Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 1947

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tiêu Chính Văn cảm nhận được cảm giác bất thường nên vội vàng đứng dậy. Vù! Xung quanh đàn tế lập tức dâng lên một trận gió xoáy, mà tất cả những gì xung quanh, bao gồm cả ngọn núi Côn Luân gần như đều ở trong cảm nhận của Tiêu Chính Văn. Giống như anh chính là người thống trị của đất trời nơi đây, mỗi một cú đấm hay cú đá của anh đều có thể dung hợp chặt chẽ với đất trời. Thiên Thần! Đây là ý nghĩ loé lên trong đầu Tiêu Chính Văn! Vào lúc anh nắm tay thêm lần nữa, một luồng sức mạnh cuộn trào sục sôi dâng lên trong cơ thể! Giống như thế gian này không gì có thể ngăn cản anh được nữa! Loại cảm giác đó khiến cho tâm trạng của Tiêu Chính Văn khẽ dao động! Sau khi dung hợp trái tim rồng Bạch Long, anh đã đột phá rồi sao? Lúc Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn lên, nhãn lực của anh đã đạt đến cực điểm, thậm chí có thể nhìn xuyên qua đại điện bằng đá cao mấy chục mét, thấy ánh hào quang trên bầu trời! Dấu hiệu của cảnh giới Thiên Thần! Dựa theo những ghi chép bên trong Thiên Sơn Thư Lục, cứ mỗi khi có người đột phá lên cảnh giới Thiên Thần thì trên bầu trời sẽ xuất hiện hào quang! Hơn nữa còn vắt ngang bầu trời, thứ đang ở trước mắt anh hiện giờ chính là loại hào quang tuyệt đẹp đó! … “Mẹ, mẹ mau nhìn kìa, đó là Phật Quang!” Bên trong thành phố Thiên Phủ, một cô bé chỉ lên vầng hào quang trên bầu trời rồi hô lên. Nhìn theo hướng ngón tay của cô bé, rất nhiều người đều trông thấy Phật Quang trong truyền thuyết! “Ôi chao, quả nhiên là Phật Quang, Bồ Tát hiển linh rồi!” “Mau quỳ xuống khấu đầu!” “Ban ngày ban mặt sao lại xuất hiện Phật Quang chứ?” Có người quỳ xuống khấu đầu, có người nghi hoặc trong lòng. Thế nhưng cảnh tượng này đã thu hút vô số ánh mắt chú ý. … Ở Âu Lục xa xôi. Bên trong một căn đại điện, một ông lão tóc trắng đang quan sát tư liệu video truyền về từ các nơi trên thế giới. Khi cụ ta nhìn thấy vầng hào quang đó thì ánh mắt hơi đờ ra. Hoa Quốc lại xuất hiện thêm cường giả Thiên Thần sao? Trên núi Olympos. Một ông lão già nua tóc trắng nhìn về phía Hoa Quốc bằng ánh mắt trầm tư.Ban nãy, vầng hào quang vắt ngang đường chân trời đã nói lên rằng lại có thêm cường giả Thiên Thần mới “chào đời”.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tiêu Chính Văn cảm nhận được cảm giác bất thường nên vội vàng đứng dậy. Vù! Xung quanh đàn tế lập tức dâng lên một trận gió xoáy, mà tất cả những gì xung quanh, bao gồm cả ngọn núi Côn Luân gần như đều ở trong cảm nhận của Tiêu Chính Văn. Giống như anh chính là người thống trị của đất trời nơi đây, mỗi một cú đấm hay cú đá của anh đều có thể dung hợp chặt chẽ với đất trời. Thiên Thần! Đây là ý nghĩ loé lên trong đầu Tiêu Chính Văn! Vào lúc anh nắm tay thêm lần nữa, một luồng sức mạnh cuộn trào sục sôi dâng lên trong cơ thể! Giống như thế gian này không gì có thể ngăn cản anh được nữa! Loại cảm giác đó khiến cho tâm trạng của Tiêu Chính Văn khẽ dao động! Sau khi dung hợp trái tim rồng Bạch Long, anh đã đột phá rồi sao? Lúc Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn lên, nhãn lực của anh đã đạt đến cực điểm, thậm chí có thể nhìn xuyên qua đại điện bằng đá cao mấy chục mét, thấy ánh hào quang trên bầu trời! Dấu hiệu của cảnh giới Thiên Thần! Dựa theo những ghi chép bên trong Thiên Sơn Thư Lục, cứ mỗi khi có người đột phá lên cảnh giới Thiên Thần thì trên bầu trời sẽ xuất hiện hào quang! Hơn nữa còn vắt ngang bầu trời, thứ đang ở trước mắt anh hiện giờ chính là loại hào quang tuyệt đẹp đó! … “Mẹ, mẹ mau nhìn kìa, đó là Phật Quang!” Bên trong thành phố Thiên Phủ, một cô bé chỉ lên vầng hào quang trên bầu trời rồi hô lên. Nhìn theo hướng ngón tay của cô bé, rất nhiều người đều trông thấy Phật Quang trong truyền thuyết! “Ôi chao, quả nhiên là Phật Quang, Bồ Tát hiển linh rồi!” “Mau quỳ xuống khấu đầu!” “Ban ngày ban mặt sao lại xuất hiện Phật Quang chứ?” Có người quỳ xuống khấu đầu, có người nghi hoặc trong lòng. Thế nhưng cảnh tượng này đã thu hút vô số ánh mắt chú ý. … Ở Âu Lục xa xôi. Bên trong một căn đại điện, một ông lão tóc trắng đang quan sát tư liệu video truyền về từ các nơi trên thế giới. Khi cụ ta nhìn thấy vầng hào quang đó thì ánh mắt hơi đờ ra. Hoa Quốc lại xuất hiện thêm cường giả Thiên Thần sao? Trên núi Olympos. Một ông lão già nua tóc trắng nhìn về phía Hoa Quốc bằng ánh mắt trầm tư.Ban nãy, vầng hào quang vắt ngang đường chân trời đã nói lên rằng lại có thêm cường giả Thiên Thần mới “chào đời”.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tiêu Chính Văn cảm nhận được cảm giác bất thường nên vội vàng đứng dậy. Vù! Xung quanh đàn tế lập tức dâng lên một trận gió xoáy, mà tất cả những gì xung quanh, bao gồm cả ngọn núi Côn Luân gần như đều ở trong cảm nhận của Tiêu Chính Văn. Giống như anh chính là người thống trị của đất trời nơi đây, mỗi một cú đấm hay cú đá của anh đều có thể dung hợp chặt chẽ với đất trời. Thiên Thần! Đây là ý nghĩ loé lên trong đầu Tiêu Chính Văn! Vào lúc anh nắm tay thêm lần nữa, một luồng sức mạnh cuộn trào sục sôi dâng lên trong cơ thể! Giống như thế gian này không gì có thể ngăn cản anh được nữa! Loại cảm giác đó khiến cho tâm trạng của Tiêu Chính Văn khẽ dao động! Sau khi dung hợp trái tim rồng Bạch Long, anh đã đột phá rồi sao? Lúc Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn lên, nhãn lực của anh đã đạt đến cực điểm, thậm chí có thể nhìn xuyên qua đại điện bằng đá cao mấy chục mét, thấy ánh hào quang trên bầu trời! Dấu hiệu của cảnh giới Thiên Thần! Dựa theo những ghi chép bên trong Thiên Sơn Thư Lục, cứ mỗi khi có người đột phá lên cảnh giới Thiên Thần thì trên bầu trời sẽ xuất hiện hào quang! Hơn nữa còn vắt ngang bầu trời, thứ đang ở trước mắt anh hiện giờ chính là loại hào quang tuyệt đẹp đó! … “Mẹ, mẹ mau nhìn kìa, đó là Phật Quang!” Bên trong thành phố Thiên Phủ, một cô bé chỉ lên vầng hào quang trên bầu trời rồi hô lên. Nhìn theo hướng ngón tay của cô bé, rất nhiều người đều trông thấy Phật Quang trong truyền thuyết! “Ôi chao, quả nhiên là Phật Quang, Bồ Tát hiển linh rồi!” “Mau quỳ xuống khấu đầu!” “Ban ngày ban mặt sao lại xuất hiện Phật Quang chứ?” Có người quỳ xuống khấu đầu, có người nghi hoặc trong lòng. Thế nhưng cảnh tượng này đã thu hút vô số ánh mắt chú ý. … Ở Âu Lục xa xôi. Bên trong một căn đại điện, một ông lão tóc trắng đang quan sát tư liệu video truyền về từ các nơi trên thế giới. Khi cụ ta nhìn thấy vầng hào quang đó thì ánh mắt hơi đờ ra. Hoa Quốc lại xuất hiện thêm cường giả Thiên Thần sao? Trên núi Olympos. Một ông lão già nua tóc trắng nhìn về phía Hoa Quốc bằng ánh mắt trầm tư.Ban nãy, vầng hào quang vắt ngang đường chân trời đã nói lên rằng lại có thêm cường giả Thiên Thần mới “chào đời”.

Chương 1947