Chân Nhân đến vào lúc này.Dù sao người ta đến công ty cũng đa phần là để lấy lòng cầu hòa, gặp mặt một lần cũng không sao.“Không cần đâu. Tô Tĩnh, cô mời bọn họ đến phòng họp đi, tôi sẽ qua đó ngay!”Khương Vy Nhan mỉm cười nói với Tô Tĩnh.Sau khi Tô Tĩnh rời đi, Khương Vy Nhan sắp xếp lại tài liệu trên bàn làm việc rồi lấy báo cáo tài chính của một số công ty nhỏ, cũng như các hợp đồng bọn họ giao lên, nói: “Sếp Lãnh, những công ty này đều có giá trị nhỏ, hơn nữa, lúc đó bọn họ cũng bị người khác ép buộc, theo tôi thấy, chúng ta nên trả lại những sản nghiệp này cho bọn họ!”“Còn sáu công ty còn lại, tôi sẽ tìm người liên hệ giúp để bán, nếu thật sự không bán được thì chúng ta có thể nghĩ cách để bọn họ tự mình tiêu hóa!”Lãnh Kế Hồng khẽ gật đầu, nhận xấp hồ sơ từ tay Khương Vy Nhan.Thực ra, đôi khi có quá nhiều sản nghiệp cũng là một vấn đề khiến người ta đau đầu.Nhà họ Viên vốn dĩ muốn tăng sức ảnh hưởng qua trận chiến với Tiêu Chính Văn.Nhưng không ngờ cuối cùng lại giúp Khương Vy Nhan giải quyết việc lớn, hơn nữa còn khiến tập đoàn Vy Nhan cải tổ lại giới kinh doanh ở Giang Trung chỉ qua một đêm.Sau khi dặn dò xong, Khương Vy Nhan mới nói với Lãnh Kế Hồng: “Sếp Lãnh, chúng ta hãy cùng đi gặp ông Trần!”Lãnh Kế Hồng gật đầu, rồi đi theo Khương Vy Nhan ra khỏi phòng làm việc.Trần Quốc Hoa ngồi trong phòng họp, nhìn đồng hồ, cụ ta đã đợi hơn mười phút.Cả đời này đều là người khác phải đợi cụ ta, cụ ta đã phải đợi ai bao giờ đâu chứ?“Bố, Khương Vy Nhan kia đang muốn ra oai với bố đấy!”Trần Lập Quần nói bên tai Trần Quốc Hoa.“Hừ!”Trần Quốc Hoa lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng không nói gì.Không lâu sau, Khương Vy Nhan và Lãnh Kế Hồng lần lượt bước vào phòng họp.“Ông Trần, chào ông!”Khương Vy Nhan lịch sự chào hỏi Trần Quốc Hoa.

Chương 1310