Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1743
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chu vi mấy cây số xung quanh đây sẽ bị san phẳng trong nháy mắt! “Ông Trương! Tuyệt đối không thể làm vậy, xung quanh còn có rất nhiều người dân vô tội! Bọn tôi… Bọn tôi cũng nát thành bùn mất, ông Trương ơi!”Nửa câu sau của ông Lư mới là điều cụ ta thực sự muốn nói. Trong vòng mấy cây số xung quanh đây, cho dù cụ ta có mọc thêm hai cánh cũng không thể nào tránh thoát được nhát kiếm hủy diệt đất trời của Trương Đạo Linh! “Hừ! Cho dù máu chảy thành sông thì hôm nay Tiêu Chính Văn cũng phải chết!” Hai mắt Trương Đạo Linh đỏ ngầu, giận đến phát điên! Con rắn điện khổng lồ trên trời mang theo thiên uy cuồn cuộn, lao vụt về phía Tiêu Chính Văn. Cùng lúc đó, một cảnh tượng quỷ quái hơn xuất hiện, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện vô số bụi gai! Nếu nói là bụi gai thì chi bằng gọi đúng hơn là vô số mũi kiếm đâm lên từ dưới lòng đất! Vãi chưởng! Vẻ mặt Tiêu Chính Văn thay đổi, đây là Địa Tuyệt Trận! Tên Trương Đạo Linh này đúng là không phải kẻ đơn giản, chỉ vẫy tay một cái mà cả ba trận pháp Thiên Tuyệt, Địa Tuyệt và Nhân Tuyệt cùng xuất hiện! Nếu Tiêu Chính Văn chưa từng nghiên cứu Tam Tuyệt Trận thì lần này cũng đủ để khiến Tiêu Chính Văn luống cuống tay chân. “Ầm!” Mặt đất lúc này như đang rung chuyển dữ dội vì sự giận dữ của Trương Đạo Linh, mọi người xung quanh không thể đứng vững, hầu như đều nằm bò ra đất. “Tiêu Chính Văn! Mày chết đi!” Một tay khác của Trương Đạo Linh khẽ vẫy, chỉ thấy trong tay cụ ta bỗng chốc hình thành một lưỡi đao gió màu trắng mà mắt thường cũng nhìn thấy được! Thiên Địa Nhân Tam Tuyệt Trận đồng thời hình thành, sấm sét, gai nhọn cùng đao gió đồng thời truy sát Tiêu Chính Văn!Giờ phút này, cơn phẫn nộ của Trương Đạo Linh đã đạt đến cực điểm. Từ lúc cụ ta xuất đạo đến nay, chưa từng đổ một giọt máu nào, dù trước đây đã từng trải qua rất nhiều trận chiến nguy hiểm, nhưng lần nào cũng toàn thân nguyên vẹn. Vậy mà sau hai mươi năm, rời khỏi Thiên Sơn, lại bị Tiêu Chính Văn đánh hộc máu! Mặc dù cụ ta bị chính chiêu thức của mình phản kích, nhưng sao người ngoài có thể hiểu được lý do chứ? Nếu hôm nay không giết Tiêu Chính Văn thì sau này còn ai quan tâm đến danh tiếng của Trương Đạo Linh nữa? Chưa kể đến đám cường giả ở Âu Lục, ngay cả ở Hoa Quốc cũng sẽ trở thành trò cười!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chu vi mấy cây số xung quanh đây sẽ bị san phẳng trong nháy mắt! “Ông Trương! Tuyệt đối không thể làm vậy, xung quanh còn có rất nhiều người dân vô tội! Bọn tôi… Bọn tôi cũng nát thành bùn mất, ông Trương ơi!”Nửa câu sau của ông Lư mới là điều cụ ta thực sự muốn nói. Trong vòng mấy cây số xung quanh đây, cho dù cụ ta có mọc thêm hai cánh cũng không thể nào tránh thoát được nhát kiếm hủy diệt đất trời của Trương Đạo Linh! “Hừ! Cho dù máu chảy thành sông thì hôm nay Tiêu Chính Văn cũng phải chết!” Hai mắt Trương Đạo Linh đỏ ngầu, giận đến phát điên! Con rắn điện khổng lồ trên trời mang theo thiên uy cuồn cuộn, lao vụt về phía Tiêu Chính Văn. Cùng lúc đó, một cảnh tượng quỷ quái hơn xuất hiện, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện vô số bụi gai! Nếu nói là bụi gai thì chi bằng gọi đúng hơn là vô số mũi kiếm đâm lên từ dưới lòng đất! Vãi chưởng! Vẻ mặt Tiêu Chính Văn thay đổi, đây là Địa Tuyệt Trận! Tên Trương Đạo Linh này đúng là không phải kẻ đơn giản, chỉ vẫy tay một cái mà cả ba trận pháp Thiên Tuyệt, Địa Tuyệt và Nhân Tuyệt cùng xuất hiện! Nếu Tiêu Chính Văn chưa từng nghiên cứu Tam Tuyệt Trận thì lần này cũng đủ để khiến Tiêu Chính Văn luống cuống tay chân. “Ầm!” Mặt đất lúc này như đang rung chuyển dữ dội vì sự giận dữ của Trương Đạo Linh, mọi người xung quanh không thể đứng vững, hầu như đều nằm bò ra đất. “Tiêu Chính Văn! Mày chết đi!” Một tay khác của Trương Đạo Linh khẽ vẫy, chỉ thấy trong tay cụ ta bỗng chốc hình thành một lưỡi đao gió màu trắng mà mắt thường cũng nhìn thấy được! Thiên Địa Nhân Tam Tuyệt Trận đồng thời hình thành, sấm sét, gai nhọn cùng đao gió đồng thời truy sát Tiêu Chính Văn!Giờ phút này, cơn phẫn nộ của Trương Đạo Linh đã đạt đến cực điểm. Từ lúc cụ ta xuất đạo đến nay, chưa từng đổ một giọt máu nào, dù trước đây đã từng trải qua rất nhiều trận chiến nguy hiểm, nhưng lần nào cũng toàn thân nguyên vẹn. Vậy mà sau hai mươi năm, rời khỏi Thiên Sơn, lại bị Tiêu Chính Văn đánh hộc máu! Mặc dù cụ ta bị chính chiêu thức của mình phản kích, nhưng sao người ngoài có thể hiểu được lý do chứ? Nếu hôm nay không giết Tiêu Chính Văn thì sau này còn ai quan tâm đến danh tiếng của Trương Đạo Linh nữa? Chưa kể đến đám cường giả ở Âu Lục, ngay cả ở Hoa Quốc cũng sẽ trở thành trò cười!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chu vi mấy cây số xung quanh đây sẽ bị san phẳng trong nháy mắt! “Ông Trương! Tuyệt đối không thể làm vậy, xung quanh còn có rất nhiều người dân vô tội! Bọn tôi… Bọn tôi cũng nát thành bùn mất, ông Trương ơi!”Nửa câu sau của ông Lư mới là điều cụ ta thực sự muốn nói. Trong vòng mấy cây số xung quanh đây, cho dù cụ ta có mọc thêm hai cánh cũng không thể nào tránh thoát được nhát kiếm hủy diệt đất trời của Trương Đạo Linh! “Hừ! Cho dù máu chảy thành sông thì hôm nay Tiêu Chính Văn cũng phải chết!” Hai mắt Trương Đạo Linh đỏ ngầu, giận đến phát điên! Con rắn điện khổng lồ trên trời mang theo thiên uy cuồn cuộn, lao vụt về phía Tiêu Chính Văn. Cùng lúc đó, một cảnh tượng quỷ quái hơn xuất hiện, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện vô số bụi gai! Nếu nói là bụi gai thì chi bằng gọi đúng hơn là vô số mũi kiếm đâm lên từ dưới lòng đất! Vãi chưởng! Vẻ mặt Tiêu Chính Văn thay đổi, đây là Địa Tuyệt Trận! Tên Trương Đạo Linh này đúng là không phải kẻ đơn giản, chỉ vẫy tay một cái mà cả ba trận pháp Thiên Tuyệt, Địa Tuyệt và Nhân Tuyệt cùng xuất hiện! Nếu Tiêu Chính Văn chưa từng nghiên cứu Tam Tuyệt Trận thì lần này cũng đủ để khiến Tiêu Chính Văn luống cuống tay chân. “Ầm!” Mặt đất lúc này như đang rung chuyển dữ dội vì sự giận dữ của Trương Đạo Linh, mọi người xung quanh không thể đứng vững, hầu như đều nằm bò ra đất. “Tiêu Chính Văn! Mày chết đi!” Một tay khác của Trương Đạo Linh khẽ vẫy, chỉ thấy trong tay cụ ta bỗng chốc hình thành một lưỡi đao gió màu trắng mà mắt thường cũng nhìn thấy được! Thiên Địa Nhân Tam Tuyệt Trận đồng thời hình thành, sấm sét, gai nhọn cùng đao gió đồng thời truy sát Tiêu Chính Văn!Giờ phút này, cơn phẫn nộ của Trương Đạo Linh đã đạt đến cực điểm. Từ lúc cụ ta xuất đạo đến nay, chưa từng đổ một giọt máu nào, dù trước đây đã từng trải qua rất nhiều trận chiến nguy hiểm, nhưng lần nào cũng toàn thân nguyên vẹn. Vậy mà sau hai mươi năm, rời khỏi Thiên Sơn, lại bị Tiêu Chính Văn đánh hộc máu! Mặc dù cụ ta bị chính chiêu thức của mình phản kích, nhưng sao người ngoài có thể hiểu được lý do chứ? Nếu hôm nay không giết Tiêu Chính Văn thì sau này còn ai quan tâm đến danh tiếng của Trương Đạo Linh nữa? Chưa kể đến đám cường giả ở Âu Lục, ngay cả ở Hoa Quốc cũng sẽ trở thành trò cười!