Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1936
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Thiên Tử trầm giọng nói. “Vâng!” Tần Vũ xoay người ra khỏi đại điện rồi đóng chặt cửa điện lại. “Thiên Tử, đã xảy ra chuyện gì thế?” Dương Đình Tự – Đại trưởng lão đương nhiệm của Long Các thấy Thiên Tử Các như gặp phải đại địch, vẻ mặt Thiên Tử lại chán nản như thế, ngay cả hành lang xung quanh cũng tăng thêm phòng vệ, lòng không khỏi chùng xuống. “Tiêu Chính Văn gặp nạn ở gò đất Côn Luân rồi”. Một câu nói ngắn ngủi của Thiên Tử lại như một tiếng nổ vang san bằng mặt đất. Hả? Đầu tiên là ba vị trưởng lão võ tông thấy ớn lạnh. Sau đó Đại trưởng lão đứng dậy nói: “Thiên Tử, chuyện này có chứng cứ gì không? Đã tìm được thi thể của Tiêu Chính Văn chưa?” Thiên Tử lắc đầu, thi thể ư? Trong vòng năm cây số quanh nơi Tiêu Chính Văn gặp nạn đều thành khu vực cấm với sinh vật, đi đâu để tìm đây? “Mọi người có thể xem video này, đây là video vệ tinh quay được cách đây một tiếng. Hơn nữa theo thăm dò, lúc đó nhiệt độ của cả khu vực cao hơn mấy chục nghìn độ, đừng nói là sinh vật, dù là sắt thép cũng sẽ biến thành nước”. Thiên Tử mở điện thoại của Tần Vũ ra, lại phát video vệ tinh đó. “Hả? Chuyện… chuyện này phải làm sao?” Các trưởng lão tông miếu cũng khiếp sợ, mặt mày trắng bệch. Không phải Hoa Quốc không có Tiêu Chính Văn thì sẽ mất nước, nhưng Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể chết vào lúc này. Các nước vừa dẹp bỏ tâm tư xâm lược, Hoa Quốc đang hướng đến một thế cục tốt đẹp hơn. Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn lại chết cũng có nghĩa là đang nói cho cả thế giới Hoa Quốc đã không còn người mạnh nữa rồi. Cái chết của Tiêu Chính Văn có nghĩa là Bắc Lương lại trở thành lỗ hổng cho các nước tấn công Hoa Quốc. Quân đội của các nước sẽ sớm trang bị vũ khí để tấn công. Cùng lúc đó gia tộc Asia Lanci cũng sẽ cử ra một số lượng lớn cao thủ tiến vào Hoa Quốc làm cho võ tông Hoa Quốc tan rã. Đồng thời trong nội bộ Hoa Quốc, các kế hoạch hành động sẽ bị phá hủy. Mọi chuyện thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng thực tế sẽ đe dọa đến tình hình đất nước. “Tôi nghĩ trước tiên nên tổ chức tang lễ cho Tiêu Chính Văn rồi để quốc tang, lập mộ an táng cùng với hoàng lăng. Ngoài người dân Long Kinh thì người dân khắp nơi ở Hoa Quốc đều có thể đến chia buồn”. “Liễu Thanh – thống soái đương nhiệm của quân Phá Long được thăng chức lên làm Tổng chỉ huy quân đội phía Bắc, cậu ta không chỉ dẫn dắt quân Phá Long mà quân của Từ Kiêu Long cũng do cậu ta chỉ huy, hình thành chiến khu phòng ngự phía Bắc”.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Thiên Tử trầm giọng nói. “Vâng!” Tần Vũ xoay người ra khỏi đại điện rồi đóng chặt cửa điện lại. “Thiên Tử, đã xảy ra chuyện gì thế?” Dương Đình Tự – Đại trưởng lão đương nhiệm của Long Các thấy Thiên Tử Các như gặp phải đại địch, vẻ mặt Thiên Tử lại chán nản như thế, ngay cả hành lang xung quanh cũng tăng thêm phòng vệ, lòng không khỏi chùng xuống. “Tiêu Chính Văn gặp nạn ở gò đất Côn Luân rồi”. Một câu nói ngắn ngủi của Thiên Tử lại như một tiếng nổ vang san bằng mặt đất. Hả? Đầu tiên là ba vị trưởng lão võ tông thấy ớn lạnh. Sau đó Đại trưởng lão đứng dậy nói: “Thiên Tử, chuyện này có chứng cứ gì không? Đã tìm được thi thể của Tiêu Chính Văn chưa?” Thiên Tử lắc đầu, thi thể ư? Trong vòng năm cây số quanh nơi Tiêu Chính Văn gặp nạn đều thành khu vực cấm với sinh vật, đi đâu để tìm đây? “Mọi người có thể xem video này, đây là video vệ tinh quay được cách đây một tiếng. Hơn nữa theo thăm dò, lúc đó nhiệt độ của cả khu vực cao hơn mấy chục nghìn độ, đừng nói là sinh vật, dù là sắt thép cũng sẽ biến thành nước”. Thiên Tử mở điện thoại của Tần Vũ ra, lại phát video vệ tinh đó. “Hả? Chuyện… chuyện này phải làm sao?” Các trưởng lão tông miếu cũng khiếp sợ, mặt mày trắng bệch. Không phải Hoa Quốc không có Tiêu Chính Văn thì sẽ mất nước, nhưng Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể chết vào lúc này. Các nước vừa dẹp bỏ tâm tư xâm lược, Hoa Quốc đang hướng đến một thế cục tốt đẹp hơn. Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn lại chết cũng có nghĩa là đang nói cho cả thế giới Hoa Quốc đã không còn người mạnh nữa rồi. Cái chết của Tiêu Chính Văn có nghĩa là Bắc Lương lại trở thành lỗ hổng cho các nước tấn công Hoa Quốc. Quân đội của các nước sẽ sớm trang bị vũ khí để tấn công. Cùng lúc đó gia tộc Asia Lanci cũng sẽ cử ra một số lượng lớn cao thủ tiến vào Hoa Quốc làm cho võ tông Hoa Quốc tan rã. Đồng thời trong nội bộ Hoa Quốc, các kế hoạch hành động sẽ bị phá hủy. Mọi chuyện thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng thực tế sẽ đe dọa đến tình hình đất nước. “Tôi nghĩ trước tiên nên tổ chức tang lễ cho Tiêu Chính Văn rồi để quốc tang, lập mộ an táng cùng với hoàng lăng. Ngoài người dân Long Kinh thì người dân khắp nơi ở Hoa Quốc đều có thể đến chia buồn”. “Liễu Thanh – thống soái đương nhiệm của quân Phá Long được thăng chức lên làm Tổng chỉ huy quân đội phía Bắc, cậu ta không chỉ dẫn dắt quân Phá Long mà quân của Từ Kiêu Long cũng do cậu ta chỉ huy, hình thành chiến khu phòng ngự phía Bắc”.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Thiên Tử trầm giọng nói. “Vâng!” Tần Vũ xoay người ra khỏi đại điện rồi đóng chặt cửa điện lại. “Thiên Tử, đã xảy ra chuyện gì thế?” Dương Đình Tự – Đại trưởng lão đương nhiệm của Long Các thấy Thiên Tử Các như gặp phải đại địch, vẻ mặt Thiên Tử lại chán nản như thế, ngay cả hành lang xung quanh cũng tăng thêm phòng vệ, lòng không khỏi chùng xuống. “Tiêu Chính Văn gặp nạn ở gò đất Côn Luân rồi”. Một câu nói ngắn ngủi của Thiên Tử lại như một tiếng nổ vang san bằng mặt đất. Hả? Đầu tiên là ba vị trưởng lão võ tông thấy ớn lạnh. Sau đó Đại trưởng lão đứng dậy nói: “Thiên Tử, chuyện này có chứng cứ gì không? Đã tìm được thi thể của Tiêu Chính Văn chưa?” Thiên Tử lắc đầu, thi thể ư? Trong vòng năm cây số quanh nơi Tiêu Chính Văn gặp nạn đều thành khu vực cấm với sinh vật, đi đâu để tìm đây? “Mọi người có thể xem video này, đây là video vệ tinh quay được cách đây một tiếng. Hơn nữa theo thăm dò, lúc đó nhiệt độ của cả khu vực cao hơn mấy chục nghìn độ, đừng nói là sinh vật, dù là sắt thép cũng sẽ biến thành nước”. Thiên Tử mở điện thoại của Tần Vũ ra, lại phát video vệ tinh đó. “Hả? Chuyện… chuyện này phải làm sao?” Các trưởng lão tông miếu cũng khiếp sợ, mặt mày trắng bệch. Không phải Hoa Quốc không có Tiêu Chính Văn thì sẽ mất nước, nhưng Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể chết vào lúc này. Các nước vừa dẹp bỏ tâm tư xâm lược, Hoa Quốc đang hướng đến một thế cục tốt đẹp hơn. Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn lại chết cũng có nghĩa là đang nói cho cả thế giới Hoa Quốc đã không còn người mạnh nữa rồi. Cái chết của Tiêu Chính Văn có nghĩa là Bắc Lương lại trở thành lỗ hổng cho các nước tấn công Hoa Quốc. Quân đội của các nước sẽ sớm trang bị vũ khí để tấn công. Cùng lúc đó gia tộc Asia Lanci cũng sẽ cử ra một số lượng lớn cao thủ tiến vào Hoa Quốc làm cho võ tông Hoa Quốc tan rã. Đồng thời trong nội bộ Hoa Quốc, các kế hoạch hành động sẽ bị phá hủy. Mọi chuyện thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng thực tế sẽ đe dọa đến tình hình đất nước. “Tôi nghĩ trước tiên nên tổ chức tang lễ cho Tiêu Chính Văn rồi để quốc tang, lập mộ an táng cùng với hoàng lăng. Ngoài người dân Long Kinh thì người dân khắp nơi ở Hoa Quốc đều có thể đến chia buồn”. “Liễu Thanh – thống soái đương nhiệm của quân Phá Long được thăng chức lên làm Tổng chỉ huy quân đội phía Bắc, cậu ta không chỉ dẫn dắt quân Phá Long mà quân của Từ Kiêu Long cũng do cậu ta chỉ huy, hình thành chiến khu phòng ngự phía Bắc”.