Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1659

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1659Trong nhận thức trước đây của anh ta, cảnh giới Thiên Vương chỉ là khống chế được một số sức mạnh thuộc giới tự nhiên, ví dụ tường khí. Nhưng bây giờ anh ta mới nhận ra sự hiểu biết của anh ta về cảnh giới Thiên Vương ít đến mức nào. Có lẽ lúc Đông Phương Ngạo Vũ ở cảnh giới Thiên Vương ba sao thì đã mạnh hơn anh ta rất nhiều. Chẳng trách thế gian thường có câu, không thấy núi cao thì không bao giờ biết sự bé nhỏ của mình, không khổ luyện ở núi danh tiếng thì chẳng thể nào biết mình yếu ra sao. So với đệ tử ở các danh sơn, cảnh giới Thiên Vương ba sao này của anh ta quả thật như đi cửa sau mới miễn cưỡng có tư cách nhận chứng chỉ vậy. Đây vẫn chỉ là cảnh giới Thiên Vương ba sao, vậy cảnh giới Thiên Vương năm sao thì sao? Còn cảnh giới Thiên Thần nữa? Sự cách biệt này lớn đến mức nào? Không ai dám đảm bảo mấy ngọn núi lớn này thật sự chỉ có một cường giả Thiên Thần. Chẳng ai dám đảm bảo cảnh giới Thiên Thần là con át chủ bài thật sự của mấy danh sơn lớn này. Chính vì thế mà Tần Vũ càng lo cho Tiêu Chính Văn hơn. Trận chiến hôm nay dù ai thắng thì với Tiêu Chính Văn cũng như chọc vào tổ ong vò vẽ. Nếu thắng, Hoa Sơn chắc chắn sẽ không dừng lại. Còn thua thì Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết, Hoa Quốc lại mất đi một quân tướng. Lúc này Tiêu Chính Văn chỉ quay đầu lại nhìn mặt đất đang rung chuyển, vô số đất đá lăn từ trên đỉnh núi xuống dưới. Nếu người bình thường nhìn thấy cảnh tượng này, quả thật sẽ kinh hồn bạt vía. Cho dù là một tháng trước Tiêu Chính Văn cũng sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhưng hiện giờ cảnh tượng này lại cực kỳ nhỏ bé trong mắt Tiêu Chính Văn. Vì Tiêu Chính Văn từng nhìn thấy trận pháp thật sự có thể thay trời đổi đất khi ở nước Lý. Nếu so sánh thì bản lĩnh này của Đông Phương Ngạo Vũ chỉ như mấy trò vặt vãnh của đám trẻ con mà thôi. Đúng lúc này Đông Phương Ngạo Vũ bỗng chỉ một ngón tay vào một tảng đá lớn đang lăn xuống dưới, sau đó tảng đó thay đổi hướng di chuyển trước đó, bay ngược lại lên trên đập thẳng vào người Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, tảng đá có khối lượng mấy ngàn tấn đâm vào đỉnh núi bên cạnh. “Ầm!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1659Trong nhận thức trước đây của anh ta, cảnh giới Thiên Vương chỉ là khống chế được một số sức mạnh thuộc giới tự nhiên, ví dụ tường khí. Nhưng bây giờ anh ta mới nhận ra sự hiểu biết của anh ta về cảnh giới Thiên Vương ít đến mức nào. Có lẽ lúc Đông Phương Ngạo Vũ ở cảnh giới Thiên Vương ba sao thì đã mạnh hơn anh ta rất nhiều. Chẳng trách thế gian thường có câu, không thấy núi cao thì không bao giờ biết sự bé nhỏ của mình, không khổ luyện ở núi danh tiếng thì chẳng thể nào biết mình yếu ra sao. So với đệ tử ở các danh sơn, cảnh giới Thiên Vương ba sao này của anh ta quả thật như đi cửa sau mới miễn cưỡng có tư cách nhận chứng chỉ vậy. Đây vẫn chỉ là cảnh giới Thiên Vương ba sao, vậy cảnh giới Thiên Vương năm sao thì sao? Còn cảnh giới Thiên Thần nữa? Sự cách biệt này lớn đến mức nào? Không ai dám đảm bảo mấy ngọn núi lớn này thật sự chỉ có một cường giả Thiên Thần. Chẳng ai dám đảm bảo cảnh giới Thiên Thần là con át chủ bài thật sự của mấy danh sơn lớn này. Chính vì thế mà Tần Vũ càng lo cho Tiêu Chính Văn hơn. Trận chiến hôm nay dù ai thắng thì với Tiêu Chính Văn cũng như chọc vào tổ ong vò vẽ. Nếu thắng, Hoa Sơn chắc chắn sẽ không dừng lại. Còn thua thì Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết, Hoa Quốc lại mất đi một quân tướng. Lúc này Tiêu Chính Văn chỉ quay đầu lại nhìn mặt đất đang rung chuyển, vô số đất đá lăn từ trên đỉnh núi xuống dưới. Nếu người bình thường nhìn thấy cảnh tượng này, quả thật sẽ kinh hồn bạt vía. Cho dù là một tháng trước Tiêu Chính Văn cũng sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhưng hiện giờ cảnh tượng này lại cực kỳ nhỏ bé trong mắt Tiêu Chính Văn. Vì Tiêu Chính Văn từng nhìn thấy trận pháp thật sự có thể thay trời đổi đất khi ở nước Lý. Nếu so sánh thì bản lĩnh này của Đông Phương Ngạo Vũ chỉ như mấy trò vặt vãnh của đám trẻ con mà thôi. Đúng lúc này Đông Phương Ngạo Vũ bỗng chỉ một ngón tay vào một tảng đá lớn đang lăn xuống dưới, sau đó tảng đó thay đổi hướng di chuyển trước đó, bay ngược lại lên trên đập thẳng vào người Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, tảng đá có khối lượng mấy ngàn tấn đâm vào đỉnh núi bên cạnh. “Ầm!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1659Trong nhận thức trước đây của anh ta, cảnh giới Thiên Vương chỉ là khống chế được một số sức mạnh thuộc giới tự nhiên, ví dụ tường khí. Nhưng bây giờ anh ta mới nhận ra sự hiểu biết của anh ta về cảnh giới Thiên Vương ít đến mức nào. Có lẽ lúc Đông Phương Ngạo Vũ ở cảnh giới Thiên Vương ba sao thì đã mạnh hơn anh ta rất nhiều. Chẳng trách thế gian thường có câu, không thấy núi cao thì không bao giờ biết sự bé nhỏ của mình, không khổ luyện ở núi danh tiếng thì chẳng thể nào biết mình yếu ra sao. So với đệ tử ở các danh sơn, cảnh giới Thiên Vương ba sao này của anh ta quả thật như đi cửa sau mới miễn cưỡng có tư cách nhận chứng chỉ vậy. Đây vẫn chỉ là cảnh giới Thiên Vương ba sao, vậy cảnh giới Thiên Vương năm sao thì sao? Còn cảnh giới Thiên Thần nữa? Sự cách biệt này lớn đến mức nào? Không ai dám đảm bảo mấy ngọn núi lớn này thật sự chỉ có một cường giả Thiên Thần. Chẳng ai dám đảm bảo cảnh giới Thiên Thần là con át chủ bài thật sự của mấy danh sơn lớn này. Chính vì thế mà Tần Vũ càng lo cho Tiêu Chính Văn hơn. Trận chiến hôm nay dù ai thắng thì với Tiêu Chính Văn cũng như chọc vào tổ ong vò vẽ. Nếu thắng, Hoa Sơn chắc chắn sẽ không dừng lại. Còn thua thì Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết, Hoa Quốc lại mất đi một quân tướng. Lúc này Tiêu Chính Văn chỉ quay đầu lại nhìn mặt đất đang rung chuyển, vô số đất đá lăn từ trên đỉnh núi xuống dưới. Nếu người bình thường nhìn thấy cảnh tượng này, quả thật sẽ kinh hồn bạt vía. Cho dù là một tháng trước Tiêu Chính Văn cũng sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhưng hiện giờ cảnh tượng này lại cực kỳ nhỏ bé trong mắt Tiêu Chính Văn. Vì Tiêu Chính Văn từng nhìn thấy trận pháp thật sự có thể thay trời đổi đất khi ở nước Lý. Nếu so sánh thì bản lĩnh này của Đông Phương Ngạo Vũ chỉ như mấy trò vặt vãnh của đám trẻ con mà thôi. Đúng lúc này Đông Phương Ngạo Vũ bỗng chỉ một ngón tay vào một tảng đá lớn đang lăn xuống dưới, sau đó tảng đó thay đổi hướng di chuyển trước đó, bay ngược lại lên trên đập thẳng vào người Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, tảng đá có khối lượng mấy ngàn tấn đâm vào đỉnh núi bên cạnh. “Ầm!”

Chương 1659