Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1321

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1321Nghe thấy thế, Lạc Cửu Anh khẽ nhíu mày. Cụ ta đang định bước lên thì đã bị tông chủ Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông chặn lại. Hai người khí thế bức người liếc nhìn Lãnh Kế Hồng, bĩu môi nói với Lạc Cửu Anh: “Môn chủ Lạc, trước giờ ông luôn đối xử tốt với người khác, nhưng cũng phải phân biệt đối phương là ai”. Ồ! Lạc Cửu Anh vô cùng khó xử, một bên là anh em kết nghĩa và bạn tốt của mình, một bên là Tiêu Chính Văn. Thành thật mà nói cụ ta thật sự không muốn đối địch với Tiêu Chính Văn. Nhưng trước mặt mọi người, cụ ta cũng không tiện làm mất mặt hai vị tông môn của Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông nên chỉ đành nuốt mấy lời trong lòng xuống. Lãnh Kế Hồng đảo mắt nhìn Trần Quốc Hoa lạnh lùng nói: “Chủ tịch Trần, tôi khuyên ông dừng lại ở đây là được rồi, đừng cứ được nước làm tới rồi gây ra chuyện đáng xấu hổ”. Dứt lời, Lãnh Kế Hồng dùng sức đẩy tay Trần Quốc Hoa ra, lạnh lùng liếc nhìn đám người, sau đó sải bước đi vào văn phòng tập đoàn Vy Nhan. Khi vào đến văn phòng, Lãnh Kế Hồng cân nhắc một hồi vẫn quyết định gọi cho Khương Vy Nhan nói lại hết mọi chuyện xảy ra ở đây cho cô. Mặc dù Trần Quốc Hoa rất dễ đối phó nhưng mấy môn chủ kia lại không phải là người dễ nói chuyện. Ông ta không gánh nổi chuyện lớn như vậy. Nghĩ đến đây, Lãnh Kế Hồng vội vàng nhấc điện thoại gọi cho Khương Vy Nhan. Một lúc sau, Khương Vy Nhan mới bắt máy nói: “Sếp Lãnh, có chuyện gì sao?” “Haizz… sếp Khương, xảy ra một chút chuyện nhỏ, ờ… Trần Quốc Hoa dẫn mấy vị môn chủ đến tận công ty, tôi thấy vẻ mặt Trần Quốc Hoa như có ý không tốt, nhưng trong đó có một môn chủ hình như có vẻ hơi nghi ngờ về thái độ của Trần Quốc Hoa”. Lãnh Kế Hồng không quen biết Lạc Cửu Anh. Nhưng vẻ mặt Lạc Cửu Anh đã nói cho Lãnh Kế Hồng biết thật ra cụ ta vô cùng bất mãn với thái độ của Trần Quốc Hoa. Nói cách khác, Lạc Cửu Anh có thể là điểm đột phá trong số những người này. Chỉ là Lãnh Kế Hồng không dám chắc suy nghĩ của Lạc Cửu Anh nên mới nói mơ hồ như vậy. “Ừ, được rồi, lát nữa tôi sẽ đến”. Dứt lời, Khương Vy Nhan cúp máy đi đến sảnh chính biệt thự, nói với Độ Thiên Chân Nhân: “Chân Nhân, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, Trần Quốc Hoa hẹn mấy môn chủ kéo đến công ty chúng ta rồi”. “Hả?” Nghe thấy vậy, Độ Thiên Chân Nhân nhíu mày nhìn Khương Vy Nhan, suy nghĩ rồi nói: “Thế… ý của chủ mẫu là…” “Là phúc không phải họa, là họa thì không thể tránh. Cho dù chúng ta tránh không gặp thì Trần Quốc Hoa cũng sẽ tìm đến đây thôi”. Khương Vy Nhan bình thản nói. Đối mặt với loại người như Trần Quốc Hoa tuyệt đối không thể nhượng bộ nửa bước.Nếu không sẽ bị cụ ta chèn ép. 

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1321Nghe thấy thế, Lạc Cửu Anh khẽ nhíu mày. Cụ ta đang định bước lên thì đã bị tông chủ Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông chặn lại. Hai người khí thế bức người liếc nhìn Lãnh Kế Hồng, bĩu môi nói với Lạc Cửu Anh: “Môn chủ Lạc, trước giờ ông luôn đối xử tốt với người khác, nhưng cũng phải phân biệt đối phương là ai”. Ồ! Lạc Cửu Anh vô cùng khó xử, một bên là anh em kết nghĩa và bạn tốt của mình, một bên là Tiêu Chính Văn. Thành thật mà nói cụ ta thật sự không muốn đối địch với Tiêu Chính Văn. Nhưng trước mặt mọi người, cụ ta cũng không tiện làm mất mặt hai vị tông môn của Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông nên chỉ đành nuốt mấy lời trong lòng xuống. Lãnh Kế Hồng đảo mắt nhìn Trần Quốc Hoa lạnh lùng nói: “Chủ tịch Trần, tôi khuyên ông dừng lại ở đây là được rồi, đừng cứ được nước làm tới rồi gây ra chuyện đáng xấu hổ”. Dứt lời, Lãnh Kế Hồng dùng sức đẩy tay Trần Quốc Hoa ra, lạnh lùng liếc nhìn đám người, sau đó sải bước đi vào văn phòng tập đoàn Vy Nhan. Khi vào đến văn phòng, Lãnh Kế Hồng cân nhắc một hồi vẫn quyết định gọi cho Khương Vy Nhan nói lại hết mọi chuyện xảy ra ở đây cho cô. Mặc dù Trần Quốc Hoa rất dễ đối phó nhưng mấy môn chủ kia lại không phải là người dễ nói chuyện. Ông ta không gánh nổi chuyện lớn như vậy. Nghĩ đến đây, Lãnh Kế Hồng vội vàng nhấc điện thoại gọi cho Khương Vy Nhan. Một lúc sau, Khương Vy Nhan mới bắt máy nói: “Sếp Lãnh, có chuyện gì sao?” “Haizz… sếp Khương, xảy ra một chút chuyện nhỏ, ờ… Trần Quốc Hoa dẫn mấy vị môn chủ đến tận công ty, tôi thấy vẻ mặt Trần Quốc Hoa như có ý không tốt, nhưng trong đó có một môn chủ hình như có vẻ hơi nghi ngờ về thái độ của Trần Quốc Hoa”. Lãnh Kế Hồng không quen biết Lạc Cửu Anh. Nhưng vẻ mặt Lạc Cửu Anh đã nói cho Lãnh Kế Hồng biết thật ra cụ ta vô cùng bất mãn với thái độ của Trần Quốc Hoa. Nói cách khác, Lạc Cửu Anh có thể là điểm đột phá trong số những người này. Chỉ là Lãnh Kế Hồng không dám chắc suy nghĩ của Lạc Cửu Anh nên mới nói mơ hồ như vậy. “Ừ, được rồi, lát nữa tôi sẽ đến”. Dứt lời, Khương Vy Nhan cúp máy đi đến sảnh chính biệt thự, nói với Độ Thiên Chân Nhân: “Chân Nhân, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, Trần Quốc Hoa hẹn mấy môn chủ kéo đến công ty chúng ta rồi”. “Hả?” Nghe thấy vậy, Độ Thiên Chân Nhân nhíu mày nhìn Khương Vy Nhan, suy nghĩ rồi nói: “Thế… ý của chủ mẫu là…” “Là phúc không phải họa, là họa thì không thể tránh. Cho dù chúng ta tránh không gặp thì Trần Quốc Hoa cũng sẽ tìm đến đây thôi”. Khương Vy Nhan bình thản nói. Đối mặt với loại người như Trần Quốc Hoa tuyệt đối không thể nhượng bộ nửa bước.Nếu không sẽ bị cụ ta chèn ép. 

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1321Nghe thấy thế, Lạc Cửu Anh khẽ nhíu mày. Cụ ta đang định bước lên thì đã bị tông chủ Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông chặn lại. Hai người khí thế bức người liếc nhìn Lãnh Kế Hồng, bĩu môi nói với Lạc Cửu Anh: “Môn chủ Lạc, trước giờ ông luôn đối xử tốt với người khác, nhưng cũng phải phân biệt đối phương là ai”. Ồ! Lạc Cửu Anh vô cùng khó xử, một bên là anh em kết nghĩa và bạn tốt của mình, một bên là Tiêu Chính Văn. Thành thật mà nói cụ ta thật sự không muốn đối địch với Tiêu Chính Văn. Nhưng trước mặt mọi người, cụ ta cũng không tiện làm mất mặt hai vị tông môn của Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông nên chỉ đành nuốt mấy lời trong lòng xuống. Lãnh Kế Hồng đảo mắt nhìn Trần Quốc Hoa lạnh lùng nói: “Chủ tịch Trần, tôi khuyên ông dừng lại ở đây là được rồi, đừng cứ được nước làm tới rồi gây ra chuyện đáng xấu hổ”. Dứt lời, Lãnh Kế Hồng dùng sức đẩy tay Trần Quốc Hoa ra, lạnh lùng liếc nhìn đám người, sau đó sải bước đi vào văn phòng tập đoàn Vy Nhan. Khi vào đến văn phòng, Lãnh Kế Hồng cân nhắc một hồi vẫn quyết định gọi cho Khương Vy Nhan nói lại hết mọi chuyện xảy ra ở đây cho cô. Mặc dù Trần Quốc Hoa rất dễ đối phó nhưng mấy môn chủ kia lại không phải là người dễ nói chuyện. Ông ta không gánh nổi chuyện lớn như vậy. Nghĩ đến đây, Lãnh Kế Hồng vội vàng nhấc điện thoại gọi cho Khương Vy Nhan. Một lúc sau, Khương Vy Nhan mới bắt máy nói: “Sếp Lãnh, có chuyện gì sao?” “Haizz… sếp Khương, xảy ra một chút chuyện nhỏ, ờ… Trần Quốc Hoa dẫn mấy vị môn chủ đến tận công ty, tôi thấy vẻ mặt Trần Quốc Hoa như có ý không tốt, nhưng trong đó có một môn chủ hình như có vẻ hơi nghi ngờ về thái độ của Trần Quốc Hoa”. Lãnh Kế Hồng không quen biết Lạc Cửu Anh. Nhưng vẻ mặt Lạc Cửu Anh đã nói cho Lãnh Kế Hồng biết thật ra cụ ta vô cùng bất mãn với thái độ của Trần Quốc Hoa. Nói cách khác, Lạc Cửu Anh có thể là điểm đột phá trong số những người này. Chỉ là Lãnh Kế Hồng không dám chắc suy nghĩ của Lạc Cửu Anh nên mới nói mơ hồ như vậy. “Ừ, được rồi, lát nữa tôi sẽ đến”. Dứt lời, Khương Vy Nhan cúp máy đi đến sảnh chính biệt thự, nói với Độ Thiên Chân Nhân: “Chân Nhân, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, Trần Quốc Hoa hẹn mấy môn chủ kéo đến công ty chúng ta rồi”. “Hả?” Nghe thấy vậy, Độ Thiên Chân Nhân nhíu mày nhìn Khương Vy Nhan, suy nghĩ rồi nói: “Thế… ý của chủ mẫu là…” “Là phúc không phải họa, là họa thì không thể tránh. Cho dù chúng ta tránh không gặp thì Trần Quốc Hoa cũng sẽ tìm đến đây thôi”. Khương Vy Nhan bình thản nói. Đối mặt với loại người như Trần Quốc Hoa tuyệt đối không thể nhượng bộ nửa bước.Nếu không sẽ bị cụ ta chèn ép. 

Chương 1321