Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1578

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1578Cùng lúc đó, một luồng sáng bao quanh người Lục Hoài Viễn. Vết thương lúc nãy của ông ta nhanh chóng lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, thậm chí ngay cả cánh tay bị gãy xương cũng hồi phục như thường. Lục Hoài Viễn giơ tay lau vết máu trên khóe miệng, sau đó chậm rãi xoay người lại cười khẩy nhìn Tiêu Chính Văn. “Những người như chúng ta không bao giờ có thể làm trái mong muốn của cường giả cảnh giới Thiên Thần”. Lục Hoài Viễn lại chế nhạo. Lúc này ông ta đã có sự trợ sức lớn mạnh từ bên ngoài. Tiêu Chính Văn có phong thái hơn người thì thế nào? Tiêu Chính Văn đánh bại ông ta chỉ với ba đòn tấn công thì đã sao? Ngược lại nếu chuyện hôm nay truyền ra ngoài, thanh danh của ông ta sẽ càng tốt hơn. Vì phía sau ông ta còn một cường giả cảnh giới Thiên Thần. “Tôi chỉ có thể thua, không thể thắng ư?” Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nhìn Vũ Thiên Tôn. Cả người anh vì chống đỡ lại uy lực Thiên Thần của Vũ Thiên Tôn mà run lẩy bẩy. “Tôi không thương lượng với cậu, chỉ là đang nói cho cậu biết kết cục mà thôi”. Giọng Vũ Thiên Tôn ẩn chứa sự lạnh nhạt và uy nghiêm. Hệt như… thần đang ra lệnh cho con người. “Tiêu Chính Văn, cậu quả thật khiến tôi vô cùng ngạc nhiên, nhưng số mệnh không phải là thứ cậu có thể khống chế, sức mạnh của phái Quang Minh không phải là thứ cậu có thể đoán. Tất cả những ai chống lại phái Quang Minh chỉ có một kết cục, đó chính là… chết”. “Trước khi chết, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, giao Thiên Sơn Thư Lục ra đây, nếu không cậu sẽ bị giày vò đến chết”. Hai mắt Lục Hoài Viễn lóe lên tia sáng, quanh người dường như đã khôi phục lại uy nghiêm lúc trước. “Hừ! Tôi đã nói với cậu rồi, nơi này không phải Hoa Quốc, bất cứ việc gì cũng phải khiêm tốn, thế nhưng cậu đã làm gì? Cậu nghĩ điện Thần Long của cậu to bằng trời à? Tôi nói cho cậu biết ông đây sống ở đây hai mươi năm không phải không có lý do”. Đúng lúc này một giọng nói Tiêu Chính Văn cực kỳ quen thuộc vang lên. Chính là La Quốc Hoa! Chỉ thấy La Quốc Hoa chen ra khỏi đám đông, chỉ vào Tiêu Chính Văn lớn giọng nói. Đi theo đằng sau ông ta là một người đàn ông nước Lý. “Họ Tiêu kia, anh giết ông tổ nhà chúng tôi, hôm nay chính là báo ứng của anh”.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1578Cùng lúc đó, một luồng sáng bao quanh người Lục Hoài Viễn. Vết thương lúc nãy của ông ta nhanh chóng lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, thậm chí ngay cả cánh tay bị gãy xương cũng hồi phục như thường. Lục Hoài Viễn giơ tay lau vết máu trên khóe miệng, sau đó chậm rãi xoay người lại cười khẩy nhìn Tiêu Chính Văn. “Những người như chúng ta không bao giờ có thể làm trái mong muốn của cường giả cảnh giới Thiên Thần”. Lục Hoài Viễn lại chế nhạo. Lúc này ông ta đã có sự trợ sức lớn mạnh từ bên ngoài. Tiêu Chính Văn có phong thái hơn người thì thế nào? Tiêu Chính Văn đánh bại ông ta chỉ với ba đòn tấn công thì đã sao? Ngược lại nếu chuyện hôm nay truyền ra ngoài, thanh danh của ông ta sẽ càng tốt hơn. Vì phía sau ông ta còn một cường giả cảnh giới Thiên Thần. “Tôi chỉ có thể thua, không thể thắng ư?” Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nhìn Vũ Thiên Tôn. Cả người anh vì chống đỡ lại uy lực Thiên Thần của Vũ Thiên Tôn mà run lẩy bẩy. “Tôi không thương lượng với cậu, chỉ là đang nói cho cậu biết kết cục mà thôi”. Giọng Vũ Thiên Tôn ẩn chứa sự lạnh nhạt và uy nghiêm. Hệt như… thần đang ra lệnh cho con người. “Tiêu Chính Văn, cậu quả thật khiến tôi vô cùng ngạc nhiên, nhưng số mệnh không phải là thứ cậu có thể khống chế, sức mạnh của phái Quang Minh không phải là thứ cậu có thể đoán. Tất cả những ai chống lại phái Quang Minh chỉ có một kết cục, đó chính là… chết”. “Trước khi chết, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, giao Thiên Sơn Thư Lục ra đây, nếu không cậu sẽ bị giày vò đến chết”. Hai mắt Lục Hoài Viễn lóe lên tia sáng, quanh người dường như đã khôi phục lại uy nghiêm lúc trước. “Hừ! Tôi đã nói với cậu rồi, nơi này không phải Hoa Quốc, bất cứ việc gì cũng phải khiêm tốn, thế nhưng cậu đã làm gì? Cậu nghĩ điện Thần Long của cậu to bằng trời à? Tôi nói cho cậu biết ông đây sống ở đây hai mươi năm không phải không có lý do”. Đúng lúc này một giọng nói Tiêu Chính Văn cực kỳ quen thuộc vang lên. Chính là La Quốc Hoa! Chỉ thấy La Quốc Hoa chen ra khỏi đám đông, chỉ vào Tiêu Chính Văn lớn giọng nói. Đi theo đằng sau ông ta là một người đàn ông nước Lý. “Họ Tiêu kia, anh giết ông tổ nhà chúng tôi, hôm nay chính là báo ứng của anh”.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1578Cùng lúc đó, một luồng sáng bao quanh người Lục Hoài Viễn. Vết thương lúc nãy của ông ta nhanh chóng lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, thậm chí ngay cả cánh tay bị gãy xương cũng hồi phục như thường. Lục Hoài Viễn giơ tay lau vết máu trên khóe miệng, sau đó chậm rãi xoay người lại cười khẩy nhìn Tiêu Chính Văn. “Những người như chúng ta không bao giờ có thể làm trái mong muốn của cường giả cảnh giới Thiên Thần”. Lục Hoài Viễn lại chế nhạo. Lúc này ông ta đã có sự trợ sức lớn mạnh từ bên ngoài. Tiêu Chính Văn có phong thái hơn người thì thế nào? Tiêu Chính Văn đánh bại ông ta chỉ với ba đòn tấn công thì đã sao? Ngược lại nếu chuyện hôm nay truyền ra ngoài, thanh danh của ông ta sẽ càng tốt hơn. Vì phía sau ông ta còn một cường giả cảnh giới Thiên Thần. “Tôi chỉ có thể thua, không thể thắng ư?” Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nhìn Vũ Thiên Tôn. Cả người anh vì chống đỡ lại uy lực Thiên Thần của Vũ Thiên Tôn mà run lẩy bẩy. “Tôi không thương lượng với cậu, chỉ là đang nói cho cậu biết kết cục mà thôi”. Giọng Vũ Thiên Tôn ẩn chứa sự lạnh nhạt và uy nghiêm. Hệt như… thần đang ra lệnh cho con người. “Tiêu Chính Văn, cậu quả thật khiến tôi vô cùng ngạc nhiên, nhưng số mệnh không phải là thứ cậu có thể khống chế, sức mạnh của phái Quang Minh không phải là thứ cậu có thể đoán. Tất cả những ai chống lại phái Quang Minh chỉ có một kết cục, đó chính là… chết”. “Trước khi chết, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, giao Thiên Sơn Thư Lục ra đây, nếu không cậu sẽ bị giày vò đến chết”. Hai mắt Lục Hoài Viễn lóe lên tia sáng, quanh người dường như đã khôi phục lại uy nghiêm lúc trước. “Hừ! Tôi đã nói với cậu rồi, nơi này không phải Hoa Quốc, bất cứ việc gì cũng phải khiêm tốn, thế nhưng cậu đã làm gì? Cậu nghĩ điện Thần Long của cậu to bằng trời à? Tôi nói cho cậu biết ông đây sống ở đây hai mươi năm không phải không có lý do”. Đúng lúc này một giọng nói Tiêu Chính Văn cực kỳ quen thuộc vang lên. Chính là La Quốc Hoa! Chỉ thấy La Quốc Hoa chen ra khỏi đám đông, chỉ vào Tiêu Chính Văn lớn giọng nói. Đi theo đằng sau ông ta là một người đàn ông nước Lý. “Họ Tiêu kia, anh giết ông tổ nhà chúng tôi, hôm nay chính là báo ứng của anh”.

Chương 1578