Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1647

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1647Dù gì trong lòng hắn, mối bận tâm lớn nhất chỉ có gia tộc Đông Phương và tiền đồ của bản thân hắn. Còn về những người khác, đối với một kẻ từ nhỏ đã lớn lên trong Hoa Sơn như Đông Phương Ngạo Vũ mà nói, ngay cả tình cảm với bố mẹ ruột cũng vô cùng mờ nhạt. “Thế giới có hai cực, Giáo Đình phương Tây, Côn Luân phương Đông, mấy danh sơn lớn của chúng ta cũng được, võ tông cũng xong, cuối cùng đều phải nghe theo lệnh của hai cực này!” “Nếu như phương Tây ký kết thoả thuận cho phép cường giả Thiên Thần nhập thế, vậy thì bên phía Côn Luân dưới áp lực lớn cũng buộc phải ký cho phép, tới lúc đó mới là thời gian để mấy người chúng ta nhập thế phát triển!” “Đối với mấy người chúng ta mà nói thì đó chính là là thịnh thế. Quốc gia? Hừ! Ở trước thực lực tuyệt đối, không còn gì quan trọng, thế giới rồi sẽ thống nhất! Thiên hạ sẽ nằm trong tay của cường giả!” ““Thế nhưng chỉ người nào có tầm nhìn xa trông rộng thì mới có thể nhìn thấy được bước này, vậy nên mới cử cậu xuống núi giết Tiêu Chính Văn! Trái tim rồng trong tay cậu ta, và cả Thiên Sơn Thư Lục, Hoa Sơn ta nhất định phải giành được hết!” Thương Nhan Bách nói tới đây thì trầm tư nhìn về phía cửa, khẽ siết chặt bàn tay. Đây là một trong những sứ mệnh mà Hoa Sơn giao cho cụ ta, nếu như không lấy được hai thứ này thì cụ ta sẽ phải tự sát để đền tội! Càng không cần nói tới Đông Phương Ngạo Vũ và Đông Phương Tiếu nữa! Mặc dù nhà họ Đông Phương coi Hoa Sơn như là chỗ dựa vững chắc của mình, thế nhưng trong mắt Hoa Sơn, bọn họ chẳng qua chỉ là quân cờ đặt trong thế gian mà thôi. Nếu đã là quân cờ thì sau khi mất đi hiệu lực sẽ trở thành đồ bỏ đi! “Vậy thì chuyện của Âm Dương Tôn…” Đông Phương Ngạo Vũ vẫn quan tâm nhất tới chuyện được mất của mình. Ban đầu Thương Nhan Bách đã đồng ý với hắn, chỉ cần giết chết Tiêu Chính Văn thì có thể cho hắn trở thành một trong Thập Tôn Quang Minh! Chức vụ này vốn dĩ chẳng đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng có thể sử dụng thế lực của phái Quang Minh để hỗ trợ cho nhà họ Đông Phương, đây mới là điểm mấu chốt. Có phái Quang Minh ở Hoa Quốc và cả thế lực của mấy nước như Vy Hào, vị trí gia chủ nhà họ Đông Phương chắc chắn rồi sẽ thuộc về Đông Phương Ngạo Vũ. “Tất cả đều sẽ thực hiện, thế nhưng phải nhìn vào biểu hiện của cậu thôi! Cậu hiểu chưa?” Thương Nhan Bách lạnh lùng nhìn Đông Phương Ngạo Vũ. “Rõ! Cháu nhất định không phụ…” Không đợi Đông Phương Ngạo Vũ nói xong, một người giúp việc bước nhanh vào trong, nói với Đông Phương Tiếu: “Cụ tổ, Tần Vũ muốn gặp, hơn nữa còn chỉ đích danh nói muốn gặp ông!” “Tần Vũ?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1647Dù gì trong lòng hắn, mối bận tâm lớn nhất chỉ có gia tộc Đông Phương và tiền đồ của bản thân hắn. Còn về những người khác, đối với một kẻ từ nhỏ đã lớn lên trong Hoa Sơn như Đông Phương Ngạo Vũ mà nói, ngay cả tình cảm với bố mẹ ruột cũng vô cùng mờ nhạt. “Thế giới có hai cực, Giáo Đình phương Tây, Côn Luân phương Đông, mấy danh sơn lớn của chúng ta cũng được, võ tông cũng xong, cuối cùng đều phải nghe theo lệnh của hai cực này!” “Nếu như phương Tây ký kết thoả thuận cho phép cường giả Thiên Thần nhập thế, vậy thì bên phía Côn Luân dưới áp lực lớn cũng buộc phải ký cho phép, tới lúc đó mới là thời gian để mấy người chúng ta nhập thế phát triển!” “Đối với mấy người chúng ta mà nói thì đó chính là là thịnh thế. Quốc gia? Hừ! Ở trước thực lực tuyệt đối, không còn gì quan trọng, thế giới rồi sẽ thống nhất! Thiên hạ sẽ nằm trong tay của cường giả!” ““Thế nhưng chỉ người nào có tầm nhìn xa trông rộng thì mới có thể nhìn thấy được bước này, vậy nên mới cử cậu xuống núi giết Tiêu Chính Văn! Trái tim rồng trong tay cậu ta, và cả Thiên Sơn Thư Lục, Hoa Sơn ta nhất định phải giành được hết!” Thương Nhan Bách nói tới đây thì trầm tư nhìn về phía cửa, khẽ siết chặt bàn tay. Đây là một trong những sứ mệnh mà Hoa Sơn giao cho cụ ta, nếu như không lấy được hai thứ này thì cụ ta sẽ phải tự sát để đền tội! Càng không cần nói tới Đông Phương Ngạo Vũ và Đông Phương Tiếu nữa! Mặc dù nhà họ Đông Phương coi Hoa Sơn như là chỗ dựa vững chắc của mình, thế nhưng trong mắt Hoa Sơn, bọn họ chẳng qua chỉ là quân cờ đặt trong thế gian mà thôi. Nếu đã là quân cờ thì sau khi mất đi hiệu lực sẽ trở thành đồ bỏ đi! “Vậy thì chuyện của Âm Dương Tôn…” Đông Phương Ngạo Vũ vẫn quan tâm nhất tới chuyện được mất của mình. Ban đầu Thương Nhan Bách đã đồng ý với hắn, chỉ cần giết chết Tiêu Chính Văn thì có thể cho hắn trở thành một trong Thập Tôn Quang Minh! Chức vụ này vốn dĩ chẳng đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng có thể sử dụng thế lực của phái Quang Minh để hỗ trợ cho nhà họ Đông Phương, đây mới là điểm mấu chốt. Có phái Quang Minh ở Hoa Quốc và cả thế lực của mấy nước như Vy Hào, vị trí gia chủ nhà họ Đông Phương chắc chắn rồi sẽ thuộc về Đông Phương Ngạo Vũ. “Tất cả đều sẽ thực hiện, thế nhưng phải nhìn vào biểu hiện của cậu thôi! Cậu hiểu chưa?” Thương Nhan Bách lạnh lùng nhìn Đông Phương Ngạo Vũ. “Rõ! Cháu nhất định không phụ…” Không đợi Đông Phương Ngạo Vũ nói xong, một người giúp việc bước nhanh vào trong, nói với Đông Phương Tiếu: “Cụ tổ, Tần Vũ muốn gặp, hơn nữa còn chỉ đích danh nói muốn gặp ông!” “Tần Vũ?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1647Dù gì trong lòng hắn, mối bận tâm lớn nhất chỉ có gia tộc Đông Phương và tiền đồ của bản thân hắn. Còn về những người khác, đối với một kẻ từ nhỏ đã lớn lên trong Hoa Sơn như Đông Phương Ngạo Vũ mà nói, ngay cả tình cảm với bố mẹ ruột cũng vô cùng mờ nhạt. “Thế giới có hai cực, Giáo Đình phương Tây, Côn Luân phương Đông, mấy danh sơn lớn của chúng ta cũng được, võ tông cũng xong, cuối cùng đều phải nghe theo lệnh của hai cực này!” “Nếu như phương Tây ký kết thoả thuận cho phép cường giả Thiên Thần nhập thế, vậy thì bên phía Côn Luân dưới áp lực lớn cũng buộc phải ký cho phép, tới lúc đó mới là thời gian để mấy người chúng ta nhập thế phát triển!” “Đối với mấy người chúng ta mà nói thì đó chính là là thịnh thế. Quốc gia? Hừ! Ở trước thực lực tuyệt đối, không còn gì quan trọng, thế giới rồi sẽ thống nhất! Thiên hạ sẽ nằm trong tay của cường giả!” ““Thế nhưng chỉ người nào có tầm nhìn xa trông rộng thì mới có thể nhìn thấy được bước này, vậy nên mới cử cậu xuống núi giết Tiêu Chính Văn! Trái tim rồng trong tay cậu ta, và cả Thiên Sơn Thư Lục, Hoa Sơn ta nhất định phải giành được hết!” Thương Nhan Bách nói tới đây thì trầm tư nhìn về phía cửa, khẽ siết chặt bàn tay. Đây là một trong những sứ mệnh mà Hoa Sơn giao cho cụ ta, nếu như không lấy được hai thứ này thì cụ ta sẽ phải tự sát để đền tội! Càng không cần nói tới Đông Phương Ngạo Vũ và Đông Phương Tiếu nữa! Mặc dù nhà họ Đông Phương coi Hoa Sơn như là chỗ dựa vững chắc của mình, thế nhưng trong mắt Hoa Sơn, bọn họ chẳng qua chỉ là quân cờ đặt trong thế gian mà thôi. Nếu đã là quân cờ thì sau khi mất đi hiệu lực sẽ trở thành đồ bỏ đi! “Vậy thì chuyện của Âm Dương Tôn…” Đông Phương Ngạo Vũ vẫn quan tâm nhất tới chuyện được mất của mình. Ban đầu Thương Nhan Bách đã đồng ý với hắn, chỉ cần giết chết Tiêu Chính Văn thì có thể cho hắn trở thành một trong Thập Tôn Quang Minh! Chức vụ này vốn dĩ chẳng đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng có thể sử dụng thế lực của phái Quang Minh để hỗ trợ cho nhà họ Đông Phương, đây mới là điểm mấu chốt. Có phái Quang Minh ở Hoa Quốc và cả thế lực của mấy nước như Vy Hào, vị trí gia chủ nhà họ Đông Phương chắc chắn rồi sẽ thuộc về Đông Phương Ngạo Vũ. “Tất cả đều sẽ thực hiện, thế nhưng phải nhìn vào biểu hiện của cậu thôi! Cậu hiểu chưa?” Thương Nhan Bách lạnh lùng nhìn Đông Phương Ngạo Vũ. “Rõ! Cháu nhất định không phụ…” Không đợi Đông Phương Ngạo Vũ nói xong, một người giúp việc bước nhanh vào trong, nói với Đông Phương Tiếu: “Cụ tổ, Tần Vũ muốn gặp, hơn nữa còn chỉ đích danh nói muốn gặp ông!” “Tần Vũ?”

Chương 1647