Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1635
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1635Hoàn toàn khác biệt với những người mà Tiêu Chính Văn từng gặp trước đây. Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa đệ tử Hoa Sơn và những đệ tử võ tông bình thường. Dù tầm nhìn hay là kiến thức thì cũng có cách biệt rất lớn. Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng nghe nói tới uy danh của năm đại danh sơn! Thậm chí ngay cả nhân vật như Độ Thiên Chân Nhân cũng hết sức kính nể năm đại danh sơn! “Thật ra trong số năm đại danh sơn, Hoa Sơn chỉ có thể xếp ở bậc trung, thế nhưng cảm giác mà Đông Phương Ngạo Vũ tạo cho người khác lại hết sức nguy hiểm! Dường như giơ tay nhấc gối đều toát lên một loại khí thế không diễn tả được bằng lời!” Tần Vũ cau mày nói. Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được nguồn gốc của loại khí thế đó, chính là trận pháp! Đây có thể là điểm khác biệt lớn nhất giữa người của năm đại danh sơn và đệ tử võ tông bình thường, bọn họ không chỉ luyện võ mà còn luyện tập trận pháp! Mà thế gian sớm đã không còn sự lưu truyền của trận pháp nữa rồi. “Cậu Tiêu, trận chiến này phải cẩn thận nhiều hơn đấy, dù gì tên Đông Phương Ngạo Vũ kia cũng không hề tầm thường!” Tần Vũ vô cùng nghiêm túc lên tiếng. Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó nói với nhân viên đang đứng bên cạnh Tần Vũ: “Phiền cậu giúp tôi huỷ bỏ vé máy bay tới Giang Trung, giờ tôi sẽ đi gặp mặt Thiên Tử!” Sự việc đã tới nước này, nếu như Tiêu Chính Văn còn không đi gặp Thiên Tử nữa thì quá là không phải phép. “Rõ!” Sau đó, Tiêu Chính Văn và Tần Vũ lần lượt ngồi vào trong xe của Tần Vũ. Xe tiến thẳng về phía Thiên Tử Các. Tới Thiên Tử Các, Tiêu Chính Văn thuật lại một lượt sự việc bắt sống Lục Hoài Viễn lần này cho Thiên Tử nghe trước, sau đó mới lo lắng nói: “Không một ai có thể ngờ được ông Lục này lại chính là Quang Minh Tôn!” “Chuyện đó cũng nói lên rằng bên trong lãnh thổ Hoa Quốc, các bộ ngành đều có khả năng đã bị phái Quang Minh thâm nhập vào rồi, vậy nên buộc phải cạy miệng ông ta ra, đưa tổn thất xuống mức thấp nhất mới được!” Thiên Tử khẽ gật đầu, Tiêu Chính Văn nói rất đúng. Thế nhưng đây vẫn chưa phải là nhiệm vụ cấp bách lúc này. Trước mắt, chuyện khiến Thiên Tử không yên tâm nhất vẫn là trận quyết chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ.“Tiêu Chính Văn, chuyện của Quang Minh Tôn vẫn còn dễ nói, nhưng trận chiến ngày mai giữa cậu và Đông Phương Ngạo Vũ, tôi thật sự không thể yên tâm nổi!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1635Hoàn toàn khác biệt với những người mà Tiêu Chính Văn từng gặp trước đây. Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa đệ tử Hoa Sơn và những đệ tử võ tông bình thường. Dù tầm nhìn hay là kiến thức thì cũng có cách biệt rất lớn. Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng nghe nói tới uy danh của năm đại danh sơn! Thậm chí ngay cả nhân vật như Độ Thiên Chân Nhân cũng hết sức kính nể năm đại danh sơn! “Thật ra trong số năm đại danh sơn, Hoa Sơn chỉ có thể xếp ở bậc trung, thế nhưng cảm giác mà Đông Phương Ngạo Vũ tạo cho người khác lại hết sức nguy hiểm! Dường như giơ tay nhấc gối đều toát lên một loại khí thế không diễn tả được bằng lời!” Tần Vũ cau mày nói. Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được nguồn gốc của loại khí thế đó, chính là trận pháp! Đây có thể là điểm khác biệt lớn nhất giữa người của năm đại danh sơn và đệ tử võ tông bình thường, bọn họ không chỉ luyện võ mà còn luyện tập trận pháp! Mà thế gian sớm đã không còn sự lưu truyền của trận pháp nữa rồi. “Cậu Tiêu, trận chiến này phải cẩn thận nhiều hơn đấy, dù gì tên Đông Phương Ngạo Vũ kia cũng không hề tầm thường!” Tần Vũ vô cùng nghiêm túc lên tiếng. Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó nói với nhân viên đang đứng bên cạnh Tần Vũ: “Phiền cậu giúp tôi huỷ bỏ vé máy bay tới Giang Trung, giờ tôi sẽ đi gặp mặt Thiên Tử!” Sự việc đã tới nước này, nếu như Tiêu Chính Văn còn không đi gặp Thiên Tử nữa thì quá là không phải phép. “Rõ!” Sau đó, Tiêu Chính Văn và Tần Vũ lần lượt ngồi vào trong xe của Tần Vũ. Xe tiến thẳng về phía Thiên Tử Các. Tới Thiên Tử Các, Tiêu Chính Văn thuật lại một lượt sự việc bắt sống Lục Hoài Viễn lần này cho Thiên Tử nghe trước, sau đó mới lo lắng nói: “Không một ai có thể ngờ được ông Lục này lại chính là Quang Minh Tôn!” “Chuyện đó cũng nói lên rằng bên trong lãnh thổ Hoa Quốc, các bộ ngành đều có khả năng đã bị phái Quang Minh thâm nhập vào rồi, vậy nên buộc phải cạy miệng ông ta ra, đưa tổn thất xuống mức thấp nhất mới được!” Thiên Tử khẽ gật đầu, Tiêu Chính Văn nói rất đúng. Thế nhưng đây vẫn chưa phải là nhiệm vụ cấp bách lúc này. Trước mắt, chuyện khiến Thiên Tử không yên tâm nhất vẫn là trận quyết chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ.“Tiêu Chính Văn, chuyện của Quang Minh Tôn vẫn còn dễ nói, nhưng trận chiến ngày mai giữa cậu và Đông Phương Ngạo Vũ, tôi thật sự không thể yên tâm nổi!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1635Hoàn toàn khác biệt với những người mà Tiêu Chính Văn từng gặp trước đây. Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa đệ tử Hoa Sơn và những đệ tử võ tông bình thường. Dù tầm nhìn hay là kiến thức thì cũng có cách biệt rất lớn. Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng nghe nói tới uy danh của năm đại danh sơn! Thậm chí ngay cả nhân vật như Độ Thiên Chân Nhân cũng hết sức kính nể năm đại danh sơn! “Thật ra trong số năm đại danh sơn, Hoa Sơn chỉ có thể xếp ở bậc trung, thế nhưng cảm giác mà Đông Phương Ngạo Vũ tạo cho người khác lại hết sức nguy hiểm! Dường như giơ tay nhấc gối đều toát lên một loại khí thế không diễn tả được bằng lời!” Tần Vũ cau mày nói. Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được nguồn gốc của loại khí thế đó, chính là trận pháp! Đây có thể là điểm khác biệt lớn nhất giữa người của năm đại danh sơn và đệ tử võ tông bình thường, bọn họ không chỉ luyện võ mà còn luyện tập trận pháp! Mà thế gian sớm đã không còn sự lưu truyền của trận pháp nữa rồi. “Cậu Tiêu, trận chiến này phải cẩn thận nhiều hơn đấy, dù gì tên Đông Phương Ngạo Vũ kia cũng không hề tầm thường!” Tần Vũ vô cùng nghiêm túc lên tiếng. Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó nói với nhân viên đang đứng bên cạnh Tần Vũ: “Phiền cậu giúp tôi huỷ bỏ vé máy bay tới Giang Trung, giờ tôi sẽ đi gặp mặt Thiên Tử!” Sự việc đã tới nước này, nếu như Tiêu Chính Văn còn không đi gặp Thiên Tử nữa thì quá là không phải phép. “Rõ!” Sau đó, Tiêu Chính Văn và Tần Vũ lần lượt ngồi vào trong xe của Tần Vũ. Xe tiến thẳng về phía Thiên Tử Các. Tới Thiên Tử Các, Tiêu Chính Văn thuật lại một lượt sự việc bắt sống Lục Hoài Viễn lần này cho Thiên Tử nghe trước, sau đó mới lo lắng nói: “Không một ai có thể ngờ được ông Lục này lại chính là Quang Minh Tôn!” “Chuyện đó cũng nói lên rằng bên trong lãnh thổ Hoa Quốc, các bộ ngành đều có khả năng đã bị phái Quang Minh thâm nhập vào rồi, vậy nên buộc phải cạy miệng ông ta ra, đưa tổn thất xuống mức thấp nhất mới được!” Thiên Tử khẽ gật đầu, Tiêu Chính Văn nói rất đúng. Thế nhưng đây vẫn chưa phải là nhiệm vụ cấp bách lúc này. Trước mắt, chuyện khiến Thiên Tử không yên tâm nhất vẫn là trận quyết chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ.“Tiêu Chính Văn, chuyện của Quang Minh Tôn vẫn còn dễ nói, nhưng trận chiến ngày mai giữa cậu và Đông Phương Ngạo Vũ, tôi thật sự không thể yên tâm nổi!”