Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1810
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Keng! Rắc!” Lúc con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm vào kiếm của Cừu Vạn Lý, hai tiếng động lớn liên tiếp vang lên. Sau hai tiếng động lớn đó, từ trung tâm thanh kiếm của Cừu Vạn Lý, một luồng sáng chói đột nhiên tỏa ra bốn phía. Cừu Vạn Lý chỉ cảm thấy lòng bàn tay tê dại, lùi về phía sau vài bước. Sao có thể như vậy được? Ánh sáng vừa rồi là gì? Bây giờ Tiêu Chính Văn không thể sử dụng trận pháp, sức mạnh cũng đã bị Thiên Tinh Trận phong hãm, cậu ta giờ đây chỉ là một người bình thường mới phải! Lẽ nào… Không thể nào! Thiên Tinh Trận là tuyệt chiêu của Đoàn Hải Long, ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần rơi vào Thiên Tinh Trận cũng mất đi một nửa sức mạnh. Tiêu Chính Văn chỉ là Thiên Vương long cấp năm sao, không có lý do gì lại vô hiệu với cậu ta! Nhưng một giây sau, trong đầu Cừu Vạn Lý chợt lóe lên một thứ – từ trường! “Cậu… cậu có thể sử dụng từ trường trong cơ thể sao?” Sắc mặt Cừu Vạn Lý tái nhợt vì sợ hãi. Ngay cả cụ ta hay những người được thừa hưởng bí thuật Tổ Long như nhà họ Trương đều không thể làm được điều này! Mặc dù cụ ta không muốn thừa nhận, nhưng ngoài từ trường thì cụ ta không còn nghĩ ra được Tiêu Chính Văn dùng thủ đoạn gì để chặn kiếm của mình. Cừu Vạn Lý còn chưa hết kinh ngạc, Tiêu Chính Văn đã tiến lên. Sau đó, chỉ thấy con dao quân đội năm cạnh vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trên không trung rồi lại phóng về phía Cừu Vạn Lý từ phía sau. Tất cả những điều này tưởng chừng đơn giản nhưng thực tế lại khó như lên trời! Suy cho cùng Tiêu Chính Văn lúc này rất khó khống chế đồ vật, ngay cả sức mạnh của binh vương cũng không thể sử dụng được. Chính vì vậy cảnh tượng này vô cùng quái dị! “Ông Cừu, cẩn thận phía sau!” Đoàn Hải Long đứng bật dậy khỏi ghế, hét lớn nhắc nhở. Nhưng mọi thứ đã quá muộn, con dao quân đội bay ra rất nhanh, quay trở lại càng nhanh hơn. Giống như sao băng, phóng thẳng vào vai Cừu Vạn Lý.“Hự!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Keng! Rắc!” Lúc con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm vào kiếm của Cừu Vạn Lý, hai tiếng động lớn liên tiếp vang lên. Sau hai tiếng động lớn đó, từ trung tâm thanh kiếm của Cừu Vạn Lý, một luồng sáng chói đột nhiên tỏa ra bốn phía. Cừu Vạn Lý chỉ cảm thấy lòng bàn tay tê dại, lùi về phía sau vài bước. Sao có thể như vậy được? Ánh sáng vừa rồi là gì? Bây giờ Tiêu Chính Văn không thể sử dụng trận pháp, sức mạnh cũng đã bị Thiên Tinh Trận phong hãm, cậu ta giờ đây chỉ là một người bình thường mới phải! Lẽ nào… Không thể nào! Thiên Tinh Trận là tuyệt chiêu của Đoàn Hải Long, ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần rơi vào Thiên Tinh Trận cũng mất đi một nửa sức mạnh. Tiêu Chính Văn chỉ là Thiên Vương long cấp năm sao, không có lý do gì lại vô hiệu với cậu ta! Nhưng một giây sau, trong đầu Cừu Vạn Lý chợt lóe lên một thứ – từ trường! “Cậu… cậu có thể sử dụng từ trường trong cơ thể sao?” Sắc mặt Cừu Vạn Lý tái nhợt vì sợ hãi. Ngay cả cụ ta hay những người được thừa hưởng bí thuật Tổ Long như nhà họ Trương đều không thể làm được điều này! Mặc dù cụ ta không muốn thừa nhận, nhưng ngoài từ trường thì cụ ta không còn nghĩ ra được Tiêu Chính Văn dùng thủ đoạn gì để chặn kiếm của mình. Cừu Vạn Lý còn chưa hết kinh ngạc, Tiêu Chính Văn đã tiến lên. Sau đó, chỉ thấy con dao quân đội năm cạnh vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trên không trung rồi lại phóng về phía Cừu Vạn Lý từ phía sau. Tất cả những điều này tưởng chừng đơn giản nhưng thực tế lại khó như lên trời! Suy cho cùng Tiêu Chính Văn lúc này rất khó khống chế đồ vật, ngay cả sức mạnh của binh vương cũng không thể sử dụng được. Chính vì vậy cảnh tượng này vô cùng quái dị! “Ông Cừu, cẩn thận phía sau!” Đoàn Hải Long đứng bật dậy khỏi ghế, hét lớn nhắc nhở. Nhưng mọi thứ đã quá muộn, con dao quân đội bay ra rất nhanh, quay trở lại càng nhanh hơn. Giống như sao băng, phóng thẳng vào vai Cừu Vạn Lý.“Hự!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Keng! Rắc!” Lúc con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm vào kiếm của Cừu Vạn Lý, hai tiếng động lớn liên tiếp vang lên. Sau hai tiếng động lớn đó, từ trung tâm thanh kiếm của Cừu Vạn Lý, một luồng sáng chói đột nhiên tỏa ra bốn phía. Cừu Vạn Lý chỉ cảm thấy lòng bàn tay tê dại, lùi về phía sau vài bước. Sao có thể như vậy được? Ánh sáng vừa rồi là gì? Bây giờ Tiêu Chính Văn không thể sử dụng trận pháp, sức mạnh cũng đã bị Thiên Tinh Trận phong hãm, cậu ta giờ đây chỉ là một người bình thường mới phải! Lẽ nào… Không thể nào! Thiên Tinh Trận là tuyệt chiêu của Đoàn Hải Long, ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần rơi vào Thiên Tinh Trận cũng mất đi một nửa sức mạnh. Tiêu Chính Văn chỉ là Thiên Vương long cấp năm sao, không có lý do gì lại vô hiệu với cậu ta! Nhưng một giây sau, trong đầu Cừu Vạn Lý chợt lóe lên một thứ – từ trường! “Cậu… cậu có thể sử dụng từ trường trong cơ thể sao?” Sắc mặt Cừu Vạn Lý tái nhợt vì sợ hãi. Ngay cả cụ ta hay những người được thừa hưởng bí thuật Tổ Long như nhà họ Trương đều không thể làm được điều này! Mặc dù cụ ta không muốn thừa nhận, nhưng ngoài từ trường thì cụ ta không còn nghĩ ra được Tiêu Chính Văn dùng thủ đoạn gì để chặn kiếm của mình. Cừu Vạn Lý còn chưa hết kinh ngạc, Tiêu Chính Văn đã tiến lên. Sau đó, chỉ thấy con dao quân đội năm cạnh vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trên không trung rồi lại phóng về phía Cừu Vạn Lý từ phía sau. Tất cả những điều này tưởng chừng đơn giản nhưng thực tế lại khó như lên trời! Suy cho cùng Tiêu Chính Văn lúc này rất khó khống chế đồ vật, ngay cả sức mạnh của binh vương cũng không thể sử dụng được. Chính vì vậy cảnh tượng này vô cùng quái dị! “Ông Cừu, cẩn thận phía sau!” Đoàn Hải Long đứng bật dậy khỏi ghế, hét lớn nhắc nhở. Nhưng mọi thứ đã quá muộn, con dao quân đội bay ra rất nhanh, quay trở lại càng nhanh hơn. Giống như sao băng, phóng thẳng vào vai Cừu Vạn Lý.“Hự!”