Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1688
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1688“Hiểu Linh, tin Tiêu Chính Văn đi, anh ấy nhất định sẽ giúp được cậu!” Khương Vy Nhan nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Đàm Hiểu Linh, mắt nhìn Tiêu Chính Văn nói. Sau nhiều lần nghe Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan khuyên nhủ, cuối cùng Đàm Hiểu Linh đã đồng ý quay lại Giang Lăng. Nhưng chỉ có thể quay lại một cách bí mật, dù sao cũng không thể để cậu chủ Lý và cậu chủ Lạc biết được! Nếu không, với loại nhân phẩm rác rưởi của bọn họ, nhất định sẽ bán đứng Đàm Hiểu Linh, bắt cô ấy dâng cho tên họ Tiêu kia! Trên đường đi, Tiêu Chính Văn chỉ hỏi Đàm Hiểu Linh vài câu, dù sao trong khoảng thời gian này Đàm Hiểu Linh không ở Giang Lăng, nhưng cũng nghe nhiều mấy tin đồn ở những vùng khác. “Cái gì?” Khi nghe tin kẻ giả mạo gần đây đã đi khắp tỉnh Xuyên, còn lợi dụng danh tiếng của mình làm không thiếu việc ác nào, Tiêu Chính Văn vô cùng tức giận! Lái xe vào Giang Lăng không lâu, có một chiếc xe thể thao màu đen chặn đường xe Tiêu Chính Văn lại, một thanh niên mặc bộ vest hàng hiệu đẩy cửa xe bước xuống “Ồ, đây không phải là cô cả nhà họ Đàm sao? Nghe nói gần đây cô đến Giang Trung?” Tên thanh niên nhe răng cười nói. “Lạc Thiếu Tông? Sao lại là anh?” Đàm Hiểu Linh cau mày nhìn hắn, vẻ mặt hơi hoảng loạn hỏi. “Ha ha, cô Đàm, nhất cử nhất động của cô đều nằm dưới sự giám sát của tôi, kể cả lúc cô đến Giang Trung, rời khỏi Giang Trung lúc nào, tôi đều có báo cáo chi tiết!” Nói xong, Lạc Thiếu Tông lấy điện thoại ra, mở tin nhắn báo cáo, lắc lắc trước mặt Đàm Hiểu Linh. “Mau lui xe ra, tôi đang vội!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói. “Hả?” Lạc Thiếu Tông liếc nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nói: “Anh là cái thá gì? Tôi ở đây đợi cô ta thay anh Tiêu, phá hỏng nhã hứng của anh Tiêu, anh chịu trách nghiệm nổi sao?” Quả thật đúng như những gì Đàm Hiểu Linh nghĩ, Lạc Thiếu Tông là loại người ăn không được sẽ đạp đổ. Lúc Lạc Thiếu Tông ăn cơm cùng Trương Nguyệt Đông, hắn đã hoàn toàn bán đứng Đàm Hiểu Linh. Lạc Thiếu Tông nói chị em nhà họ Đàm quả thực đẹp như tiên nữ, hơn nữa Đàm Hiểu Linh còn xinh đẹp hơn Đàm Hiểu Vân, chỉ là bây giờ Đàm Hiểu Linh đã đến Giang Trung, không biết lúc nào mới trở về. Lúc Trương Nguyệt Đông định cử người đi bắt cô ấy về Giang Lăng thì Lạc Thiếu Tông lại nhận được báo cáo của đàn em, nói rằng Đàm Hiểu Linh đang từ Giang Trung đến đây.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1688“Hiểu Linh, tin Tiêu Chính Văn đi, anh ấy nhất định sẽ giúp được cậu!” Khương Vy Nhan nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Đàm Hiểu Linh, mắt nhìn Tiêu Chính Văn nói. Sau nhiều lần nghe Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan khuyên nhủ, cuối cùng Đàm Hiểu Linh đã đồng ý quay lại Giang Lăng. Nhưng chỉ có thể quay lại một cách bí mật, dù sao cũng không thể để cậu chủ Lý và cậu chủ Lạc biết được! Nếu không, với loại nhân phẩm rác rưởi của bọn họ, nhất định sẽ bán đứng Đàm Hiểu Linh, bắt cô ấy dâng cho tên họ Tiêu kia! Trên đường đi, Tiêu Chính Văn chỉ hỏi Đàm Hiểu Linh vài câu, dù sao trong khoảng thời gian này Đàm Hiểu Linh không ở Giang Lăng, nhưng cũng nghe nhiều mấy tin đồn ở những vùng khác. “Cái gì?” Khi nghe tin kẻ giả mạo gần đây đã đi khắp tỉnh Xuyên, còn lợi dụng danh tiếng của mình làm không thiếu việc ác nào, Tiêu Chính Văn vô cùng tức giận! Lái xe vào Giang Lăng không lâu, có một chiếc xe thể thao màu đen chặn đường xe Tiêu Chính Văn lại, một thanh niên mặc bộ vest hàng hiệu đẩy cửa xe bước xuống “Ồ, đây không phải là cô cả nhà họ Đàm sao? Nghe nói gần đây cô đến Giang Trung?” Tên thanh niên nhe răng cười nói. “Lạc Thiếu Tông? Sao lại là anh?” Đàm Hiểu Linh cau mày nhìn hắn, vẻ mặt hơi hoảng loạn hỏi. “Ha ha, cô Đàm, nhất cử nhất động của cô đều nằm dưới sự giám sát của tôi, kể cả lúc cô đến Giang Trung, rời khỏi Giang Trung lúc nào, tôi đều có báo cáo chi tiết!” Nói xong, Lạc Thiếu Tông lấy điện thoại ra, mở tin nhắn báo cáo, lắc lắc trước mặt Đàm Hiểu Linh. “Mau lui xe ra, tôi đang vội!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói. “Hả?” Lạc Thiếu Tông liếc nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nói: “Anh là cái thá gì? Tôi ở đây đợi cô ta thay anh Tiêu, phá hỏng nhã hứng của anh Tiêu, anh chịu trách nghiệm nổi sao?” Quả thật đúng như những gì Đàm Hiểu Linh nghĩ, Lạc Thiếu Tông là loại người ăn không được sẽ đạp đổ. Lúc Lạc Thiếu Tông ăn cơm cùng Trương Nguyệt Đông, hắn đã hoàn toàn bán đứng Đàm Hiểu Linh. Lạc Thiếu Tông nói chị em nhà họ Đàm quả thực đẹp như tiên nữ, hơn nữa Đàm Hiểu Linh còn xinh đẹp hơn Đàm Hiểu Vân, chỉ là bây giờ Đàm Hiểu Linh đã đến Giang Trung, không biết lúc nào mới trở về. Lúc Trương Nguyệt Đông định cử người đi bắt cô ấy về Giang Lăng thì Lạc Thiếu Tông lại nhận được báo cáo của đàn em, nói rằng Đàm Hiểu Linh đang từ Giang Trung đến đây.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1688“Hiểu Linh, tin Tiêu Chính Văn đi, anh ấy nhất định sẽ giúp được cậu!” Khương Vy Nhan nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Đàm Hiểu Linh, mắt nhìn Tiêu Chính Văn nói. Sau nhiều lần nghe Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan khuyên nhủ, cuối cùng Đàm Hiểu Linh đã đồng ý quay lại Giang Lăng. Nhưng chỉ có thể quay lại một cách bí mật, dù sao cũng không thể để cậu chủ Lý và cậu chủ Lạc biết được! Nếu không, với loại nhân phẩm rác rưởi của bọn họ, nhất định sẽ bán đứng Đàm Hiểu Linh, bắt cô ấy dâng cho tên họ Tiêu kia! Trên đường đi, Tiêu Chính Văn chỉ hỏi Đàm Hiểu Linh vài câu, dù sao trong khoảng thời gian này Đàm Hiểu Linh không ở Giang Lăng, nhưng cũng nghe nhiều mấy tin đồn ở những vùng khác. “Cái gì?” Khi nghe tin kẻ giả mạo gần đây đã đi khắp tỉnh Xuyên, còn lợi dụng danh tiếng của mình làm không thiếu việc ác nào, Tiêu Chính Văn vô cùng tức giận! Lái xe vào Giang Lăng không lâu, có một chiếc xe thể thao màu đen chặn đường xe Tiêu Chính Văn lại, một thanh niên mặc bộ vest hàng hiệu đẩy cửa xe bước xuống “Ồ, đây không phải là cô cả nhà họ Đàm sao? Nghe nói gần đây cô đến Giang Trung?” Tên thanh niên nhe răng cười nói. “Lạc Thiếu Tông? Sao lại là anh?” Đàm Hiểu Linh cau mày nhìn hắn, vẻ mặt hơi hoảng loạn hỏi. “Ha ha, cô Đàm, nhất cử nhất động của cô đều nằm dưới sự giám sát của tôi, kể cả lúc cô đến Giang Trung, rời khỏi Giang Trung lúc nào, tôi đều có báo cáo chi tiết!” Nói xong, Lạc Thiếu Tông lấy điện thoại ra, mở tin nhắn báo cáo, lắc lắc trước mặt Đàm Hiểu Linh. “Mau lui xe ra, tôi đang vội!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói. “Hả?” Lạc Thiếu Tông liếc nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nói: “Anh là cái thá gì? Tôi ở đây đợi cô ta thay anh Tiêu, phá hỏng nhã hứng của anh Tiêu, anh chịu trách nghiệm nổi sao?” Quả thật đúng như những gì Đàm Hiểu Linh nghĩ, Lạc Thiếu Tông là loại người ăn không được sẽ đạp đổ. Lúc Lạc Thiếu Tông ăn cơm cùng Trương Nguyệt Đông, hắn đã hoàn toàn bán đứng Đàm Hiểu Linh. Lạc Thiếu Tông nói chị em nhà họ Đàm quả thực đẹp như tiên nữ, hơn nữa Đàm Hiểu Linh còn xinh đẹp hơn Đàm Hiểu Vân, chỉ là bây giờ Đàm Hiểu Linh đã đến Giang Trung, không biết lúc nào mới trở về. Lúc Trương Nguyệt Đông định cử người đi bắt cô ấy về Giang Lăng thì Lạc Thiếu Tông lại nhận được báo cáo của đàn em, nói rằng Đàm Hiểu Linh đang từ Giang Trung đến đây.