Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2155
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Chết đi cho tôi!” Ahexangin mạnh mẽ phi thanh giáo ra, thanh giáo dài màu bạc mang theo uy thế khủng khiếp lao thẳng về phía ngực của Tiêu Chính Văn! “Keng!” Cùng với một tiếng vang rất lớn, ánh lửa loé ra tứ phía từ bên trên thanh giáo dài, tia sáng màu đỏ bảo vệ cho Tiêu Chính Văn rõ ràng cũng yếu đi vài phần! “Chết đi!” Ahexangin và vua Arthur đồng thời ra tay, một giáo một kiếm luân phiên đâm về phía Tiêu Chính Văn! Liên tiếp mấy chục nhát giáo và hơn trăm nhát kiếm cùng chém lên trên người Tiêu Chính Văn chỉ trong vòng vài giây! Mà tia sáng màu đỏ bảo vệ anh cuối cùng cũng nhạt dần. Mọi người đang có mặt nhìn thấy cảnh tượng này đều không khỏi cảm thấy da đầu tê dại! Bị bốn cường giả lớn ở cảnh giới Thiên Thần luân phiên tiến công, có thể kiên trì trụ lại tới bây giờ quả thực là một kỳ tích! “Andre, ông còn đợi cái gì nữa? Cậu ta đã yếu tới cực điểm rồi, còn không mau gia nhập với chúng tôi cho cậu ta một đòn kết liễu!” Vua Lion lớn tiếng gào lên với Andre lúc này vẫn đang ở bên dưới quan sát. Đối diện với trận chiến đấu ở cấp độ này, mấy cường giả ở cảnh giới Thiên Vương căn bản đều là vô dụng! Chỉ có duy nhất cường giả ở cảnh giới Thiên Thần mới có thể khiến cho cường giả ở cùng cảnh giới này bị thương mà thôi! Bây giờ, bốn người bọn họ bao vây tấn công Tiêu Chính Văn gần như đã dồn hết toàn lực! Thế nhưng Tiêu Chính Văn vẫn kiên trì cho tới hơi thở cuối cùng, lúc này, chỉ cần có thêm một chút sức mạnh, có thêm một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nhập hội thì nhất định có thể dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết! Vua Lion thật sự cuống cuồng hết cả lên! Dù gì bốn người bọn họ luân phiên tiến công lâu như vậy, tia sáng màu đỏ trên người Tiêu Chính Văn cũng chỉ nhạt bớt đi kha khá mà thôi chứ anh vẫn chưa hề sụp đổ! Mà thể lực của mấy người bọn họ thì đã hao hụt đi rất nhiều. Dù là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần thì cũng không thể cứ tiếp tục tiến công cao độ mãi như vậy! Nếu như Tiêu Chính Văn thoát được lần này, sau này bốn người bọn họ nhất định sẽ bị Tiêu Chính Văn lần lượt tính sổ! Bốn người liên thủ vẫn không thể đàn áp được Tiêu Chính Văn, một khi bị Tiêu Chính Văn tính sổ từng người, kết quả không cần nghĩ cũng biết ngay được! Andre liếc nhìn vua Lion, trong mắt ngập tràn vẻ do dự! “Andre! Ông điếc rồi à?” Vua Arthur gào lên với Andre. “Năm người chúng ta cùng liên thủ giết cậu ta đi!” Hai mắt Dakra đỏ ngầu, gào sắp rát cổ bỏng họng! Máu huyết khắp người cụ ta đã dâng trào lên tới cực điểm, dù là như vậy thì vẫn không có cách nào đâm thủng được tầng sáng màu đỏ mờ nhạt kia! Cảm giác mà Tiêu Chính Văn mang tới cho cụ ta thực sự quá nguy hiểm, bắt buộc phải giết chết cậu ta ngay tại nơi này! Nếu không, sau này cụ ta cũng sẽ chẳng còn ngày nào được yên ổn nữa! Nếu đổi lại là khi trước, Andre nhất định sẽ không chút do dự gia nhập vào chiến đoàn, liên thủ với bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần để đối phó với Tiêu Chính Văn! Thế nhưng cảnh tượng diễn ra trên vùng biển quốc tế thật sự là cú đả kích quá lớn với Andre. Mặc dù lúc này Tiêu Chính Văn giống như một con cừu non nằm đó đợi bị giết thịt, thế nhưng ông ta vẫn thầm cảm thấy Tiêu Chính Văn vẫn chưa tung ra hết con át chủ bài của mình! Lỡ như Tiêu Chính Văn chỉ đang nhử địch, ông ta mà ra tay thì không phải là tự tìm đường chết hay sao? Nghĩ tới đây, Andre vội vàng lắc đầu nói: “Không! Tôi tuyệt đối sẽ không ra tay với Tiêu Chính Văn!” “Hôm nay tôi chỉ đến quan sát trận đấu mà thôi!” Andre đột nhiên ngẩng đầu lên, bình thản nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Chết đi cho tôi!” Ahexangin mạnh mẽ phi thanh giáo ra, thanh giáo dài màu bạc mang theo uy thế khủng khiếp lao thẳng về phía ngực của Tiêu Chính Văn! “Keng!” Cùng với một tiếng vang rất lớn, ánh lửa loé ra tứ phía từ bên trên thanh giáo dài, tia sáng màu đỏ bảo vệ cho Tiêu Chính Văn rõ ràng cũng yếu đi vài phần! “Chết đi!” Ahexangin và vua Arthur đồng thời ra tay, một giáo một kiếm luân phiên đâm về phía Tiêu Chính Văn! Liên tiếp mấy chục nhát giáo và hơn trăm nhát kiếm cùng chém lên trên người Tiêu Chính Văn chỉ trong vòng vài giây! Mà tia sáng màu đỏ bảo vệ anh cuối cùng cũng nhạt dần. Mọi người đang có mặt nhìn thấy cảnh tượng này đều không khỏi cảm thấy da đầu tê dại! Bị bốn cường giả lớn ở cảnh giới Thiên Thần luân phiên tiến công, có thể kiên trì trụ lại tới bây giờ quả thực là một kỳ tích! “Andre, ông còn đợi cái gì nữa? Cậu ta đã yếu tới cực điểm rồi, còn không mau gia nhập với chúng tôi cho cậu ta một đòn kết liễu!” Vua Lion lớn tiếng gào lên với Andre lúc này vẫn đang ở bên dưới quan sát. Đối diện với trận chiến đấu ở cấp độ này, mấy cường giả ở cảnh giới Thiên Vương căn bản đều là vô dụng! Chỉ có duy nhất cường giả ở cảnh giới Thiên Thần mới có thể khiến cho cường giả ở cùng cảnh giới này bị thương mà thôi! Bây giờ, bốn người bọn họ bao vây tấn công Tiêu Chính Văn gần như đã dồn hết toàn lực! Thế nhưng Tiêu Chính Văn vẫn kiên trì cho tới hơi thở cuối cùng, lúc này, chỉ cần có thêm một chút sức mạnh, có thêm một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nhập hội thì nhất định có thể dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết! Vua Lion thật sự cuống cuồng hết cả lên! Dù gì bốn người bọn họ luân phiên tiến công lâu như vậy, tia sáng màu đỏ trên người Tiêu Chính Văn cũng chỉ nhạt bớt đi kha khá mà thôi chứ anh vẫn chưa hề sụp đổ! Mà thể lực của mấy người bọn họ thì đã hao hụt đi rất nhiều. Dù là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần thì cũng không thể cứ tiếp tục tiến công cao độ mãi như vậy! Nếu như Tiêu Chính Văn thoát được lần này, sau này bốn người bọn họ nhất định sẽ bị Tiêu Chính Văn lần lượt tính sổ! Bốn người liên thủ vẫn không thể đàn áp được Tiêu Chính Văn, một khi bị Tiêu Chính Văn tính sổ từng người, kết quả không cần nghĩ cũng biết ngay được! Andre liếc nhìn vua Lion, trong mắt ngập tràn vẻ do dự! “Andre! Ông điếc rồi à?” Vua Arthur gào lên với Andre. “Năm người chúng ta cùng liên thủ giết cậu ta đi!” Hai mắt Dakra đỏ ngầu, gào sắp rát cổ bỏng họng! Máu huyết khắp người cụ ta đã dâng trào lên tới cực điểm, dù là như vậy thì vẫn không có cách nào đâm thủng được tầng sáng màu đỏ mờ nhạt kia! Cảm giác mà Tiêu Chính Văn mang tới cho cụ ta thực sự quá nguy hiểm, bắt buộc phải giết chết cậu ta ngay tại nơi này! Nếu không, sau này cụ ta cũng sẽ chẳng còn ngày nào được yên ổn nữa! Nếu đổi lại là khi trước, Andre nhất định sẽ không chút do dự gia nhập vào chiến đoàn, liên thủ với bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần để đối phó với Tiêu Chính Văn! Thế nhưng cảnh tượng diễn ra trên vùng biển quốc tế thật sự là cú đả kích quá lớn với Andre. Mặc dù lúc này Tiêu Chính Văn giống như một con cừu non nằm đó đợi bị giết thịt, thế nhưng ông ta vẫn thầm cảm thấy Tiêu Chính Văn vẫn chưa tung ra hết con át chủ bài của mình! Lỡ như Tiêu Chính Văn chỉ đang nhử địch, ông ta mà ra tay thì không phải là tự tìm đường chết hay sao? Nghĩ tới đây, Andre vội vàng lắc đầu nói: “Không! Tôi tuyệt đối sẽ không ra tay với Tiêu Chính Văn!” “Hôm nay tôi chỉ đến quan sát trận đấu mà thôi!” Andre đột nhiên ngẩng đầu lên, bình thản nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Chết đi cho tôi!” Ahexangin mạnh mẽ phi thanh giáo ra, thanh giáo dài màu bạc mang theo uy thế khủng khiếp lao thẳng về phía ngực của Tiêu Chính Văn! “Keng!” Cùng với một tiếng vang rất lớn, ánh lửa loé ra tứ phía từ bên trên thanh giáo dài, tia sáng màu đỏ bảo vệ cho Tiêu Chính Văn rõ ràng cũng yếu đi vài phần! “Chết đi!” Ahexangin và vua Arthur đồng thời ra tay, một giáo một kiếm luân phiên đâm về phía Tiêu Chính Văn! Liên tiếp mấy chục nhát giáo và hơn trăm nhát kiếm cùng chém lên trên người Tiêu Chính Văn chỉ trong vòng vài giây! Mà tia sáng màu đỏ bảo vệ anh cuối cùng cũng nhạt dần. Mọi người đang có mặt nhìn thấy cảnh tượng này đều không khỏi cảm thấy da đầu tê dại! Bị bốn cường giả lớn ở cảnh giới Thiên Thần luân phiên tiến công, có thể kiên trì trụ lại tới bây giờ quả thực là một kỳ tích! “Andre, ông còn đợi cái gì nữa? Cậu ta đã yếu tới cực điểm rồi, còn không mau gia nhập với chúng tôi cho cậu ta một đòn kết liễu!” Vua Lion lớn tiếng gào lên với Andre lúc này vẫn đang ở bên dưới quan sát. Đối diện với trận chiến đấu ở cấp độ này, mấy cường giả ở cảnh giới Thiên Vương căn bản đều là vô dụng! Chỉ có duy nhất cường giả ở cảnh giới Thiên Thần mới có thể khiến cho cường giả ở cùng cảnh giới này bị thương mà thôi! Bây giờ, bốn người bọn họ bao vây tấn công Tiêu Chính Văn gần như đã dồn hết toàn lực! Thế nhưng Tiêu Chính Văn vẫn kiên trì cho tới hơi thở cuối cùng, lúc này, chỉ cần có thêm một chút sức mạnh, có thêm một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nhập hội thì nhất định có thể dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết! Vua Lion thật sự cuống cuồng hết cả lên! Dù gì bốn người bọn họ luân phiên tiến công lâu như vậy, tia sáng màu đỏ trên người Tiêu Chính Văn cũng chỉ nhạt bớt đi kha khá mà thôi chứ anh vẫn chưa hề sụp đổ! Mà thể lực của mấy người bọn họ thì đã hao hụt đi rất nhiều. Dù là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần thì cũng không thể cứ tiếp tục tiến công cao độ mãi như vậy! Nếu như Tiêu Chính Văn thoát được lần này, sau này bốn người bọn họ nhất định sẽ bị Tiêu Chính Văn lần lượt tính sổ! Bốn người liên thủ vẫn không thể đàn áp được Tiêu Chính Văn, một khi bị Tiêu Chính Văn tính sổ từng người, kết quả không cần nghĩ cũng biết ngay được! Andre liếc nhìn vua Lion, trong mắt ngập tràn vẻ do dự! “Andre! Ông điếc rồi à?” Vua Arthur gào lên với Andre. “Năm người chúng ta cùng liên thủ giết cậu ta đi!” Hai mắt Dakra đỏ ngầu, gào sắp rát cổ bỏng họng! Máu huyết khắp người cụ ta đã dâng trào lên tới cực điểm, dù là như vậy thì vẫn không có cách nào đâm thủng được tầng sáng màu đỏ mờ nhạt kia! Cảm giác mà Tiêu Chính Văn mang tới cho cụ ta thực sự quá nguy hiểm, bắt buộc phải giết chết cậu ta ngay tại nơi này! Nếu không, sau này cụ ta cũng sẽ chẳng còn ngày nào được yên ổn nữa! Nếu đổi lại là khi trước, Andre nhất định sẽ không chút do dự gia nhập vào chiến đoàn, liên thủ với bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần để đối phó với Tiêu Chính Văn! Thế nhưng cảnh tượng diễn ra trên vùng biển quốc tế thật sự là cú đả kích quá lớn với Andre. Mặc dù lúc này Tiêu Chính Văn giống như một con cừu non nằm đó đợi bị giết thịt, thế nhưng ông ta vẫn thầm cảm thấy Tiêu Chính Văn vẫn chưa tung ra hết con át chủ bài của mình! Lỡ như Tiêu Chính Văn chỉ đang nhử địch, ông ta mà ra tay thì không phải là tự tìm đường chết hay sao? Nghĩ tới đây, Andre vội vàng lắc đầu nói: “Không! Tôi tuyệt đối sẽ không ra tay với Tiêu Chính Văn!” “Hôm nay tôi chỉ đến quan sát trận đấu mà thôi!” Andre đột nhiên ngẩng đầu lên, bình thản nói.