Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2122
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Filkant!” “Người Hoa Quốc này xong đời rồi”. Trong đó có không ít người vừa nhìn đã nhận ra người đàn ông trẻ tuổi ở cửa chính là Filkant. Nhìn thấy Filkant, gương mặt Đông Phương Tuyết Ngưng hiện lên vài phần đắc ý. “Filkant, anh đến đúng lúc quá, có người bất kính với vợ chưa cưới của anh đó”. Khóe môi Charles cong lên một nụ cười chế nhạo. Nghe thế Filkant sửng sốt, sau đó nhìn về phía Đông Phương Tuyết Ngưng. Nhưng ánh mắt chỉ dừng ở chỗ cô ta mấy giây, sau đó dời tầm mắt sang nhìn Tiêu Chính Văn đang ở bên cạnh cô ta. Filkant chưa kịp bước đến chào Tiêu Chính Văn thì Đông Phương Tuyết Ngưng đã bước đến chỗ hắn. “Filkant, vừa rồi có người mắng em cút!” “Cái gì?” Filkant không khỏi nhíu mày. “Lúc nãy, tên Hoa Quốc không biết sống chết này bảo vợ chưa cưới của anh cút đi đấy”. Charles chỉ vào Tiêu Chính Văn cười khẩy nói. Filkant nhíu chặt mày nói: “Ổ? Em nói là anh ấy bảo em cút à?” Đông Phương Tuyết Ngưng ấm ức nói: “Đúng rồi đó! Chính là anh ta, vốn dĩ em có lòng tốt nói anh ta giao Linh Huyết Đan ra nhưng không ngờ anh ta không biết tốt xấu, còn bảo em cút đi”. Vừa nói, Đông Phương Tuyết Ngưng vừa ôm lấy cánh tay Filkant, đi đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Quân Lâm, anh có gan thì nói lại lời lúc nãy trước mặt chồng chưa cưới của tôi xem nào!” Tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt giễu cợt, bây giờ Filkant đã ở đây, Tiêu Chính Văn còn dám huênh hoang nữa không? Tiêu Chính Văn bình tĩnh ngẩng đầu lên nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng nói: “Cút!” Ầm! Tất cả mọi người đều sững sờ! Tiêu Chính Văn còn dám nói lại chữ kia một lần nữa trước mặt Filkant? Ngay cả Đông Phương Tuyết Ngưng cũng sửng sốt. Ba giây sau cô ta mới hoàn hồn chỉ vào Tiêu Chính Văn hét lên: “Filkant, anh nghe rồi chứ, anh ta dám bảo em cút trước mặt anh luôn cơ đấy”. Sắc mặt Filkant vô cùng khó coi, gật đầu nói: “Ừ, anh ấy bảo cô cút! Tôi cũng nghe thấy rồi!” Thấy sắc mặt của Filkant u ám tới cực điểm, trong lòng Đông Phương Tuyết Ngưng càng vui vẻ hơn. Theo cô ta thấy, lúc này Filkant đã hoàn toàn nổi điên rồi.Tiếp theo sẽ báo thù cho người vợ sắp cưới là cô ta!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Filkant!” “Người Hoa Quốc này xong đời rồi”. Trong đó có không ít người vừa nhìn đã nhận ra người đàn ông trẻ tuổi ở cửa chính là Filkant. Nhìn thấy Filkant, gương mặt Đông Phương Tuyết Ngưng hiện lên vài phần đắc ý. “Filkant, anh đến đúng lúc quá, có người bất kính với vợ chưa cưới của anh đó”. Khóe môi Charles cong lên một nụ cười chế nhạo. Nghe thế Filkant sửng sốt, sau đó nhìn về phía Đông Phương Tuyết Ngưng. Nhưng ánh mắt chỉ dừng ở chỗ cô ta mấy giây, sau đó dời tầm mắt sang nhìn Tiêu Chính Văn đang ở bên cạnh cô ta. Filkant chưa kịp bước đến chào Tiêu Chính Văn thì Đông Phương Tuyết Ngưng đã bước đến chỗ hắn. “Filkant, vừa rồi có người mắng em cút!” “Cái gì?” Filkant không khỏi nhíu mày. “Lúc nãy, tên Hoa Quốc không biết sống chết này bảo vợ chưa cưới của anh cút đi đấy”. Charles chỉ vào Tiêu Chính Văn cười khẩy nói. Filkant nhíu chặt mày nói: “Ổ? Em nói là anh ấy bảo em cút à?” Đông Phương Tuyết Ngưng ấm ức nói: “Đúng rồi đó! Chính là anh ta, vốn dĩ em có lòng tốt nói anh ta giao Linh Huyết Đan ra nhưng không ngờ anh ta không biết tốt xấu, còn bảo em cút đi”. Vừa nói, Đông Phương Tuyết Ngưng vừa ôm lấy cánh tay Filkant, đi đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Quân Lâm, anh có gan thì nói lại lời lúc nãy trước mặt chồng chưa cưới của tôi xem nào!” Tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt giễu cợt, bây giờ Filkant đã ở đây, Tiêu Chính Văn còn dám huênh hoang nữa không? Tiêu Chính Văn bình tĩnh ngẩng đầu lên nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng nói: “Cút!” Ầm! Tất cả mọi người đều sững sờ! Tiêu Chính Văn còn dám nói lại chữ kia một lần nữa trước mặt Filkant? Ngay cả Đông Phương Tuyết Ngưng cũng sửng sốt. Ba giây sau cô ta mới hoàn hồn chỉ vào Tiêu Chính Văn hét lên: “Filkant, anh nghe rồi chứ, anh ta dám bảo em cút trước mặt anh luôn cơ đấy”. Sắc mặt Filkant vô cùng khó coi, gật đầu nói: “Ừ, anh ấy bảo cô cút! Tôi cũng nghe thấy rồi!” Thấy sắc mặt của Filkant u ám tới cực điểm, trong lòng Đông Phương Tuyết Ngưng càng vui vẻ hơn. Theo cô ta thấy, lúc này Filkant đã hoàn toàn nổi điên rồi.Tiếp theo sẽ báo thù cho người vợ sắp cưới là cô ta!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Filkant!” “Người Hoa Quốc này xong đời rồi”. Trong đó có không ít người vừa nhìn đã nhận ra người đàn ông trẻ tuổi ở cửa chính là Filkant. Nhìn thấy Filkant, gương mặt Đông Phương Tuyết Ngưng hiện lên vài phần đắc ý. “Filkant, anh đến đúng lúc quá, có người bất kính với vợ chưa cưới của anh đó”. Khóe môi Charles cong lên một nụ cười chế nhạo. Nghe thế Filkant sửng sốt, sau đó nhìn về phía Đông Phương Tuyết Ngưng. Nhưng ánh mắt chỉ dừng ở chỗ cô ta mấy giây, sau đó dời tầm mắt sang nhìn Tiêu Chính Văn đang ở bên cạnh cô ta. Filkant chưa kịp bước đến chào Tiêu Chính Văn thì Đông Phương Tuyết Ngưng đã bước đến chỗ hắn. “Filkant, vừa rồi có người mắng em cút!” “Cái gì?” Filkant không khỏi nhíu mày. “Lúc nãy, tên Hoa Quốc không biết sống chết này bảo vợ chưa cưới của anh cút đi đấy”. Charles chỉ vào Tiêu Chính Văn cười khẩy nói. Filkant nhíu chặt mày nói: “Ổ? Em nói là anh ấy bảo em cút à?” Đông Phương Tuyết Ngưng ấm ức nói: “Đúng rồi đó! Chính là anh ta, vốn dĩ em có lòng tốt nói anh ta giao Linh Huyết Đan ra nhưng không ngờ anh ta không biết tốt xấu, còn bảo em cút đi”. Vừa nói, Đông Phương Tuyết Ngưng vừa ôm lấy cánh tay Filkant, đi đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Quân Lâm, anh có gan thì nói lại lời lúc nãy trước mặt chồng chưa cưới của tôi xem nào!” Tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt giễu cợt, bây giờ Filkant đã ở đây, Tiêu Chính Văn còn dám huênh hoang nữa không? Tiêu Chính Văn bình tĩnh ngẩng đầu lên nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng nói: “Cút!” Ầm! Tất cả mọi người đều sững sờ! Tiêu Chính Văn còn dám nói lại chữ kia một lần nữa trước mặt Filkant? Ngay cả Đông Phương Tuyết Ngưng cũng sửng sốt. Ba giây sau cô ta mới hoàn hồn chỉ vào Tiêu Chính Văn hét lên: “Filkant, anh nghe rồi chứ, anh ta dám bảo em cút trước mặt anh luôn cơ đấy”. Sắc mặt Filkant vô cùng khó coi, gật đầu nói: “Ừ, anh ấy bảo cô cút! Tôi cũng nghe thấy rồi!” Thấy sắc mặt của Filkant u ám tới cực điểm, trong lòng Đông Phương Tuyết Ngưng càng vui vẻ hơn. Theo cô ta thấy, lúc này Filkant đã hoàn toàn nổi điên rồi.Tiếp theo sẽ báo thù cho người vợ sắp cưới là cô ta!