Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2011
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Ranh con, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống xin lỗi tôi! Nếu không, tôi sẽ khiến cho thành phố ven biển của Hoa Quốc máu chảy thành sông!” Andre cầm cây kích dài trong tay, giọng lạnh lùng uy hiếp nói. “Ồ? Chẳng lẽ ông không sợ bị trừng phạt sao? Cường giả cảnh giới Thiên Thần, không được can thiệp vào giới thế tục, ông to gan tạo nghiệp sát sinh, e rằng ngay cả gia tộc Kyle cũng không giữ được ông!” Tiêu Chính Văn nheo mắt lại lạnh lùng nói. Ha ha! Andre nghe vậy, ngửa mặt cười phá lên. “Chết thì đã sao chứ, tôi đã sống hai trăm tuổi, sống chết từ lâu đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa! Nhưng hôm nay, tôi phải trút cơn giận này! Dù phải đánh đổi cả mạng sống, tôi cũng phải bắt cậu qùy xuống trước mặt tôi! ” Andre cười khẩy nói với giọng uy hiếp. Tần Vũ nhìn cảnh tượng này cũng hoảng sợ không kém. Nhìn sắc mặt của Andre, ông ta tuyệt đối không nói đùa! Nếu như Tiêu Chính Văn không làm theo lời ông ta, rất có thể Andre thực sự sẽ không màng đến sống chết, cũng phải khiến cho Hoa Quốc máu chảy thành sông! “Ranh con, sự kiên nhẫn của tôi rất có hạn!” Giọng điệu lạnh lùng của Andre thúc giục. “Ông đang uy hiếp tôi sao? Thật ngại quá, có lẽ phải khiến ông thất vọng rồi, chưa từng có ai có thể uy hiếp được tôi, ông cũng không!” Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng lắc ngón tay. “Cây kích này của tôi mà vung ra, ít nhất có thể chém chết một triệu người dân Hoa Quốc!” Andre tức giận hét lên. “Ôi! Lần này sợ rằng toang thật rồi!” Tần Vũ lơ đễnh nhìn về phía Tiêu Chính Văn, cho dù anh có cúi đầu hay không, cũng không phải là kết quả mà Tần Vũ muốn thấy! “Nếu ông dám động đến một sợi tóc của người dân Hoa Quốc, thì tôi sẽ bắt cả nước Âu Lục chết chung! Ông dám giết người của Hoa Quốc, tôi sẽ biến toàn bộ Âu Lục trở thành vùng cấm của người và động vật!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng hét lên. Cái gì? Andre nghe thấy những lời này, ánh sáng phát ra từ cây kích dài trong tay càng thêm rực rỡ, lạnh lùng nói: “Ranh con, cậu thật sự cho rằng cả Âu Lục chỉ có tôi là cường giả cảnh giới Thiên Thần sao?” “Đừng nói là cậu, cho dù là Lục Tôn Hạo Thiên cũng chưa chắc dám nói những lời ngông cuồng như vậy!” “Nếu ông không tin thì có thể thử xem!”Giọng Tiêu Chính Văn lạnh lùng khác thường, sát khí gần như khiến nước biển gần đó sôi trào cả lên!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Ranh con, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống xin lỗi tôi! Nếu không, tôi sẽ khiến cho thành phố ven biển của Hoa Quốc máu chảy thành sông!” Andre cầm cây kích dài trong tay, giọng lạnh lùng uy hiếp nói. “Ồ? Chẳng lẽ ông không sợ bị trừng phạt sao? Cường giả cảnh giới Thiên Thần, không được can thiệp vào giới thế tục, ông to gan tạo nghiệp sát sinh, e rằng ngay cả gia tộc Kyle cũng không giữ được ông!” Tiêu Chính Văn nheo mắt lại lạnh lùng nói. Ha ha! Andre nghe vậy, ngửa mặt cười phá lên. “Chết thì đã sao chứ, tôi đã sống hai trăm tuổi, sống chết từ lâu đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa! Nhưng hôm nay, tôi phải trút cơn giận này! Dù phải đánh đổi cả mạng sống, tôi cũng phải bắt cậu qùy xuống trước mặt tôi! ” Andre cười khẩy nói với giọng uy hiếp. Tần Vũ nhìn cảnh tượng này cũng hoảng sợ không kém. Nhìn sắc mặt của Andre, ông ta tuyệt đối không nói đùa! Nếu như Tiêu Chính Văn không làm theo lời ông ta, rất có thể Andre thực sự sẽ không màng đến sống chết, cũng phải khiến cho Hoa Quốc máu chảy thành sông! “Ranh con, sự kiên nhẫn của tôi rất có hạn!” Giọng điệu lạnh lùng của Andre thúc giục. “Ông đang uy hiếp tôi sao? Thật ngại quá, có lẽ phải khiến ông thất vọng rồi, chưa từng có ai có thể uy hiếp được tôi, ông cũng không!” Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng lắc ngón tay. “Cây kích này của tôi mà vung ra, ít nhất có thể chém chết một triệu người dân Hoa Quốc!” Andre tức giận hét lên. “Ôi! Lần này sợ rằng toang thật rồi!” Tần Vũ lơ đễnh nhìn về phía Tiêu Chính Văn, cho dù anh có cúi đầu hay không, cũng không phải là kết quả mà Tần Vũ muốn thấy! “Nếu ông dám động đến một sợi tóc của người dân Hoa Quốc, thì tôi sẽ bắt cả nước Âu Lục chết chung! Ông dám giết người của Hoa Quốc, tôi sẽ biến toàn bộ Âu Lục trở thành vùng cấm của người và động vật!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng hét lên. Cái gì? Andre nghe thấy những lời này, ánh sáng phát ra từ cây kích dài trong tay càng thêm rực rỡ, lạnh lùng nói: “Ranh con, cậu thật sự cho rằng cả Âu Lục chỉ có tôi là cường giả cảnh giới Thiên Thần sao?” “Đừng nói là cậu, cho dù là Lục Tôn Hạo Thiên cũng chưa chắc dám nói những lời ngông cuồng như vậy!” “Nếu ông không tin thì có thể thử xem!”Giọng Tiêu Chính Văn lạnh lùng khác thường, sát khí gần như khiến nước biển gần đó sôi trào cả lên!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Ranh con, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống xin lỗi tôi! Nếu không, tôi sẽ khiến cho thành phố ven biển của Hoa Quốc máu chảy thành sông!” Andre cầm cây kích dài trong tay, giọng lạnh lùng uy hiếp nói. “Ồ? Chẳng lẽ ông không sợ bị trừng phạt sao? Cường giả cảnh giới Thiên Thần, không được can thiệp vào giới thế tục, ông to gan tạo nghiệp sát sinh, e rằng ngay cả gia tộc Kyle cũng không giữ được ông!” Tiêu Chính Văn nheo mắt lại lạnh lùng nói. Ha ha! Andre nghe vậy, ngửa mặt cười phá lên. “Chết thì đã sao chứ, tôi đã sống hai trăm tuổi, sống chết từ lâu đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa! Nhưng hôm nay, tôi phải trút cơn giận này! Dù phải đánh đổi cả mạng sống, tôi cũng phải bắt cậu qùy xuống trước mặt tôi! ” Andre cười khẩy nói với giọng uy hiếp. Tần Vũ nhìn cảnh tượng này cũng hoảng sợ không kém. Nhìn sắc mặt của Andre, ông ta tuyệt đối không nói đùa! Nếu như Tiêu Chính Văn không làm theo lời ông ta, rất có thể Andre thực sự sẽ không màng đến sống chết, cũng phải khiến cho Hoa Quốc máu chảy thành sông! “Ranh con, sự kiên nhẫn của tôi rất có hạn!” Giọng điệu lạnh lùng của Andre thúc giục. “Ông đang uy hiếp tôi sao? Thật ngại quá, có lẽ phải khiến ông thất vọng rồi, chưa từng có ai có thể uy hiếp được tôi, ông cũng không!” Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng lắc ngón tay. “Cây kích này của tôi mà vung ra, ít nhất có thể chém chết một triệu người dân Hoa Quốc!” Andre tức giận hét lên. “Ôi! Lần này sợ rằng toang thật rồi!” Tần Vũ lơ đễnh nhìn về phía Tiêu Chính Văn, cho dù anh có cúi đầu hay không, cũng không phải là kết quả mà Tần Vũ muốn thấy! “Nếu ông dám động đến một sợi tóc của người dân Hoa Quốc, thì tôi sẽ bắt cả nước Âu Lục chết chung! Ông dám giết người của Hoa Quốc, tôi sẽ biến toàn bộ Âu Lục trở thành vùng cấm của người và động vật!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng hét lên. Cái gì? Andre nghe thấy những lời này, ánh sáng phát ra từ cây kích dài trong tay càng thêm rực rỡ, lạnh lùng nói: “Ranh con, cậu thật sự cho rằng cả Âu Lục chỉ có tôi là cường giả cảnh giới Thiên Thần sao?” “Đừng nói là cậu, cho dù là Lục Tôn Hạo Thiên cũng chưa chắc dám nói những lời ngông cuồng như vậy!” “Nếu ông không tin thì có thể thử xem!”Giọng Tiêu Chính Văn lạnh lùng khác thường, sát khí gần như khiến nước biển gần đó sôi trào cả lên!