Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1703

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1703Tuy nhiên dùng nó đấu với Tiêu Chính Văn lại trở nên hoàn toàn vô dụng. “Chuyện… chuyện này không thể! Không thể nào!” Khuôn mặt Trương Nguyệt Đông lộ vẻ hoảng sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Hắn không phải là Đông Phương Ngạo Vũ, nhà họ Trương cũng không phải Hoa Sơn. Tổ tiên nhà họ Trương đã từng giải thích rất chi tiết về cách sử dụng Thiên Tuyệt Trận, vừa rồi Trương Nguyệt Đông chỉ dùng một phần, chứ chưa sử dụng toàn bộ sức mạnh. Hắn nghĩ rằng chỉ một tia sét cũng có thể khiến đầu Tiêu Chính Văn lìa khỏi xác. “Xẹt!” Một tia sét bạc đột nhiên phóng tới. Trương Nguyệt Đông không để ý nên đã bị tia sét bạc đánh trúng giữa bụng, may mà có một làn ánh sáng xanh chắn phía trước, nếu không hắn đã bị con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm xuyên qua người. Dù là như vậy, nhưng cơ thể Trương Nguyệt Đông cũng không tự chủ được bay ngược ra ngoài. Tuy nhiên, làn ánh sáng xanh kia không tan biến trong tích tắc như khi Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ giao đấu, mà lại vô cùng bền dẻo, bị kéo thành một đường cong! Choang! Trương Nguyệt Đông đâm vỡ cửa kính, cả người bay ra khỏi cửa sổ. Hả? Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, cho đến khi cơ thể Trương Nguyệt Đông bay ra khỏi cửa sổ, làn ánh sáng xanh kia mới biến mất. Ồ? Trong lòng Tiêu Chính Văn cảm thấy hơi tò mò, xem ra nhà họ Trương quả thực là có nền móng gì đó. Lúc này, cơ thể Trương Nguyệt Đông rơi thẳng từ tòa nhà cao mười tám tầng xuống đất. Đám người xung quanh kinh ngạc kêu la. “Ôi! Có người rơi từ trên tầng xuống rồi!” “Mau tránh ra!” “Mau gọi xe cứu thương!” Nhưng lúc đám người đang kinh ngạc thì Trương Nguyệt Đông dùng sức vặn eo, tiếp đất bằng hai chân. Sau đó lùi lại vài bước, suýt ngã, nhưng may là bám được vào chiếc ô tô màu đen đỗ bên cạnh, cho nên mới đứng vững. Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn cũng nhảy từng tầng mười tám xuống. Dù sao thì Trương Nguyệt Đông cũng không phải là người bình thường, cho dù ngã xuống từ tầng mười tám mà không có bất kỳ lực cản nào thì hắn cũng không hề bị thương. Bất kể là ai đạt tới cảnh giới Thiên Vương thì cơ thể cũng đã săn chắc hơn cả kim cương!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1703Tuy nhiên dùng nó đấu với Tiêu Chính Văn lại trở nên hoàn toàn vô dụng. “Chuyện… chuyện này không thể! Không thể nào!” Khuôn mặt Trương Nguyệt Đông lộ vẻ hoảng sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Hắn không phải là Đông Phương Ngạo Vũ, nhà họ Trương cũng không phải Hoa Sơn. Tổ tiên nhà họ Trương đã từng giải thích rất chi tiết về cách sử dụng Thiên Tuyệt Trận, vừa rồi Trương Nguyệt Đông chỉ dùng một phần, chứ chưa sử dụng toàn bộ sức mạnh. Hắn nghĩ rằng chỉ một tia sét cũng có thể khiến đầu Tiêu Chính Văn lìa khỏi xác. “Xẹt!” Một tia sét bạc đột nhiên phóng tới. Trương Nguyệt Đông không để ý nên đã bị tia sét bạc đánh trúng giữa bụng, may mà có một làn ánh sáng xanh chắn phía trước, nếu không hắn đã bị con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm xuyên qua người. Dù là như vậy, nhưng cơ thể Trương Nguyệt Đông cũng không tự chủ được bay ngược ra ngoài. Tuy nhiên, làn ánh sáng xanh kia không tan biến trong tích tắc như khi Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ giao đấu, mà lại vô cùng bền dẻo, bị kéo thành một đường cong! Choang! Trương Nguyệt Đông đâm vỡ cửa kính, cả người bay ra khỏi cửa sổ. Hả? Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, cho đến khi cơ thể Trương Nguyệt Đông bay ra khỏi cửa sổ, làn ánh sáng xanh kia mới biến mất. Ồ? Trong lòng Tiêu Chính Văn cảm thấy hơi tò mò, xem ra nhà họ Trương quả thực là có nền móng gì đó. Lúc này, cơ thể Trương Nguyệt Đông rơi thẳng từ tòa nhà cao mười tám tầng xuống đất. Đám người xung quanh kinh ngạc kêu la. “Ôi! Có người rơi từ trên tầng xuống rồi!” “Mau tránh ra!” “Mau gọi xe cứu thương!” Nhưng lúc đám người đang kinh ngạc thì Trương Nguyệt Đông dùng sức vặn eo, tiếp đất bằng hai chân. Sau đó lùi lại vài bước, suýt ngã, nhưng may là bám được vào chiếc ô tô màu đen đỗ bên cạnh, cho nên mới đứng vững. Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn cũng nhảy từng tầng mười tám xuống. Dù sao thì Trương Nguyệt Đông cũng không phải là người bình thường, cho dù ngã xuống từ tầng mười tám mà không có bất kỳ lực cản nào thì hắn cũng không hề bị thương. Bất kể là ai đạt tới cảnh giới Thiên Vương thì cơ thể cũng đã săn chắc hơn cả kim cương!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1703Tuy nhiên dùng nó đấu với Tiêu Chính Văn lại trở nên hoàn toàn vô dụng. “Chuyện… chuyện này không thể! Không thể nào!” Khuôn mặt Trương Nguyệt Đông lộ vẻ hoảng sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Hắn không phải là Đông Phương Ngạo Vũ, nhà họ Trương cũng không phải Hoa Sơn. Tổ tiên nhà họ Trương đã từng giải thích rất chi tiết về cách sử dụng Thiên Tuyệt Trận, vừa rồi Trương Nguyệt Đông chỉ dùng một phần, chứ chưa sử dụng toàn bộ sức mạnh. Hắn nghĩ rằng chỉ một tia sét cũng có thể khiến đầu Tiêu Chính Văn lìa khỏi xác. “Xẹt!” Một tia sét bạc đột nhiên phóng tới. Trương Nguyệt Đông không để ý nên đã bị tia sét bạc đánh trúng giữa bụng, may mà có một làn ánh sáng xanh chắn phía trước, nếu không hắn đã bị con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm xuyên qua người. Dù là như vậy, nhưng cơ thể Trương Nguyệt Đông cũng không tự chủ được bay ngược ra ngoài. Tuy nhiên, làn ánh sáng xanh kia không tan biến trong tích tắc như khi Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ giao đấu, mà lại vô cùng bền dẻo, bị kéo thành một đường cong! Choang! Trương Nguyệt Đông đâm vỡ cửa kính, cả người bay ra khỏi cửa sổ. Hả? Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, cho đến khi cơ thể Trương Nguyệt Đông bay ra khỏi cửa sổ, làn ánh sáng xanh kia mới biến mất. Ồ? Trong lòng Tiêu Chính Văn cảm thấy hơi tò mò, xem ra nhà họ Trương quả thực là có nền móng gì đó. Lúc này, cơ thể Trương Nguyệt Đông rơi thẳng từ tòa nhà cao mười tám tầng xuống đất. Đám người xung quanh kinh ngạc kêu la. “Ôi! Có người rơi từ trên tầng xuống rồi!” “Mau tránh ra!” “Mau gọi xe cứu thương!” Nhưng lúc đám người đang kinh ngạc thì Trương Nguyệt Đông dùng sức vặn eo, tiếp đất bằng hai chân. Sau đó lùi lại vài bước, suýt ngã, nhưng may là bám được vào chiếc ô tô màu đen đỗ bên cạnh, cho nên mới đứng vững. Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn cũng nhảy từng tầng mười tám xuống. Dù sao thì Trương Nguyệt Đông cũng không phải là người bình thường, cho dù ngã xuống từ tầng mười tám mà không có bất kỳ lực cản nào thì hắn cũng không hề bị thương. Bất kể là ai đạt tới cảnh giới Thiên Vương thì cơ thể cũng đã săn chắc hơn cả kim cương!

Chương 1703