Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1805

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Mọi người chỉ cảm thấy khoảng không trên đỉnh đầu giống như bị bao phủ hết bởi một lớp kính mờ mịt. Mặc dù những người khác đều chưa cảm nhận được sự khó chịu, thế nhưng Tiêu Chính Văn lúc này đã cảm thấy sức mạnh trong cơ thể đang điên cuồng tan biến. Hừ! Tiêu Chính Văn không khỏi thầm kinh ngạc, Thiên Tinh Trận này thật sự không phải khó đối phó ở mức độ thông thường! Dù anh đã có chuẩn bị từ lâu nhưng vẫn bị đối phương chi phối! Lúc này, luồng sức mạnh xung quanh người Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn biến mất, anh đã trở thành một người bình thường! Ngay cả Đại trưởng lão đang đứng trên bục cao cũng cảm nhận được sự thay đổi của Tiêu Chính Văn, đang định tiến lên trước thì đã bị Đông Phương Tiếu giơ tay ngăn lại. “Đại trưởng lão, với sức lực của một mình ông thì sao có thể xoay chuyển trời đất, lẽ nào ông vẫn muốn ăn thêm một cú tát nữa của minh chủ Đoàn hay sao?” Đại trưởng lão nghe xong, cơ thể khẽ run lên! Cú tát đầu tiên chỉ là lời cảnh cáo của Đoàn Hải Long, nếu như còn ra tay tiếp, vậy thì mối quan hệ giữa liên minh võ thuật và võ tông sẽ hoàn toàn tan vỡ. Tới lúc đó, võ tông của Hoa Quốc nhất định sẽ xảy ra tổn thất nội bộ trước nay chưa từng có. “Đại trưởng lão, thật ra chúng tôi đều có thể hiểu được tâm trạng của ông, nhà họ Viên chúng tôi cũng không hy vọng vua Bắc Lương bỏ mạng như vậy, nhưng suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là đám người thấp cổ bé họng, không thể xoay chuyển được gì!” Viên Sùng Long lúc này cũng giả bộ đứng lên chắp tay nói với Đại trưởng lão. “Mấy người…” Đại trưởng lão bực bội giậm chân! Quả thực như những gì hai người bọn họ đã nói, dù Đại trưởng lão có liều mạng thì cũng rất khó để xoay chuyển được kết cục trước mắt. “Tôi…” Nhớ lại những lời bản thân đã nói khi rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu, Đại trưởng lão lấy ra con dấu của trưởng lão võ tông, làm ra vẻ chuẩn bị đập vỡ, bản thân không còn là trưởng lão của võ tông, lời nói hành động đều không có liên quan gì đến võ tông nữa! Dù có phải từ bỏ thân phận Đại trưởng lão của võ tông, ông ta cũng phải đồng sinh cộng tử, nói lời giữ lời cùng với Tiêu Chính Văn! “Ông muốn chết à?” Đoàn Hải Long híp mắt nhìn theo bóng lưng của Đại trưởng lão, lạnh lùng chất vấn.Không đợi Đại trưởng lão lên tiếng, Tiêu Chính Văn đã ngẩng đầu nói với ông ta: “Đại trưởng lão, ông đã làm hết tất cả những gì có thể làm cho tôi rồi, chuyện còn lại cứ để tôi tự mình giải quyết!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Mọi người chỉ cảm thấy khoảng không trên đỉnh đầu giống như bị bao phủ hết bởi một lớp kính mờ mịt. Mặc dù những người khác đều chưa cảm nhận được sự khó chịu, thế nhưng Tiêu Chính Văn lúc này đã cảm thấy sức mạnh trong cơ thể đang điên cuồng tan biến. Hừ! Tiêu Chính Văn không khỏi thầm kinh ngạc, Thiên Tinh Trận này thật sự không phải khó đối phó ở mức độ thông thường! Dù anh đã có chuẩn bị từ lâu nhưng vẫn bị đối phương chi phối! Lúc này, luồng sức mạnh xung quanh người Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn biến mất, anh đã trở thành một người bình thường! Ngay cả Đại trưởng lão đang đứng trên bục cao cũng cảm nhận được sự thay đổi của Tiêu Chính Văn, đang định tiến lên trước thì đã bị Đông Phương Tiếu giơ tay ngăn lại. “Đại trưởng lão, với sức lực của một mình ông thì sao có thể xoay chuyển trời đất, lẽ nào ông vẫn muốn ăn thêm một cú tát nữa của minh chủ Đoàn hay sao?” Đại trưởng lão nghe xong, cơ thể khẽ run lên! Cú tát đầu tiên chỉ là lời cảnh cáo của Đoàn Hải Long, nếu như còn ra tay tiếp, vậy thì mối quan hệ giữa liên minh võ thuật và võ tông sẽ hoàn toàn tan vỡ. Tới lúc đó, võ tông của Hoa Quốc nhất định sẽ xảy ra tổn thất nội bộ trước nay chưa từng có. “Đại trưởng lão, thật ra chúng tôi đều có thể hiểu được tâm trạng của ông, nhà họ Viên chúng tôi cũng không hy vọng vua Bắc Lương bỏ mạng như vậy, nhưng suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là đám người thấp cổ bé họng, không thể xoay chuyển được gì!” Viên Sùng Long lúc này cũng giả bộ đứng lên chắp tay nói với Đại trưởng lão. “Mấy người…” Đại trưởng lão bực bội giậm chân! Quả thực như những gì hai người bọn họ đã nói, dù Đại trưởng lão có liều mạng thì cũng rất khó để xoay chuyển được kết cục trước mắt. “Tôi…” Nhớ lại những lời bản thân đã nói khi rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu, Đại trưởng lão lấy ra con dấu của trưởng lão võ tông, làm ra vẻ chuẩn bị đập vỡ, bản thân không còn là trưởng lão của võ tông, lời nói hành động đều không có liên quan gì đến võ tông nữa! Dù có phải từ bỏ thân phận Đại trưởng lão của võ tông, ông ta cũng phải đồng sinh cộng tử, nói lời giữ lời cùng với Tiêu Chính Văn! “Ông muốn chết à?” Đoàn Hải Long híp mắt nhìn theo bóng lưng của Đại trưởng lão, lạnh lùng chất vấn.Không đợi Đại trưởng lão lên tiếng, Tiêu Chính Văn đã ngẩng đầu nói với ông ta: “Đại trưởng lão, ông đã làm hết tất cả những gì có thể làm cho tôi rồi, chuyện còn lại cứ để tôi tự mình giải quyết!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Mọi người chỉ cảm thấy khoảng không trên đỉnh đầu giống như bị bao phủ hết bởi một lớp kính mờ mịt. Mặc dù những người khác đều chưa cảm nhận được sự khó chịu, thế nhưng Tiêu Chính Văn lúc này đã cảm thấy sức mạnh trong cơ thể đang điên cuồng tan biến. Hừ! Tiêu Chính Văn không khỏi thầm kinh ngạc, Thiên Tinh Trận này thật sự không phải khó đối phó ở mức độ thông thường! Dù anh đã có chuẩn bị từ lâu nhưng vẫn bị đối phương chi phối! Lúc này, luồng sức mạnh xung quanh người Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn biến mất, anh đã trở thành một người bình thường! Ngay cả Đại trưởng lão đang đứng trên bục cao cũng cảm nhận được sự thay đổi của Tiêu Chính Văn, đang định tiến lên trước thì đã bị Đông Phương Tiếu giơ tay ngăn lại. “Đại trưởng lão, với sức lực của một mình ông thì sao có thể xoay chuyển trời đất, lẽ nào ông vẫn muốn ăn thêm một cú tát nữa của minh chủ Đoàn hay sao?” Đại trưởng lão nghe xong, cơ thể khẽ run lên! Cú tát đầu tiên chỉ là lời cảnh cáo của Đoàn Hải Long, nếu như còn ra tay tiếp, vậy thì mối quan hệ giữa liên minh võ thuật và võ tông sẽ hoàn toàn tan vỡ. Tới lúc đó, võ tông của Hoa Quốc nhất định sẽ xảy ra tổn thất nội bộ trước nay chưa từng có. “Đại trưởng lão, thật ra chúng tôi đều có thể hiểu được tâm trạng của ông, nhà họ Viên chúng tôi cũng không hy vọng vua Bắc Lương bỏ mạng như vậy, nhưng suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là đám người thấp cổ bé họng, không thể xoay chuyển được gì!” Viên Sùng Long lúc này cũng giả bộ đứng lên chắp tay nói với Đại trưởng lão. “Mấy người…” Đại trưởng lão bực bội giậm chân! Quả thực như những gì hai người bọn họ đã nói, dù Đại trưởng lão có liều mạng thì cũng rất khó để xoay chuyển được kết cục trước mắt. “Tôi…” Nhớ lại những lời bản thân đã nói khi rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu, Đại trưởng lão lấy ra con dấu của trưởng lão võ tông, làm ra vẻ chuẩn bị đập vỡ, bản thân không còn là trưởng lão của võ tông, lời nói hành động đều không có liên quan gì đến võ tông nữa! Dù có phải từ bỏ thân phận Đại trưởng lão của võ tông, ông ta cũng phải đồng sinh cộng tử, nói lời giữ lời cùng với Tiêu Chính Văn! “Ông muốn chết à?” Đoàn Hải Long híp mắt nhìn theo bóng lưng của Đại trưởng lão, lạnh lùng chất vấn.Không đợi Đại trưởng lão lên tiếng, Tiêu Chính Văn đã ngẩng đầu nói với ông ta: “Đại trưởng lão, ông đã làm hết tất cả những gì có thể làm cho tôi rồi, chuyện còn lại cứ để tôi tự mình giải quyết!”

Chương 1805