Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 2186

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, Tiêu Chính Văn đã có cảm giác nguy hiểm không hề nhỏ! Anh không chỉ phải đối diện với hai cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đỉnh cao mà còn phải đối diện với chính bản thân anh! Đây mới là điều khiến cho Tiêu Chính Văn đau đầu nhất! Mọi người vẫn thường nói chiến thắng bản thân, thế nhưng chỉ tới khi thật sự phải đối diện với một “bản thân” khác thì mới hiểu ra chiến thắng bản thân khó khăn tới độ nào! Điều nguy hiểm nhất là chỉ có bản thân mới biết rõ điểm yếu của mình, chỉ lơ là một chút, bị “bản thân” biến hoá kia bắt được một cơ hội thì sẽ không cứu vãn nữa! Sau khi đấu một kiếm với ông Triệu, Tiêu Chính Văn vội vàng dùng con dao quân đội năm cạnh ngăn cản đòn đánh chí mạng đang hướng về phía ngực mình! Sự phối hợp của con dao quân đội năm cạnh và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đáng sợ như vậy là bởi vì con dao quân đội năm cạnh luôn có thể tạo ra những điều phi thường! Mấu chốt nhất là mục đích sử dụng của nó luôn thu hút sự chú ý của đối thủ, sát chiêu thực thụ đều ở trên thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ! Đây mới là điều mà Tiêu Chính Văn lo lắng nhất! Bởi vì “bản thân” biến hoá ra kia lúc này đã không còn ở trong tầm mắt của Tiêu Chính Văn nữa rồi! “Keng!” Hai con dao quân đội năm cạnh lao vào nhau giữa không trung, nhất thời tia lửa loé ra bốn phía! Tiêu Chính Văn không hề hiếu chiến, vội vàng giơ tay thu lại con dao quân đội năm cạnh, đồng thời phóng ra một thanh giáo về phía sau! “Bụp!” Ông Hứa còn chưa kịp xuất chiêu đã bị thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm xuyên qua cánh tay! “Chuyện này sao có thể!” Ông Hứa không ngờ Tiêu Chính Văn lại đoán ra phương hướng và thời cơ tiến công của mình! Tiêu Chính Văn thu lại thanh giáo dài, đang định đâm về phía ông Hứa thêm lần nữa, chỉ là anh vẫn chưa kịp tung ra mũi giáo chí mạng thì một tia sáng sắc lạnh đã chém thẳng xuống đỉnh đầu của anh! Tiêu Chính Văn không kịp nghĩ gì nhiều, giơ giáo đỡ lấy tia sáng sắc lạnh trên đỉnh đầu! “Keng!” Lại là một nhát dao vô cùng mạnh mẽ, chấn động tới độ hai cánh tay của Tiêu Chính Văn hơi phát tê! Tiêu Chính Văn không khỏi thầm cảm thán trong lòng, không hổ là danh tướng thời Tam Quốc! Chỉ một nhát dao đã đủ để chẻ đôi cả một ngọn núi nhỏ! “Vút!” Vào lúc Tiêu Chính Văn hơi lơ đãng, một thanh giáo dài cắm thẳng về phía ngực anh! Tốc độ cực nhanh, thậm chí có thể so với tia laze. Tiêu Chính Văn gầm lên một tiếng, cả người bay vọt lên, đồng thời phóng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay ra! Hai thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lao vào nhau trên không!Dư âm chấn động khiến cho Spartacus đang chuẩn bị ra tay phải lùi về sau mấy bước!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, Tiêu Chính Văn đã có cảm giác nguy hiểm không hề nhỏ! Anh không chỉ phải đối diện với hai cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đỉnh cao mà còn phải đối diện với chính bản thân anh! Đây mới là điều khiến cho Tiêu Chính Văn đau đầu nhất! Mọi người vẫn thường nói chiến thắng bản thân, thế nhưng chỉ tới khi thật sự phải đối diện với một “bản thân” khác thì mới hiểu ra chiến thắng bản thân khó khăn tới độ nào! Điều nguy hiểm nhất là chỉ có bản thân mới biết rõ điểm yếu của mình, chỉ lơ là một chút, bị “bản thân” biến hoá kia bắt được một cơ hội thì sẽ không cứu vãn nữa! Sau khi đấu một kiếm với ông Triệu, Tiêu Chính Văn vội vàng dùng con dao quân đội năm cạnh ngăn cản đòn đánh chí mạng đang hướng về phía ngực mình! Sự phối hợp của con dao quân đội năm cạnh và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đáng sợ như vậy là bởi vì con dao quân đội năm cạnh luôn có thể tạo ra những điều phi thường! Mấu chốt nhất là mục đích sử dụng của nó luôn thu hút sự chú ý của đối thủ, sát chiêu thực thụ đều ở trên thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ! Đây mới là điều mà Tiêu Chính Văn lo lắng nhất! Bởi vì “bản thân” biến hoá ra kia lúc này đã không còn ở trong tầm mắt của Tiêu Chính Văn nữa rồi! “Keng!” Hai con dao quân đội năm cạnh lao vào nhau giữa không trung, nhất thời tia lửa loé ra bốn phía! Tiêu Chính Văn không hề hiếu chiến, vội vàng giơ tay thu lại con dao quân đội năm cạnh, đồng thời phóng ra một thanh giáo về phía sau! “Bụp!” Ông Hứa còn chưa kịp xuất chiêu đã bị thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm xuyên qua cánh tay! “Chuyện này sao có thể!” Ông Hứa không ngờ Tiêu Chính Văn lại đoán ra phương hướng và thời cơ tiến công của mình! Tiêu Chính Văn thu lại thanh giáo dài, đang định đâm về phía ông Hứa thêm lần nữa, chỉ là anh vẫn chưa kịp tung ra mũi giáo chí mạng thì một tia sáng sắc lạnh đã chém thẳng xuống đỉnh đầu của anh! Tiêu Chính Văn không kịp nghĩ gì nhiều, giơ giáo đỡ lấy tia sáng sắc lạnh trên đỉnh đầu! “Keng!” Lại là một nhát dao vô cùng mạnh mẽ, chấn động tới độ hai cánh tay của Tiêu Chính Văn hơi phát tê! Tiêu Chính Văn không khỏi thầm cảm thán trong lòng, không hổ là danh tướng thời Tam Quốc! Chỉ một nhát dao đã đủ để chẻ đôi cả một ngọn núi nhỏ! “Vút!” Vào lúc Tiêu Chính Văn hơi lơ đãng, một thanh giáo dài cắm thẳng về phía ngực anh! Tốc độ cực nhanh, thậm chí có thể so với tia laze. Tiêu Chính Văn gầm lên một tiếng, cả người bay vọt lên, đồng thời phóng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay ra! Hai thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lao vào nhau trên không!Dư âm chấn động khiến cho Spartacus đang chuẩn bị ra tay phải lùi về sau mấy bước!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, Tiêu Chính Văn đã có cảm giác nguy hiểm không hề nhỏ! Anh không chỉ phải đối diện với hai cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đỉnh cao mà còn phải đối diện với chính bản thân anh! Đây mới là điều khiến cho Tiêu Chính Văn đau đầu nhất! Mọi người vẫn thường nói chiến thắng bản thân, thế nhưng chỉ tới khi thật sự phải đối diện với một “bản thân” khác thì mới hiểu ra chiến thắng bản thân khó khăn tới độ nào! Điều nguy hiểm nhất là chỉ có bản thân mới biết rõ điểm yếu của mình, chỉ lơ là một chút, bị “bản thân” biến hoá kia bắt được một cơ hội thì sẽ không cứu vãn nữa! Sau khi đấu một kiếm với ông Triệu, Tiêu Chính Văn vội vàng dùng con dao quân đội năm cạnh ngăn cản đòn đánh chí mạng đang hướng về phía ngực mình! Sự phối hợp của con dao quân đội năm cạnh và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đáng sợ như vậy là bởi vì con dao quân đội năm cạnh luôn có thể tạo ra những điều phi thường! Mấu chốt nhất là mục đích sử dụng của nó luôn thu hút sự chú ý của đối thủ, sát chiêu thực thụ đều ở trên thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ! Đây mới là điều mà Tiêu Chính Văn lo lắng nhất! Bởi vì “bản thân” biến hoá ra kia lúc này đã không còn ở trong tầm mắt của Tiêu Chính Văn nữa rồi! “Keng!” Hai con dao quân đội năm cạnh lao vào nhau giữa không trung, nhất thời tia lửa loé ra bốn phía! Tiêu Chính Văn không hề hiếu chiến, vội vàng giơ tay thu lại con dao quân đội năm cạnh, đồng thời phóng ra một thanh giáo về phía sau! “Bụp!” Ông Hứa còn chưa kịp xuất chiêu đã bị thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm xuyên qua cánh tay! “Chuyện này sao có thể!” Ông Hứa không ngờ Tiêu Chính Văn lại đoán ra phương hướng và thời cơ tiến công của mình! Tiêu Chính Văn thu lại thanh giáo dài, đang định đâm về phía ông Hứa thêm lần nữa, chỉ là anh vẫn chưa kịp tung ra mũi giáo chí mạng thì một tia sáng sắc lạnh đã chém thẳng xuống đỉnh đầu của anh! Tiêu Chính Văn không kịp nghĩ gì nhiều, giơ giáo đỡ lấy tia sáng sắc lạnh trên đỉnh đầu! “Keng!” Lại là một nhát dao vô cùng mạnh mẽ, chấn động tới độ hai cánh tay của Tiêu Chính Văn hơi phát tê! Tiêu Chính Văn không khỏi thầm cảm thán trong lòng, không hổ là danh tướng thời Tam Quốc! Chỉ một nhát dao đã đủ để chẻ đôi cả một ngọn núi nhỏ! “Vút!” Vào lúc Tiêu Chính Văn hơi lơ đãng, một thanh giáo dài cắm thẳng về phía ngực anh! Tốc độ cực nhanh, thậm chí có thể so với tia laze. Tiêu Chính Văn gầm lên một tiếng, cả người bay vọt lên, đồng thời phóng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay ra! Hai thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lao vào nhau trên không!Dư âm chấn động khiến cho Spartacus đang chuẩn bị ra tay phải lùi về sau mấy bước!

Chương 2186