Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1621
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1621Lư Phụng Quân sắp tức phát điên. Lúc nhận được điện thoại của Tần Vũ, cả người ông ta vẫn còn trong trạng thái ngơ ngác. Nhưng khi xem camera giám sát, hai mắt ông ta suýt nữa rơi ra ngoài. “Sếp Lư… sếp Lư, tôi…” Lý Thừa Vận hoảng hốt, mặt đầy mồ hôi lạnh. “Người đâu, đánh chết cho tôi, đánh đến chết mới được ngừng”. Lư Phụng Quân chỉ vào Lý Thừa Vận tức giận quát. Thấy mấy bảo vệ bước đến bao vây mình, Lý Thừa Vận cũng sửng sốt. Không để ông ta giải thích thêm lời nào, tiếng tát tai vang lên rất rõ trong sảnh lớn sân bay. Lý Thừa Vận hét lên mấy tiếng thảm thiết, mãi đến khi ông ta bị đánh đến mức chỉ biết kêu lí nhí, nhưng mấy bảo vệ đó không có ý định dừng tay. “Sếp Lư! Sếp Lư… đừng đánh nữa, tôi sắp bị đánh chết rồi. Sếp Lư, Tiêu Chính Văn đã không còn là vua Bắc Lương nữa rồi, tôi…” “Không phải là vua Bắc Lương ư? Ông ăn gan hùm mật gấu mà dám truyền lệnh thay Thiên Tử! Hôm nay ông đây không đánh ông thì không phải họ Lư”. Mắt Lư Phụng Quân như sắp phun ra lửa. Thiên Tử chỉ có lệnh Liễu Thanh thay mặt Tiêu Chính Văn thực thi công việc của quân Bắc Lương, nắm quyền chỉ huy quân Phá Long. Chứ đã nói cách chức Tiêu Chính Văn bao giờ đâu? Ngay cả Lư Phụng Quân cũng sẽ bị liên lụy khi nói ra mấy lời đại nghịch bất đạo như vậy. Lư Phụng Quân không nhẫn nhịn được nữa, vung tay lên tát cho ông ta một bạt tai. “Sếp Lư… tôi… tôi chỉ đang làm việc cho nhà họ Đông Phương. Phía sau tôi có nhà họ Đông Phương chống lưng. Cậu chủ nhà họ Đông Phương, cứu mạng! Mau cứu tôi, tôi sắp bị đánh chết rồi”. “Bốp bốp bốp!” Cho dù Lý Thừa Vận hô hoán thế nào, bảo vệ ở hai bên đều xách cổ áo ông ta lên, giơ tay điên cuồng đánh mạnh vào mặt Lý Thừa Vận như không cần tiền.“Sếp Lư, tôi…tôi cũng là người trong cơ chế nhà nước như ông, tôi nói cho ông biết, ông…ông dám đánh tiếp thì tôi sẽ đi kiện ông.”Lý Thừa Vận bị đánh thê thảm, hai gò má sưng phù chảy máu.nếu còn đánh tiếp nữa, e là ông ta không thể sống sót rời khỏi đây.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1621Lư Phụng Quân sắp tức phát điên. Lúc nhận được điện thoại của Tần Vũ, cả người ông ta vẫn còn trong trạng thái ngơ ngác. Nhưng khi xem camera giám sát, hai mắt ông ta suýt nữa rơi ra ngoài. “Sếp Lư… sếp Lư, tôi…” Lý Thừa Vận hoảng hốt, mặt đầy mồ hôi lạnh. “Người đâu, đánh chết cho tôi, đánh đến chết mới được ngừng”. Lư Phụng Quân chỉ vào Lý Thừa Vận tức giận quát. Thấy mấy bảo vệ bước đến bao vây mình, Lý Thừa Vận cũng sửng sốt. Không để ông ta giải thích thêm lời nào, tiếng tát tai vang lên rất rõ trong sảnh lớn sân bay. Lý Thừa Vận hét lên mấy tiếng thảm thiết, mãi đến khi ông ta bị đánh đến mức chỉ biết kêu lí nhí, nhưng mấy bảo vệ đó không có ý định dừng tay. “Sếp Lư! Sếp Lư… đừng đánh nữa, tôi sắp bị đánh chết rồi. Sếp Lư, Tiêu Chính Văn đã không còn là vua Bắc Lương nữa rồi, tôi…” “Không phải là vua Bắc Lương ư? Ông ăn gan hùm mật gấu mà dám truyền lệnh thay Thiên Tử! Hôm nay ông đây không đánh ông thì không phải họ Lư”. Mắt Lư Phụng Quân như sắp phun ra lửa. Thiên Tử chỉ có lệnh Liễu Thanh thay mặt Tiêu Chính Văn thực thi công việc của quân Bắc Lương, nắm quyền chỉ huy quân Phá Long. Chứ đã nói cách chức Tiêu Chính Văn bao giờ đâu? Ngay cả Lư Phụng Quân cũng sẽ bị liên lụy khi nói ra mấy lời đại nghịch bất đạo như vậy. Lư Phụng Quân không nhẫn nhịn được nữa, vung tay lên tát cho ông ta một bạt tai. “Sếp Lư… tôi… tôi chỉ đang làm việc cho nhà họ Đông Phương. Phía sau tôi có nhà họ Đông Phương chống lưng. Cậu chủ nhà họ Đông Phương, cứu mạng! Mau cứu tôi, tôi sắp bị đánh chết rồi”. “Bốp bốp bốp!” Cho dù Lý Thừa Vận hô hoán thế nào, bảo vệ ở hai bên đều xách cổ áo ông ta lên, giơ tay điên cuồng đánh mạnh vào mặt Lý Thừa Vận như không cần tiền.“Sếp Lư, tôi…tôi cũng là người trong cơ chế nhà nước như ông, tôi nói cho ông biết, ông…ông dám đánh tiếp thì tôi sẽ đi kiện ông.”Lý Thừa Vận bị đánh thê thảm, hai gò má sưng phù chảy máu.nếu còn đánh tiếp nữa, e là ông ta không thể sống sót rời khỏi đây.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1621Lư Phụng Quân sắp tức phát điên. Lúc nhận được điện thoại của Tần Vũ, cả người ông ta vẫn còn trong trạng thái ngơ ngác. Nhưng khi xem camera giám sát, hai mắt ông ta suýt nữa rơi ra ngoài. “Sếp Lư… sếp Lư, tôi…” Lý Thừa Vận hoảng hốt, mặt đầy mồ hôi lạnh. “Người đâu, đánh chết cho tôi, đánh đến chết mới được ngừng”. Lư Phụng Quân chỉ vào Lý Thừa Vận tức giận quát. Thấy mấy bảo vệ bước đến bao vây mình, Lý Thừa Vận cũng sửng sốt. Không để ông ta giải thích thêm lời nào, tiếng tát tai vang lên rất rõ trong sảnh lớn sân bay. Lý Thừa Vận hét lên mấy tiếng thảm thiết, mãi đến khi ông ta bị đánh đến mức chỉ biết kêu lí nhí, nhưng mấy bảo vệ đó không có ý định dừng tay. “Sếp Lư! Sếp Lư… đừng đánh nữa, tôi sắp bị đánh chết rồi. Sếp Lư, Tiêu Chính Văn đã không còn là vua Bắc Lương nữa rồi, tôi…” “Không phải là vua Bắc Lương ư? Ông ăn gan hùm mật gấu mà dám truyền lệnh thay Thiên Tử! Hôm nay ông đây không đánh ông thì không phải họ Lư”. Mắt Lư Phụng Quân như sắp phun ra lửa. Thiên Tử chỉ có lệnh Liễu Thanh thay mặt Tiêu Chính Văn thực thi công việc của quân Bắc Lương, nắm quyền chỉ huy quân Phá Long. Chứ đã nói cách chức Tiêu Chính Văn bao giờ đâu? Ngay cả Lư Phụng Quân cũng sẽ bị liên lụy khi nói ra mấy lời đại nghịch bất đạo như vậy. Lư Phụng Quân không nhẫn nhịn được nữa, vung tay lên tát cho ông ta một bạt tai. “Sếp Lư… tôi… tôi chỉ đang làm việc cho nhà họ Đông Phương. Phía sau tôi có nhà họ Đông Phương chống lưng. Cậu chủ nhà họ Đông Phương, cứu mạng! Mau cứu tôi, tôi sắp bị đánh chết rồi”. “Bốp bốp bốp!” Cho dù Lý Thừa Vận hô hoán thế nào, bảo vệ ở hai bên đều xách cổ áo ông ta lên, giơ tay điên cuồng đánh mạnh vào mặt Lý Thừa Vận như không cần tiền.“Sếp Lư, tôi…tôi cũng là người trong cơ chế nhà nước như ông, tôi nói cho ông biết, ông…ông dám đánh tiếp thì tôi sẽ đi kiện ông.”Lý Thừa Vận bị đánh thê thảm, hai gò má sưng phù chảy máu.nếu còn đánh tiếp nữa, e là ông ta không thể sống sót rời khỏi đây.