Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1571

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1571Một cú đấm thoạt nhìn bình thường nhưng Lục Hoài Viễn lại không có cách nào tránh được, cứ thế bị đánh thẳng vào ngực. Một luồng sức mạnh rất lớn cũng đồng thời bộc phát! Cơ thể Lục Hoài Viễn khẽ run lẩy bẩy và lùi ra sau mấy bước, khí huyết ở ngực cũng cuồn cuộn dâng lên, suýt nữa thì nôn ra máu! “Ông cho rằng cú đấm vừa nãy thật sự có thể tiễn tôi về trời sao? Trên thế giới này không có gì là tuyệt đối, nếu ông đã biết trong Thiên Sơn Thư Lục có ghi chép thì không nên dùng chiêu thức như vậy để quyết chiến với tôi!” Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng lắc ngón tay. Nếu so sánh hiểu biết về môn quyền pháp này thì đương nhiên Lục Hoài Viễn còn lâu mới sánh bằng Tiêu Chính Văn! Dù sao cũng chỉ có người nhà họ Tiêu mới có thể đọc hiểu Thiên Sơn Thư Lục, người ngoài dù có được một vài kiến thức lưu truyền trong Thiên Sơn Thư Lục thì căn bản cũng không có cách nào hiểu hết được ý nghĩa sâu xa! Huống hồ, dù là so về kinh nghiệm chiến đấu thì Lục Hoài Viễn cũng không có cửa! Cả chặng đường đã qua của Tiêu Chính Văn, có lần nào là không phải dùng yếu thắng mạnh, thậm chí từng rơi vào biết bao nhiêu hiểm nguy trùng trùng nhưng cũng chỉ một thân một mình chiến đấu! Con người anh phải có khí thế tới mức nào, lòng can đảm và gan dạ ra sao? Nhưng đồng thời, mỗi một lần chiến đấu gian khổ đều là những tài sản quý báu nhất cùng Tiêu Chính Văn bước tiếp trên chặng đường dài! Chúng giúp anh tích luỹ được những kinh nghiệm chiến đấu mà những người đồng trang lứa vĩnh viễn không bao giờ có được! Mỗi một lần giao chiến với các nước, có lần nào không phải là trận đại chiến phải huy động tới mấy chục mấy trăm nghìn người? Khoảnh khắc anh giơ tay nhấc gối, hàng nghìn hàng vạn đầu người phải rớt xuống đất. Thứ nhìn bên ngoài có vẻ chỉ là trận chiến giữa những kẻ bình thường, nhưng mức độ nguy hiểm đâu phải là thứ mà Lục Hoài Viễn có thể lí giải và tưởng tượng được? Mà lúc này, trên quảng trường, tất cả mọi người đều nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ không dám tin! Theo bọn họ thấy, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu hay thực lực, Quang Minh Tôn tuyệt đối không hề thua kém Tiêu Chính Văn. Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một cậu thanh niên ngoài hai mươi tuổi! Nhưng bất luận Lục Hoài Viễn có tung ra quyền pháp uyên thâm ra sao, dùng kinh nghiệm chiến đấu để bày mưu tính kế thế nào thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ coi như một nắm đấm bình thường, có thể phá vỡ chiêu thức của Lục Hoài Viễn ngay tức khắc!“Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1571Một cú đấm thoạt nhìn bình thường nhưng Lục Hoài Viễn lại không có cách nào tránh được, cứ thế bị đánh thẳng vào ngực. Một luồng sức mạnh rất lớn cũng đồng thời bộc phát! Cơ thể Lục Hoài Viễn khẽ run lẩy bẩy và lùi ra sau mấy bước, khí huyết ở ngực cũng cuồn cuộn dâng lên, suýt nữa thì nôn ra máu! “Ông cho rằng cú đấm vừa nãy thật sự có thể tiễn tôi về trời sao? Trên thế giới này không có gì là tuyệt đối, nếu ông đã biết trong Thiên Sơn Thư Lục có ghi chép thì không nên dùng chiêu thức như vậy để quyết chiến với tôi!” Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng lắc ngón tay. Nếu so sánh hiểu biết về môn quyền pháp này thì đương nhiên Lục Hoài Viễn còn lâu mới sánh bằng Tiêu Chính Văn! Dù sao cũng chỉ có người nhà họ Tiêu mới có thể đọc hiểu Thiên Sơn Thư Lục, người ngoài dù có được một vài kiến thức lưu truyền trong Thiên Sơn Thư Lục thì căn bản cũng không có cách nào hiểu hết được ý nghĩa sâu xa! Huống hồ, dù là so về kinh nghiệm chiến đấu thì Lục Hoài Viễn cũng không có cửa! Cả chặng đường đã qua của Tiêu Chính Văn, có lần nào là không phải dùng yếu thắng mạnh, thậm chí từng rơi vào biết bao nhiêu hiểm nguy trùng trùng nhưng cũng chỉ một thân một mình chiến đấu! Con người anh phải có khí thế tới mức nào, lòng can đảm và gan dạ ra sao? Nhưng đồng thời, mỗi một lần chiến đấu gian khổ đều là những tài sản quý báu nhất cùng Tiêu Chính Văn bước tiếp trên chặng đường dài! Chúng giúp anh tích luỹ được những kinh nghiệm chiến đấu mà những người đồng trang lứa vĩnh viễn không bao giờ có được! Mỗi một lần giao chiến với các nước, có lần nào không phải là trận đại chiến phải huy động tới mấy chục mấy trăm nghìn người? Khoảnh khắc anh giơ tay nhấc gối, hàng nghìn hàng vạn đầu người phải rớt xuống đất. Thứ nhìn bên ngoài có vẻ chỉ là trận chiến giữa những kẻ bình thường, nhưng mức độ nguy hiểm đâu phải là thứ mà Lục Hoài Viễn có thể lí giải và tưởng tượng được? Mà lúc này, trên quảng trường, tất cả mọi người đều nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ không dám tin! Theo bọn họ thấy, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu hay thực lực, Quang Minh Tôn tuyệt đối không hề thua kém Tiêu Chính Văn. Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một cậu thanh niên ngoài hai mươi tuổi! Nhưng bất luận Lục Hoài Viễn có tung ra quyền pháp uyên thâm ra sao, dùng kinh nghiệm chiến đấu để bày mưu tính kế thế nào thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ coi như một nắm đấm bình thường, có thể phá vỡ chiêu thức của Lục Hoài Viễn ngay tức khắc!“Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1571Một cú đấm thoạt nhìn bình thường nhưng Lục Hoài Viễn lại không có cách nào tránh được, cứ thế bị đánh thẳng vào ngực. Một luồng sức mạnh rất lớn cũng đồng thời bộc phát! Cơ thể Lục Hoài Viễn khẽ run lẩy bẩy và lùi ra sau mấy bước, khí huyết ở ngực cũng cuồn cuộn dâng lên, suýt nữa thì nôn ra máu! “Ông cho rằng cú đấm vừa nãy thật sự có thể tiễn tôi về trời sao? Trên thế giới này không có gì là tuyệt đối, nếu ông đã biết trong Thiên Sơn Thư Lục có ghi chép thì không nên dùng chiêu thức như vậy để quyết chiến với tôi!” Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng lắc ngón tay. Nếu so sánh hiểu biết về môn quyền pháp này thì đương nhiên Lục Hoài Viễn còn lâu mới sánh bằng Tiêu Chính Văn! Dù sao cũng chỉ có người nhà họ Tiêu mới có thể đọc hiểu Thiên Sơn Thư Lục, người ngoài dù có được một vài kiến thức lưu truyền trong Thiên Sơn Thư Lục thì căn bản cũng không có cách nào hiểu hết được ý nghĩa sâu xa! Huống hồ, dù là so về kinh nghiệm chiến đấu thì Lục Hoài Viễn cũng không có cửa! Cả chặng đường đã qua của Tiêu Chính Văn, có lần nào là không phải dùng yếu thắng mạnh, thậm chí từng rơi vào biết bao nhiêu hiểm nguy trùng trùng nhưng cũng chỉ một thân một mình chiến đấu! Con người anh phải có khí thế tới mức nào, lòng can đảm và gan dạ ra sao? Nhưng đồng thời, mỗi một lần chiến đấu gian khổ đều là những tài sản quý báu nhất cùng Tiêu Chính Văn bước tiếp trên chặng đường dài! Chúng giúp anh tích luỹ được những kinh nghiệm chiến đấu mà những người đồng trang lứa vĩnh viễn không bao giờ có được! Mỗi một lần giao chiến với các nước, có lần nào không phải là trận đại chiến phải huy động tới mấy chục mấy trăm nghìn người? Khoảnh khắc anh giơ tay nhấc gối, hàng nghìn hàng vạn đầu người phải rớt xuống đất. Thứ nhìn bên ngoài có vẻ chỉ là trận chiến giữa những kẻ bình thường, nhưng mức độ nguy hiểm đâu phải là thứ mà Lục Hoài Viễn có thể lí giải và tưởng tượng được? Mà lúc này, trên quảng trường, tất cả mọi người đều nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ không dám tin! Theo bọn họ thấy, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu hay thực lực, Quang Minh Tôn tuyệt đối không hề thua kém Tiêu Chính Văn. Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một cậu thanh niên ngoài hai mươi tuổi! Nhưng bất luận Lục Hoài Viễn có tung ra quyền pháp uyên thâm ra sao, dùng kinh nghiệm chiến đấu để bày mưu tính kế thế nào thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ coi như một nắm đấm bình thường, có thể phá vỡ chiêu thức của Lục Hoài Viễn ngay tức khắc!“Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

Chương 1571