Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1339
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1339Dứt lời, Độ Thiên Chân Nhân cũng xoay người rời khỏi biệt thự nhà họ Trần. “Ực!” Trần Quốc Hoa nuốt nước bọt, ngồi phịch xuống đất. Năm phút vừa rồi dài hệt như cả năm năm. Ánh mắt Tiêu Chính Văn sắc lạnh như dao, dường như có thể đâm xuyên vào đáy lòng của cụ ta. Áp lực mạnh mẽ không giận mà vẫn có uy lực đó khiến Trần Quốc Hoa gần như không thể thở nổi. “Làm theo những tao nói, mau bảo luật sư Mã chuẩn bị tất cả thủ tục, giấy tờ, sáng sớm mai giao tài liệu đến tập đoàn Vy Nhan, nếu không nhà họ Trần chúng ta đều sẽ bị giết”. Trần Quốc Hoa lớn tiếng hét lên với Trần Lập Tân ở phía sau. “Vâng! Con lập tức bảo người đi làm ngay!” Trần Lập Tân cũng không dám chậm trễ một giây vội vàng cầm điện thoại lên giao việc cho thư ký của mình. Tối hôm đó Tiêu Chính Văn cũng đến biệt thự nhà họ Lãnh. Chỉ là lúc anh đến, Khương Vy Nhan đã ngủ nên Tiêu Chính Văn không làm phiền Khương Vy Nhan nghỉ ngơi mà ngủ trên sofa trong phòng khách một đêm. Sáng hôm sau, Khương Vy Nhan vừa thức dậy thì thấy Tiêu Chính Văn đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên sofa trong phòng khách. Cô ngờ vực nói: “Chồng à, sao anh không về phòng mà ngủ? Ngủ thế này khó chịu lắm”. Nghe thấy giọng Khương Vy Nhan, Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn cô nói: “Không sao, ngủ ở đâu cũng thế thôi”. Khương Vy Nhan đỡ Tiêu Chính Văn dậy, nhẹ giọng hỏi: “Tối… tối hôm qua không xảy ra chuyện gì chứ?” “Không sao, mọi chuyện đã qua rồi, nếu không có gì bất ngờ thì sáng nay nhà họ Trần sẽ đến công ty giao lại toàn bộ tài sản, chuyện trong nhà phải làm phiền em rồi, bên anh vẫn còn một cục diện hỗn loạn cần giải quyết”. “Thế nên lát nữa anh lại phải quay lại đó, hễ có chuyện gì thì em bàn với Độ Thiên Chân Nhân, nếu không giải quyết được cứ gọi cho anh bất cứ lúc nào”. Tiêu Chính Văn lại dặn dò Khương Vy Nhan vài câu, sau đó vội vàng ăn sáng vài miếng rồi lại lên trực thăng trở về trụ sở chính điện Thần Long. Sáng cùng ngày, Khương Vy Nhan vừa tiễn Trần Lập Tân đi thì Tô Tĩnh vui vẻ bước vào văn phòng nói: “Sếp Khương, có một người tên là Smith muốn gặp cô, nghe nói là người của tập đoàn y dược quốc tế”. Hả? Khương Vy Nhan sửng sốt, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc nói: “Mau dẫn khách đến phòng họp”.Sau khi Tô Tĩnh đi, Khương Vy Nhan vội sắp xếp lại tài liệu trên bàn làm việc, sau đó cũng cất bước đi đến phòng họp.Lúc này một người nước ngoài đeo kính gọng vàng đang vừa uống cafe vừa đọc bản báo cáo trên tay.Đến khi Khương Vy Nhan bước vào phòng họp mới đứng lên nói: “Chào cô Khương, tôi là đại diện bên y dược Lane, thước hạ huyết áp này là sản phẩm của bên cô sao?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1339Dứt lời, Độ Thiên Chân Nhân cũng xoay người rời khỏi biệt thự nhà họ Trần. “Ực!” Trần Quốc Hoa nuốt nước bọt, ngồi phịch xuống đất. Năm phút vừa rồi dài hệt như cả năm năm. Ánh mắt Tiêu Chính Văn sắc lạnh như dao, dường như có thể đâm xuyên vào đáy lòng của cụ ta. Áp lực mạnh mẽ không giận mà vẫn có uy lực đó khiến Trần Quốc Hoa gần như không thể thở nổi. “Làm theo những tao nói, mau bảo luật sư Mã chuẩn bị tất cả thủ tục, giấy tờ, sáng sớm mai giao tài liệu đến tập đoàn Vy Nhan, nếu không nhà họ Trần chúng ta đều sẽ bị giết”. Trần Quốc Hoa lớn tiếng hét lên với Trần Lập Tân ở phía sau. “Vâng! Con lập tức bảo người đi làm ngay!” Trần Lập Tân cũng không dám chậm trễ một giây vội vàng cầm điện thoại lên giao việc cho thư ký của mình. Tối hôm đó Tiêu Chính Văn cũng đến biệt thự nhà họ Lãnh. Chỉ là lúc anh đến, Khương Vy Nhan đã ngủ nên Tiêu Chính Văn không làm phiền Khương Vy Nhan nghỉ ngơi mà ngủ trên sofa trong phòng khách một đêm. Sáng hôm sau, Khương Vy Nhan vừa thức dậy thì thấy Tiêu Chính Văn đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên sofa trong phòng khách. Cô ngờ vực nói: “Chồng à, sao anh không về phòng mà ngủ? Ngủ thế này khó chịu lắm”. Nghe thấy giọng Khương Vy Nhan, Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn cô nói: “Không sao, ngủ ở đâu cũng thế thôi”. Khương Vy Nhan đỡ Tiêu Chính Văn dậy, nhẹ giọng hỏi: “Tối… tối hôm qua không xảy ra chuyện gì chứ?” “Không sao, mọi chuyện đã qua rồi, nếu không có gì bất ngờ thì sáng nay nhà họ Trần sẽ đến công ty giao lại toàn bộ tài sản, chuyện trong nhà phải làm phiền em rồi, bên anh vẫn còn một cục diện hỗn loạn cần giải quyết”. “Thế nên lát nữa anh lại phải quay lại đó, hễ có chuyện gì thì em bàn với Độ Thiên Chân Nhân, nếu không giải quyết được cứ gọi cho anh bất cứ lúc nào”. Tiêu Chính Văn lại dặn dò Khương Vy Nhan vài câu, sau đó vội vàng ăn sáng vài miếng rồi lại lên trực thăng trở về trụ sở chính điện Thần Long. Sáng cùng ngày, Khương Vy Nhan vừa tiễn Trần Lập Tân đi thì Tô Tĩnh vui vẻ bước vào văn phòng nói: “Sếp Khương, có một người tên là Smith muốn gặp cô, nghe nói là người của tập đoàn y dược quốc tế”. Hả? Khương Vy Nhan sửng sốt, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc nói: “Mau dẫn khách đến phòng họp”.Sau khi Tô Tĩnh đi, Khương Vy Nhan vội sắp xếp lại tài liệu trên bàn làm việc, sau đó cũng cất bước đi đến phòng họp.Lúc này một người nước ngoài đeo kính gọng vàng đang vừa uống cafe vừa đọc bản báo cáo trên tay.Đến khi Khương Vy Nhan bước vào phòng họp mới đứng lên nói: “Chào cô Khương, tôi là đại diện bên y dược Lane, thước hạ huyết áp này là sản phẩm của bên cô sao?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1339Dứt lời, Độ Thiên Chân Nhân cũng xoay người rời khỏi biệt thự nhà họ Trần. “Ực!” Trần Quốc Hoa nuốt nước bọt, ngồi phịch xuống đất. Năm phút vừa rồi dài hệt như cả năm năm. Ánh mắt Tiêu Chính Văn sắc lạnh như dao, dường như có thể đâm xuyên vào đáy lòng của cụ ta. Áp lực mạnh mẽ không giận mà vẫn có uy lực đó khiến Trần Quốc Hoa gần như không thể thở nổi. “Làm theo những tao nói, mau bảo luật sư Mã chuẩn bị tất cả thủ tục, giấy tờ, sáng sớm mai giao tài liệu đến tập đoàn Vy Nhan, nếu không nhà họ Trần chúng ta đều sẽ bị giết”. Trần Quốc Hoa lớn tiếng hét lên với Trần Lập Tân ở phía sau. “Vâng! Con lập tức bảo người đi làm ngay!” Trần Lập Tân cũng không dám chậm trễ một giây vội vàng cầm điện thoại lên giao việc cho thư ký của mình. Tối hôm đó Tiêu Chính Văn cũng đến biệt thự nhà họ Lãnh. Chỉ là lúc anh đến, Khương Vy Nhan đã ngủ nên Tiêu Chính Văn không làm phiền Khương Vy Nhan nghỉ ngơi mà ngủ trên sofa trong phòng khách một đêm. Sáng hôm sau, Khương Vy Nhan vừa thức dậy thì thấy Tiêu Chính Văn đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên sofa trong phòng khách. Cô ngờ vực nói: “Chồng à, sao anh không về phòng mà ngủ? Ngủ thế này khó chịu lắm”. Nghe thấy giọng Khương Vy Nhan, Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn cô nói: “Không sao, ngủ ở đâu cũng thế thôi”. Khương Vy Nhan đỡ Tiêu Chính Văn dậy, nhẹ giọng hỏi: “Tối… tối hôm qua không xảy ra chuyện gì chứ?” “Không sao, mọi chuyện đã qua rồi, nếu không có gì bất ngờ thì sáng nay nhà họ Trần sẽ đến công ty giao lại toàn bộ tài sản, chuyện trong nhà phải làm phiền em rồi, bên anh vẫn còn một cục diện hỗn loạn cần giải quyết”. “Thế nên lát nữa anh lại phải quay lại đó, hễ có chuyện gì thì em bàn với Độ Thiên Chân Nhân, nếu không giải quyết được cứ gọi cho anh bất cứ lúc nào”. Tiêu Chính Văn lại dặn dò Khương Vy Nhan vài câu, sau đó vội vàng ăn sáng vài miếng rồi lại lên trực thăng trở về trụ sở chính điện Thần Long. Sáng cùng ngày, Khương Vy Nhan vừa tiễn Trần Lập Tân đi thì Tô Tĩnh vui vẻ bước vào văn phòng nói: “Sếp Khương, có một người tên là Smith muốn gặp cô, nghe nói là người của tập đoàn y dược quốc tế”. Hả? Khương Vy Nhan sửng sốt, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc nói: “Mau dẫn khách đến phòng họp”.Sau khi Tô Tĩnh đi, Khương Vy Nhan vội sắp xếp lại tài liệu trên bàn làm việc, sau đó cũng cất bước đi đến phòng họp.Lúc này một người nước ngoài đeo kính gọng vàng đang vừa uống cafe vừa đọc bản báo cáo trên tay.Đến khi Khương Vy Nhan bước vào phòng họp mới đứng lên nói: “Chào cô Khương, tôi là đại diện bên y dược Lane, thước hạ huyết áp này là sản phẩm của bên cô sao?”