Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1691
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1691Nghe vậy, đám người nhà họ Đàm đều quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn. Lúc này, Đàm Xương Vận mới phát hiện ra hình như đã gặp người thanh niên này ở đâu đó rồi, thật sự giống hệt Tiêu Chính Văn. Đàm Xương Vận vội vàng dụi mắt, đeo kính lên, cẩn thận quan sát Tiêu Chính Văn. Người trước mắt quả thực không khác gì Tiêu Chính Văn mà ông ta đã từng gặp. Nhưng vấn đề là Tiêu Chính Văn kia phong thái hơn người, hơn nữa còn tạo cho người ta cảm giác bị áp bức mạnh mẽ. Nhưng Tiêu Chính Văn trước mắt lại quá bình thường, nếu ném vào trong đám người, rất khó để nhận ra. “Này chàng trai, không phải cậu trùng tên với cậu Tiêu thì cậu sẽ là cậu Tiêu đâu! Có một số chuyện, tôi khuyên cậu không nên tham gia vào thì hơn, huống đồ, đây là chuyện của nhà họ Đàm chúng tôi…” “Chuyện riêng của nhà họ Đàm?” Tiêu Chính Văn thẳng thừng ngắt lời: “Tôi thật sự không hiểu, đám người lớn tuổi các ông tại sao lại muốn ép cháu gái mình đi đến bước đường đó chứ? Lẽ nào chỉ vì tương lai nhà họ Đàm, vì không muốn chọc tức anh Tiêu giả mạo kia sao?” Nghe vậy, không chỉ Đàm Xương Vận, mà ngay cả hai người đàn ông trung niên trước mắt đều nóng bừng cả mặt. Chuyện đã đến nước này, bọn họ còn có quyền lựa chọn sao? “Cậu! Cậu là cái thá gì chứ, chuyện của nhà họ Đàm chúng tôi không cần cậu xen vào!” Một người đàn ông trung niên chỉ tay vào mũi Tiêu Chính Văn, chửi bới. “Tôi quản hay không, không cần các người lo, vả lại, tôi khuyên các người tốt nhất là lên trên xem đi, nếu Đàm Hiểu Vân thật sự tự sát trong nhà thì các người sẽ phải hối hận đấy!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa cầm lấy điện thoại trong tay Đàm Hiểu Linh, mở tin nhắn đưa cho người nhà họ Đàm xem. Nhìn thấy tin nhắn, Đàm Xương Vận vô cùng sợ hãi. Đàm Hiểu Vân thường ngày mềm yếu, lẽ nào thật sự vì một chuyện tầm thường này mà tìm đến cái chết sao?” “Quản gia! Mau, mau phá cửa phòng cô hai trên tầng đi!”Đàn Xương Vận vội vàng chỉ tay lên tầng hai quát lớn.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1691Nghe vậy, đám người nhà họ Đàm đều quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn. Lúc này, Đàm Xương Vận mới phát hiện ra hình như đã gặp người thanh niên này ở đâu đó rồi, thật sự giống hệt Tiêu Chính Văn. Đàm Xương Vận vội vàng dụi mắt, đeo kính lên, cẩn thận quan sát Tiêu Chính Văn. Người trước mắt quả thực không khác gì Tiêu Chính Văn mà ông ta đã từng gặp. Nhưng vấn đề là Tiêu Chính Văn kia phong thái hơn người, hơn nữa còn tạo cho người ta cảm giác bị áp bức mạnh mẽ. Nhưng Tiêu Chính Văn trước mắt lại quá bình thường, nếu ném vào trong đám người, rất khó để nhận ra. “Này chàng trai, không phải cậu trùng tên với cậu Tiêu thì cậu sẽ là cậu Tiêu đâu! Có một số chuyện, tôi khuyên cậu không nên tham gia vào thì hơn, huống đồ, đây là chuyện của nhà họ Đàm chúng tôi…” “Chuyện riêng của nhà họ Đàm?” Tiêu Chính Văn thẳng thừng ngắt lời: “Tôi thật sự không hiểu, đám người lớn tuổi các ông tại sao lại muốn ép cháu gái mình đi đến bước đường đó chứ? Lẽ nào chỉ vì tương lai nhà họ Đàm, vì không muốn chọc tức anh Tiêu giả mạo kia sao?” Nghe vậy, không chỉ Đàm Xương Vận, mà ngay cả hai người đàn ông trung niên trước mắt đều nóng bừng cả mặt. Chuyện đã đến nước này, bọn họ còn có quyền lựa chọn sao? “Cậu! Cậu là cái thá gì chứ, chuyện của nhà họ Đàm chúng tôi không cần cậu xen vào!” Một người đàn ông trung niên chỉ tay vào mũi Tiêu Chính Văn, chửi bới. “Tôi quản hay không, không cần các người lo, vả lại, tôi khuyên các người tốt nhất là lên trên xem đi, nếu Đàm Hiểu Vân thật sự tự sát trong nhà thì các người sẽ phải hối hận đấy!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa cầm lấy điện thoại trong tay Đàm Hiểu Linh, mở tin nhắn đưa cho người nhà họ Đàm xem. Nhìn thấy tin nhắn, Đàm Xương Vận vô cùng sợ hãi. Đàm Hiểu Vân thường ngày mềm yếu, lẽ nào thật sự vì một chuyện tầm thường này mà tìm đến cái chết sao?” “Quản gia! Mau, mau phá cửa phòng cô hai trên tầng đi!”Đàn Xương Vận vội vàng chỉ tay lên tầng hai quát lớn.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1691Nghe vậy, đám người nhà họ Đàm đều quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn. Lúc này, Đàm Xương Vận mới phát hiện ra hình như đã gặp người thanh niên này ở đâu đó rồi, thật sự giống hệt Tiêu Chính Văn. Đàm Xương Vận vội vàng dụi mắt, đeo kính lên, cẩn thận quan sát Tiêu Chính Văn. Người trước mắt quả thực không khác gì Tiêu Chính Văn mà ông ta đã từng gặp. Nhưng vấn đề là Tiêu Chính Văn kia phong thái hơn người, hơn nữa còn tạo cho người ta cảm giác bị áp bức mạnh mẽ. Nhưng Tiêu Chính Văn trước mắt lại quá bình thường, nếu ném vào trong đám người, rất khó để nhận ra. “Này chàng trai, không phải cậu trùng tên với cậu Tiêu thì cậu sẽ là cậu Tiêu đâu! Có một số chuyện, tôi khuyên cậu không nên tham gia vào thì hơn, huống đồ, đây là chuyện của nhà họ Đàm chúng tôi…” “Chuyện riêng của nhà họ Đàm?” Tiêu Chính Văn thẳng thừng ngắt lời: “Tôi thật sự không hiểu, đám người lớn tuổi các ông tại sao lại muốn ép cháu gái mình đi đến bước đường đó chứ? Lẽ nào chỉ vì tương lai nhà họ Đàm, vì không muốn chọc tức anh Tiêu giả mạo kia sao?” Nghe vậy, không chỉ Đàm Xương Vận, mà ngay cả hai người đàn ông trung niên trước mắt đều nóng bừng cả mặt. Chuyện đã đến nước này, bọn họ còn có quyền lựa chọn sao? “Cậu! Cậu là cái thá gì chứ, chuyện của nhà họ Đàm chúng tôi không cần cậu xen vào!” Một người đàn ông trung niên chỉ tay vào mũi Tiêu Chính Văn, chửi bới. “Tôi quản hay không, không cần các người lo, vả lại, tôi khuyên các người tốt nhất là lên trên xem đi, nếu Đàm Hiểu Vân thật sự tự sát trong nhà thì các người sẽ phải hối hận đấy!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa cầm lấy điện thoại trong tay Đàm Hiểu Linh, mở tin nhắn đưa cho người nhà họ Đàm xem. Nhìn thấy tin nhắn, Đàm Xương Vận vô cùng sợ hãi. Đàm Hiểu Vân thường ngày mềm yếu, lẽ nào thật sự vì một chuyện tầm thường này mà tìm đến cái chết sao?” “Quản gia! Mau, mau phá cửa phòng cô hai trên tầng đi!”Đàn Xương Vận vội vàng chỉ tay lên tầng hai quát lớn.