Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1734

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Có lẽ lúc Tổ Long truyền lại trận pháp cho nhà họ Trương, vì đề phòng nhà họ Trương gây bất lợi cho người dân Hoa Quốc, càng đề phòng các đời sau của nhà họ Trương ngông cuồng tự đại làm loạn đất nước. Thế nên mới chia năm bộ trận pháp hoàn chỉnh thành ba phần khác nhau. Nhưng dù thế nào Tiêu Chính Văn cũng đã hiểu rõ về nhà họ Trương, càng không bị Trương Đạo Linh đe dọa. Tiêu Chính Văn chưa bao giờ là người tự đại, anh luôn khiêm tốn bình tĩnh trong mọi việc, hôm nay cũng như thế. “Haiz!” Trương Đạo Linh lắc đầu, vươn tay rút thanh kiếm Thất Tinh Tang Môn từ bên cạnh ra. “Nếu cậu đã tự mình đâm đầu vào chỗ chết thì tôi sẽ thỏa mãn cậu. Chỉ là hôm nay tất cả những người ở đằng sau cậu đều lên đường với cậu, nhưng như thế cũng tốt, để cậu khỏi phải lẻ loi cô đơn một mình”. Vừa nói sắc mặt Trương Đạo Linh bỗng thay đổi, sát khí lập tức dâng lên từ dưới chân cụ ta. Chỉ thoáng chốc mây trời đổi sắc, mây đen kéo đến, sấm sét đùng đùng. Thiên Tuyệt Trận! Tiêu Chính Văn lập tức nhận ra trận pháp Trương Đạo Linh đang dùng, dù sao trước đó anh cũng đã từng thấy. Nhưng Trương Đạo Linh mạnh hơn Trương Nguyệt Đông rất nhiều, trong vô thức trận pháp đã xuất hiện. Chỉ riêng điều này thôi Trương Đạo Linh không thua kém gì Vũ Thiên Tôn rồi. Nhưng cảnh giới của cụ ta vẫn là Thiên Vương long cấp năm sao. Có thể thấy nếu người này đạt đến cảnh giới Thiên Thần thì sẽ đáng sợ đến mức nào. “Tiêu Chính Văn, có thể chết trong tay tôi, đời này của cậu cũng xem như đáng rồi đấy”. Rầm! Một tiếng gào rú vang lên, kiếm Thất Tinh Tang Môn hợp lại mở ra trong tay Trương Đạo Linh đã phóng ra ánh sáng cực kỳ chói mắt. Sau đó một đường kiếm quang chấn động trời cao bỗng bay lên không trung, luồng kiếm quang này đâm xuyên qua tầng mây. Dường như một kiếm đâm xuyên qua mây trời như thể có một cột ánh sáng rọi thẳng từ trên trời xuống mặt đất. Kiếm pháp và trận pháp kết hợp với nhau. Tiêu Chính Văn cũng không khỏi thầm gật đầu khen ngợi. Mặc dù Đông Phương Ngạo Vũ là đệ tử Hoa Sơn nhưng không thể so được với Trương Đạo Linh. Bất kể là chiêu thức hay trận pháp, hay là hai thứ kết hợp với nhau thì mỗi động tác của Trương Đạo Linh đều rất tự nhiên, có thể nói là lưu loát như nước chảy mây trôi. Gần như tất cả mọi người ở Giang Trung đều có thể nhìn thấy ánh sáng trắng đột nhiên lao thẳng lên trời rồi đâm xuyên vào tầng mây, ai nấy cũng lộ ra vẻ không thể tin được. Đây là uy lực thần kỳ gì thế chứ? Bản lĩnh này mạnh đến độ nào? Những người trước giờ chỉ được nghe người lớn nói về Trương Đạo Linh cũng biến sắc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Có lẽ lúc Tổ Long truyền lại trận pháp cho nhà họ Trương, vì đề phòng nhà họ Trương gây bất lợi cho người dân Hoa Quốc, càng đề phòng các đời sau của nhà họ Trương ngông cuồng tự đại làm loạn đất nước. Thế nên mới chia năm bộ trận pháp hoàn chỉnh thành ba phần khác nhau. Nhưng dù thế nào Tiêu Chính Văn cũng đã hiểu rõ về nhà họ Trương, càng không bị Trương Đạo Linh đe dọa. Tiêu Chính Văn chưa bao giờ là người tự đại, anh luôn khiêm tốn bình tĩnh trong mọi việc, hôm nay cũng như thế. “Haiz!” Trương Đạo Linh lắc đầu, vươn tay rút thanh kiếm Thất Tinh Tang Môn từ bên cạnh ra. “Nếu cậu đã tự mình đâm đầu vào chỗ chết thì tôi sẽ thỏa mãn cậu. Chỉ là hôm nay tất cả những người ở đằng sau cậu đều lên đường với cậu, nhưng như thế cũng tốt, để cậu khỏi phải lẻ loi cô đơn một mình”. Vừa nói sắc mặt Trương Đạo Linh bỗng thay đổi, sát khí lập tức dâng lên từ dưới chân cụ ta. Chỉ thoáng chốc mây trời đổi sắc, mây đen kéo đến, sấm sét đùng đùng. Thiên Tuyệt Trận! Tiêu Chính Văn lập tức nhận ra trận pháp Trương Đạo Linh đang dùng, dù sao trước đó anh cũng đã từng thấy. Nhưng Trương Đạo Linh mạnh hơn Trương Nguyệt Đông rất nhiều, trong vô thức trận pháp đã xuất hiện. Chỉ riêng điều này thôi Trương Đạo Linh không thua kém gì Vũ Thiên Tôn rồi. Nhưng cảnh giới của cụ ta vẫn là Thiên Vương long cấp năm sao. Có thể thấy nếu người này đạt đến cảnh giới Thiên Thần thì sẽ đáng sợ đến mức nào. “Tiêu Chính Văn, có thể chết trong tay tôi, đời này của cậu cũng xem như đáng rồi đấy”. Rầm! Một tiếng gào rú vang lên, kiếm Thất Tinh Tang Môn hợp lại mở ra trong tay Trương Đạo Linh đã phóng ra ánh sáng cực kỳ chói mắt. Sau đó một đường kiếm quang chấn động trời cao bỗng bay lên không trung, luồng kiếm quang này đâm xuyên qua tầng mây. Dường như một kiếm đâm xuyên qua mây trời như thể có một cột ánh sáng rọi thẳng từ trên trời xuống mặt đất. Kiếm pháp và trận pháp kết hợp với nhau. Tiêu Chính Văn cũng không khỏi thầm gật đầu khen ngợi. Mặc dù Đông Phương Ngạo Vũ là đệ tử Hoa Sơn nhưng không thể so được với Trương Đạo Linh. Bất kể là chiêu thức hay trận pháp, hay là hai thứ kết hợp với nhau thì mỗi động tác của Trương Đạo Linh đều rất tự nhiên, có thể nói là lưu loát như nước chảy mây trôi. Gần như tất cả mọi người ở Giang Trung đều có thể nhìn thấy ánh sáng trắng đột nhiên lao thẳng lên trời rồi đâm xuyên vào tầng mây, ai nấy cũng lộ ra vẻ không thể tin được. Đây là uy lực thần kỳ gì thế chứ? Bản lĩnh này mạnh đến độ nào? Những người trước giờ chỉ được nghe người lớn nói về Trương Đạo Linh cũng biến sắc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Có lẽ lúc Tổ Long truyền lại trận pháp cho nhà họ Trương, vì đề phòng nhà họ Trương gây bất lợi cho người dân Hoa Quốc, càng đề phòng các đời sau của nhà họ Trương ngông cuồng tự đại làm loạn đất nước. Thế nên mới chia năm bộ trận pháp hoàn chỉnh thành ba phần khác nhau. Nhưng dù thế nào Tiêu Chính Văn cũng đã hiểu rõ về nhà họ Trương, càng không bị Trương Đạo Linh đe dọa. Tiêu Chính Văn chưa bao giờ là người tự đại, anh luôn khiêm tốn bình tĩnh trong mọi việc, hôm nay cũng như thế. “Haiz!” Trương Đạo Linh lắc đầu, vươn tay rút thanh kiếm Thất Tinh Tang Môn từ bên cạnh ra. “Nếu cậu đã tự mình đâm đầu vào chỗ chết thì tôi sẽ thỏa mãn cậu. Chỉ là hôm nay tất cả những người ở đằng sau cậu đều lên đường với cậu, nhưng như thế cũng tốt, để cậu khỏi phải lẻ loi cô đơn một mình”. Vừa nói sắc mặt Trương Đạo Linh bỗng thay đổi, sát khí lập tức dâng lên từ dưới chân cụ ta. Chỉ thoáng chốc mây trời đổi sắc, mây đen kéo đến, sấm sét đùng đùng. Thiên Tuyệt Trận! Tiêu Chính Văn lập tức nhận ra trận pháp Trương Đạo Linh đang dùng, dù sao trước đó anh cũng đã từng thấy. Nhưng Trương Đạo Linh mạnh hơn Trương Nguyệt Đông rất nhiều, trong vô thức trận pháp đã xuất hiện. Chỉ riêng điều này thôi Trương Đạo Linh không thua kém gì Vũ Thiên Tôn rồi. Nhưng cảnh giới của cụ ta vẫn là Thiên Vương long cấp năm sao. Có thể thấy nếu người này đạt đến cảnh giới Thiên Thần thì sẽ đáng sợ đến mức nào. “Tiêu Chính Văn, có thể chết trong tay tôi, đời này của cậu cũng xem như đáng rồi đấy”. Rầm! Một tiếng gào rú vang lên, kiếm Thất Tinh Tang Môn hợp lại mở ra trong tay Trương Đạo Linh đã phóng ra ánh sáng cực kỳ chói mắt. Sau đó một đường kiếm quang chấn động trời cao bỗng bay lên không trung, luồng kiếm quang này đâm xuyên qua tầng mây. Dường như một kiếm đâm xuyên qua mây trời như thể có một cột ánh sáng rọi thẳng từ trên trời xuống mặt đất. Kiếm pháp và trận pháp kết hợp với nhau. Tiêu Chính Văn cũng không khỏi thầm gật đầu khen ngợi. Mặc dù Đông Phương Ngạo Vũ là đệ tử Hoa Sơn nhưng không thể so được với Trương Đạo Linh. Bất kể là chiêu thức hay trận pháp, hay là hai thứ kết hợp với nhau thì mỗi động tác của Trương Đạo Linh đều rất tự nhiên, có thể nói là lưu loát như nước chảy mây trôi. Gần như tất cả mọi người ở Giang Trung đều có thể nhìn thấy ánh sáng trắng đột nhiên lao thẳng lên trời rồi đâm xuyên vào tầng mây, ai nấy cũng lộ ra vẻ không thể tin được. Đây là uy lực thần kỳ gì thế chứ? Bản lĩnh này mạnh đến độ nào? Những người trước giờ chỉ được nghe người lớn nói về Trương Đạo Linh cũng biến sắc.

Chương 1734