Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1600

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1600Sau đó, hắn rút điện thoại ra thu xếp máy bay cho Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi. Đi tới sân bay, Tiêu Chính Văn mới quay người nói với Trần Cương: “Cậu cũng không cần phải đi làm lính đánh thuê hay là côn đồ nữa, cầm lấy danh thiếp của tôi đi tìm Quân Thích, cậu ấy sẽ sắp xếp nhiệm vụ mới cho cậu!” Trần Cương nhận lấy danh thiếp của Tiêu Chính Văn, cảm động tới độ nước mắt lưng tròng. Đó là điện Thần Long đấy! Là tổ chức mà biết bao người mơ ước được gia nhập, mà hiện giờ anh ta đã trở thành một thành viên của điện Thần Long rồi sao? “Anh Tiêu… tôi…” “Cởi bỏ quân trang cũng phải đền đáp quốc gia!” Tiêu Chính Văn thẳng thừng ngắt lời nửa vế câu sau của Trần Cương, bình thản nói. “Rõ!” Trần Cương hành quân lễ với Tiêu Chính Văn. Jason dùng xe riêng của mình đưa Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi tới sân bay, bỗng điện thoại của Tiêu Chính Văn đổ chuông. Rút điện thoại ra nhìn, thấy là Tần Vũ gọi tới, Tiêu Chính Văn lập tức nhận cuộc gọi. “Cậu Tiêu! Tôi đã nhận được tin tức về chuyện của cậu ở nước Lý rồi, cậu sao rồi, không bị thương đấy chứ?” Tiêu Chính Văn cười lớn đáp: “Anh Tần ơi anh Tần, anh gọi tới không phải để hỏi tôi có sao không đâu nhỉ. Yên tâm đi, Lục Hoài Viễn vẫn còn sống, có điều, thận phận của ông ta, e rằng anh có nằm mơ cũng chẳng thể đoán được!” “Ông ta chính là Quang Minh Tôn vô cùng nổi danh! Vậy nên e rằng anh phải đích thân điều tra vụ án này rồi!” Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Tần Vũ ở đầu dây bên kia sững sờ hồi lâu mới trầm giọng lên tiếng: “Quả nhiên là vậy, có điều đưa ông ta trở về nước như thế thì nguy hiểm quá lớn, tôi đã cử một người qua đó, nếu như tiện thì cậu ở sân bay đợi cậu ấy một lát!” “Bảo cậu ấy thông qua con đường khác đưa Lục Hoài Viễn trở về Long Kinh chịu phạt!” Thật ra Tần Vũ vẫn lo cho an nguy của Tiêu Chính Văn nhiều hơn. Lỡ như bởi vì có Quang Minh Tôn ở trên máy bay mà xảy ra bất trắc gì, ông ta chết thì cũng chẳng có gì đáng tiếc, nhưng Tiêu Chính Văn mà có mệnh hệ gì thì Tần Vũ chỉ có thể mang đầu mình tới gặp Thiên Tử thôi! Tiêu Chính Văn ngẫm nghĩ rồi khẽ gật đầu nói: “Được rồi, có điều tôi không thể đưa ông ta về nước cùng với người của anh được, nhà tôi còn có chuyện quan trọng đang chờ tôi nữa!” Thời gian dự sinh của Khương Vy Nhan đang tới gần, Tiêu Chính Văn đâu có thời gian vòng vo đi theo thuộc hạ của Tần Vũ đưa Lục Hoài Viễn trở về nước?“Đương nhiên, thời gian dự sinh của em dâu cũng tới gần, cậu bay về Long Kinh trước đi, tới lúc đó tôi sẽ sắp xếp máy bay đưa cậu về thẳng Giang trung!”Tần Vũ vỗ ngực nói.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1600Sau đó, hắn rút điện thoại ra thu xếp máy bay cho Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi. Đi tới sân bay, Tiêu Chính Văn mới quay người nói với Trần Cương: “Cậu cũng không cần phải đi làm lính đánh thuê hay là côn đồ nữa, cầm lấy danh thiếp của tôi đi tìm Quân Thích, cậu ấy sẽ sắp xếp nhiệm vụ mới cho cậu!” Trần Cương nhận lấy danh thiếp của Tiêu Chính Văn, cảm động tới độ nước mắt lưng tròng. Đó là điện Thần Long đấy! Là tổ chức mà biết bao người mơ ước được gia nhập, mà hiện giờ anh ta đã trở thành một thành viên của điện Thần Long rồi sao? “Anh Tiêu… tôi…” “Cởi bỏ quân trang cũng phải đền đáp quốc gia!” Tiêu Chính Văn thẳng thừng ngắt lời nửa vế câu sau của Trần Cương, bình thản nói. “Rõ!” Trần Cương hành quân lễ với Tiêu Chính Văn. Jason dùng xe riêng của mình đưa Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi tới sân bay, bỗng điện thoại của Tiêu Chính Văn đổ chuông. Rút điện thoại ra nhìn, thấy là Tần Vũ gọi tới, Tiêu Chính Văn lập tức nhận cuộc gọi. “Cậu Tiêu! Tôi đã nhận được tin tức về chuyện của cậu ở nước Lý rồi, cậu sao rồi, không bị thương đấy chứ?” Tiêu Chính Văn cười lớn đáp: “Anh Tần ơi anh Tần, anh gọi tới không phải để hỏi tôi có sao không đâu nhỉ. Yên tâm đi, Lục Hoài Viễn vẫn còn sống, có điều, thận phận của ông ta, e rằng anh có nằm mơ cũng chẳng thể đoán được!” “Ông ta chính là Quang Minh Tôn vô cùng nổi danh! Vậy nên e rằng anh phải đích thân điều tra vụ án này rồi!” Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Tần Vũ ở đầu dây bên kia sững sờ hồi lâu mới trầm giọng lên tiếng: “Quả nhiên là vậy, có điều đưa ông ta trở về nước như thế thì nguy hiểm quá lớn, tôi đã cử một người qua đó, nếu như tiện thì cậu ở sân bay đợi cậu ấy một lát!” “Bảo cậu ấy thông qua con đường khác đưa Lục Hoài Viễn trở về Long Kinh chịu phạt!” Thật ra Tần Vũ vẫn lo cho an nguy của Tiêu Chính Văn nhiều hơn. Lỡ như bởi vì có Quang Minh Tôn ở trên máy bay mà xảy ra bất trắc gì, ông ta chết thì cũng chẳng có gì đáng tiếc, nhưng Tiêu Chính Văn mà có mệnh hệ gì thì Tần Vũ chỉ có thể mang đầu mình tới gặp Thiên Tử thôi! Tiêu Chính Văn ngẫm nghĩ rồi khẽ gật đầu nói: “Được rồi, có điều tôi không thể đưa ông ta về nước cùng với người của anh được, nhà tôi còn có chuyện quan trọng đang chờ tôi nữa!” Thời gian dự sinh của Khương Vy Nhan đang tới gần, Tiêu Chính Văn đâu có thời gian vòng vo đi theo thuộc hạ của Tần Vũ đưa Lục Hoài Viễn trở về nước?“Đương nhiên, thời gian dự sinh của em dâu cũng tới gần, cậu bay về Long Kinh trước đi, tới lúc đó tôi sẽ sắp xếp máy bay đưa cậu về thẳng Giang trung!”Tần Vũ vỗ ngực nói.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1600Sau đó, hắn rút điện thoại ra thu xếp máy bay cho Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi. Đi tới sân bay, Tiêu Chính Văn mới quay người nói với Trần Cương: “Cậu cũng không cần phải đi làm lính đánh thuê hay là côn đồ nữa, cầm lấy danh thiếp của tôi đi tìm Quân Thích, cậu ấy sẽ sắp xếp nhiệm vụ mới cho cậu!” Trần Cương nhận lấy danh thiếp của Tiêu Chính Văn, cảm động tới độ nước mắt lưng tròng. Đó là điện Thần Long đấy! Là tổ chức mà biết bao người mơ ước được gia nhập, mà hiện giờ anh ta đã trở thành một thành viên của điện Thần Long rồi sao? “Anh Tiêu… tôi…” “Cởi bỏ quân trang cũng phải đền đáp quốc gia!” Tiêu Chính Văn thẳng thừng ngắt lời nửa vế câu sau của Trần Cương, bình thản nói. “Rõ!” Trần Cương hành quân lễ với Tiêu Chính Văn. Jason dùng xe riêng của mình đưa Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi tới sân bay, bỗng điện thoại của Tiêu Chính Văn đổ chuông. Rút điện thoại ra nhìn, thấy là Tần Vũ gọi tới, Tiêu Chính Văn lập tức nhận cuộc gọi. “Cậu Tiêu! Tôi đã nhận được tin tức về chuyện của cậu ở nước Lý rồi, cậu sao rồi, không bị thương đấy chứ?” Tiêu Chính Văn cười lớn đáp: “Anh Tần ơi anh Tần, anh gọi tới không phải để hỏi tôi có sao không đâu nhỉ. Yên tâm đi, Lục Hoài Viễn vẫn còn sống, có điều, thận phận của ông ta, e rằng anh có nằm mơ cũng chẳng thể đoán được!” “Ông ta chính là Quang Minh Tôn vô cùng nổi danh! Vậy nên e rằng anh phải đích thân điều tra vụ án này rồi!” Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Tần Vũ ở đầu dây bên kia sững sờ hồi lâu mới trầm giọng lên tiếng: “Quả nhiên là vậy, có điều đưa ông ta trở về nước như thế thì nguy hiểm quá lớn, tôi đã cử một người qua đó, nếu như tiện thì cậu ở sân bay đợi cậu ấy một lát!” “Bảo cậu ấy thông qua con đường khác đưa Lục Hoài Viễn trở về Long Kinh chịu phạt!” Thật ra Tần Vũ vẫn lo cho an nguy của Tiêu Chính Văn nhiều hơn. Lỡ như bởi vì có Quang Minh Tôn ở trên máy bay mà xảy ra bất trắc gì, ông ta chết thì cũng chẳng có gì đáng tiếc, nhưng Tiêu Chính Văn mà có mệnh hệ gì thì Tần Vũ chỉ có thể mang đầu mình tới gặp Thiên Tử thôi! Tiêu Chính Văn ngẫm nghĩ rồi khẽ gật đầu nói: “Được rồi, có điều tôi không thể đưa ông ta về nước cùng với người của anh được, nhà tôi còn có chuyện quan trọng đang chờ tôi nữa!” Thời gian dự sinh của Khương Vy Nhan đang tới gần, Tiêu Chính Văn đâu có thời gian vòng vo đi theo thuộc hạ của Tần Vũ đưa Lục Hoài Viễn trở về nước?“Đương nhiên, thời gian dự sinh của em dâu cũng tới gần, cậu bay về Long Kinh trước đi, tới lúc đó tôi sẽ sắp xếp máy bay đưa cậu về thẳng Giang trung!”Tần Vũ vỗ ngực nói.

Chương 1600