Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2220
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Hắn vừa nói thế, Đỗ Tiểu Linh tức giận đến độ môi tím cả lại. Lúc đầu để tránh khỏi tên biến thái này mà cô ấy thậm chí còn không dám ở lại ký túc xá, cố ý thuê một căn phòng ở gần đó khiến cuộc sống vốn đã không khá giả gì càng thêm túng thiếu. Phải biết phòng ở Long Kinh toàn là giá trên trời. Đỗ Tiểu Linh lại là người rất hiểu chuyện, ít khi xin tiền bố mẹ, bốn năm đại học đều dựa vào tiền làm thêm để nuôi bản thân. Thế nên từ sau khi tốt nghiệp, Đỗ Tiểu Linh không dám quay về trường, sợ là sẽ gặp lại tên biến thái này. Nhưng Lưu Tiểu Phong lại mặt dày nói hai người có quan hệ người yêu với tất cả mọi người. “Anh… anh nói bậy! Tôi không hề quen biết anh! Từ năm nhất tôi đã luôn là bạn gái của Hàn Vũ, cả lớp chúng tôi đều có thể làm chứng”. Đỗ Tiểu Linh quả thật không thể nhịn được nữa, lớn giọng giải thích. “Đỗ Tiểu Linh, lẽ… lẽ nào em đã quên rồi sao? Lần đầu tiên chúng ta thuê phòng chính là bên cạnh trường…” “Anh câm miệng!” Đỗ Tiểu Linh tức đến độ mặt mày trắng bệch. Thuê phòng? Cô ấy mà lại thuê phòng với cái tên xấu xí, còn biến thái này á? Thấy tình hình như thế, Trường Hồng Học khoát tay ngắt lời Lưu Tiểu Phong, xoay người nói với Đỗ Tiểu Linh: “Cô chỉ cần nói cho tôi biết, cô có quen cậu ta hay không?” Đỗ Tiểu Linh do dự một chốc, gật đầu nói: “Quen, nhưng anh ta chỉ là…” “Được rồi, mọi chuyện đã rõ, không cần nói gì nữa”. Trương Hồng Học ngắt lời Đỗ Tiểu Linh định nói. Không cần nói nữa? Tất cả khách mời đều nhíu mày, mặt hiện lên vẻ bất mãn với Trương Hồng Học. “Chú, cháu thật sự không biết anh ta, người này cứ quấn lấy cháu từ khi bắt đầu đi học, còn đến trước ký túc xá nữ bọn cháu cắt cổ tay, ép cháu phải làm bạn gái anh ta nhưng cháu chưa từng để ý đến anh ta”. Đỗ Tiểu Linh vội giải thích với Lãnh Kế Hồng. Không để Lãnh Kế Hồng lên tiếng, Trương Hồng Học mất kiên nhẫn nói: “Được rồi, mọi chuyện đã quá rõ, cô chính là vợ chưa cưới của cậu ta, bây giờ đám cưới của cô và Lãnh Hàn Vũ cũng nên kết thúc rồi”. “Lập tức đi theo chúng tôi, về Thiên Sơn kết hôn với Tiểu Phong, tối nay là đêm tân hôn”. “Cái gì? Tại sao tôi phải gả cho anh ta? Hơn nữa tôi cũng không phải là bạn gái anh ta, bốn năm đại học tôi chưa từng nói một câu nào với anh ta cả, tại sao tôi phải động phòng với anh ta chứ?” “Thiên Sơn thì đã sao? Thiên Sơn có thể cưỡng ép dân lành à? Dù tôi có chết cũng sẽ không để tên xấu xí, biến thái này động vào tôi”. Đỗ Tiểu Linh tức đến mức chảy nước mắt.Nghe thế, Lưu Tiểu Phong dữ tợn rống lên: “Đỗ Tiểu Linh! Con đàn bà đê tiện! Ông đây vì cô mà bán cả xe để mua hoa tặng cho cô”.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Hắn vừa nói thế, Đỗ Tiểu Linh tức giận đến độ môi tím cả lại. Lúc đầu để tránh khỏi tên biến thái này mà cô ấy thậm chí còn không dám ở lại ký túc xá, cố ý thuê một căn phòng ở gần đó khiến cuộc sống vốn đã không khá giả gì càng thêm túng thiếu. Phải biết phòng ở Long Kinh toàn là giá trên trời. Đỗ Tiểu Linh lại là người rất hiểu chuyện, ít khi xin tiền bố mẹ, bốn năm đại học đều dựa vào tiền làm thêm để nuôi bản thân. Thế nên từ sau khi tốt nghiệp, Đỗ Tiểu Linh không dám quay về trường, sợ là sẽ gặp lại tên biến thái này. Nhưng Lưu Tiểu Phong lại mặt dày nói hai người có quan hệ người yêu với tất cả mọi người. “Anh… anh nói bậy! Tôi không hề quen biết anh! Từ năm nhất tôi đã luôn là bạn gái của Hàn Vũ, cả lớp chúng tôi đều có thể làm chứng”. Đỗ Tiểu Linh quả thật không thể nhịn được nữa, lớn giọng giải thích. “Đỗ Tiểu Linh, lẽ… lẽ nào em đã quên rồi sao? Lần đầu tiên chúng ta thuê phòng chính là bên cạnh trường…” “Anh câm miệng!” Đỗ Tiểu Linh tức đến độ mặt mày trắng bệch. Thuê phòng? Cô ấy mà lại thuê phòng với cái tên xấu xí, còn biến thái này á? Thấy tình hình như thế, Trường Hồng Học khoát tay ngắt lời Lưu Tiểu Phong, xoay người nói với Đỗ Tiểu Linh: “Cô chỉ cần nói cho tôi biết, cô có quen cậu ta hay không?” Đỗ Tiểu Linh do dự một chốc, gật đầu nói: “Quen, nhưng anh ta chỉ là…” “Được rồi, mọi chuyện đã rõ, không cần nói gì nữa”. Trương Hồng Học ngắt lời Đỗ Tiểu Linh định nói. Không cần nói nữa? Tất cả khách mời đều nhíu mày, mặt hiện lên vẻ bất mãn với Trương Hồng Học. “Chú, cháu thật sự không biết anh ta, người này cứ quấn lấy cháu từ khi bắt đầu đi học, còn đến trước ký túc xá nữ bọn cháu cắt cổ tay, ép cháu phải làm bạn gái anh ta nhưng cháu chưa từng để ý đến anh ta”. Đỗ Tiểu Linh vội giải thích với Lãnh Kế Hồng. Không để Lãnh Kế Hồng lên tiếng, Trương Hồng Học mất kiên nhẫn nói: “Được rồi, mọi chuyện đã quá rõ, cô chính là vợ chưa cưới của cậu ta, bây giờ đám cưới của cô và Lãnh Hàn Vũ cũng nên kết thúc rồi”. “Lập tức đi theo chúng tôi, về Thiên Sơn kết hôn với Tiểu Phong, tối nay là đêm tân hôn”. “Cái gì? Tại sao tôi phải gả cho anh ta? Hơn nữa tôi cũng không phải là bạn gái anh ta, bốn năm đại học tôi chưa từng nói một câu nào với anh ta cả, tại sao tôi phải động phòng với anh ta chứ?” “Thiên Sơn thì đã sao? Thiên Sơn có thể cưỡng ép dân lành à? Dù tôi có chết cũng sẽ không để tên xấu xí, biến thái này động vào tôi”. Đỗ Tiểu Linh tức đến mức chảy nước mắt.Nghe thế, Lưu Tiểu Phong dữ tợn rống lên: “Đỗ Tiểu Linh! Con đàn bà đê tiện! Ông đây vì cô mà bán cả xe để mua hoa tặng cho cô”.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Hắn vừa nói thế, Đỗ Tiểu Linh tức giận đến độ môi tím cả lại. Lúc đầu để tránh khỏi tên biến thái này mà cô ấy thậm chí còn không dám ở lại ký túc xá, cố ý thuê một căn phòng ở gần đó khiến cuộc sống vốn đã không khá giả gì càng thêm túng thiếu. Phải biết phòng ở Long Kinh toàn là giá trên trời. Đỗ Tiểu Linh lại là người rất hiểu chuyện, ít khi xin tiền bố mẹ, bốn năm đại học đều dựa vào tiền làm thêm để nuôi bản thân. Thế nên từ sau khi tốt nghiệp, Đỗ Tiểu Linh không dám quay về trường, sợ là sẽ gặp lại tên biến thái này. Nhưng Lưu Tiểu Phong lại mặt dày nói hai người có quan hệ người yêu với tất cả mọi người. “Anh… anh nói bậy! Tôi không hề quen biết anh! Từ năm nhất tôi đã luôn là bạn gái của Hàn Vũ, cả lớp chúng tôi đều có thể làm chứng”. Đỗ Tiểu Linh quả thật không thể nhịn được nữa, lớn giọng giải thích. “Đỗ Tiểu Linh, lẽ… lẽ nào em đã quên rồi sao? Lần đầu tiên chúng ta thuê phòng chính là bên cạnh trường…” “Anh câm miệng!” Đỗ Tiểu Linh tức đến độ mặt mày trắng bệch. Thuê phòng? Cô ấy mà lại thuê phòng với cái tên xấu xí, còn biến thái này á? Thấy tình hình như thế, Trường Hồng Học khoát tay ngắt lời Lưu Tiểu Phong, xoay người nói với Đỗ Tiểu Linh: “Cô chỉ cần nói cho tôi biết, cô có quen cậu ta hay không?” Đỗ Tiểu Linh do dự một chốc, gật đầu nói: “Quen, nhưng anh ta chỉ là…” “Được rồi, mọi chuyện đã rõ, không cần nói gì nữa”. Trương Hồng Học ngắt lời Đỗ Tiểu Linh định nói. Không cần nói nữa? Tất cả khách mời đều nhíu mày, mặt hiện lên vẻ bất mãn với Trương Hồng Học. “Chú, cháu thật sự không biết anh ta, người này cứ quấn lấy cháu từ khi bắt đầu đi học, còn đến trước ký túc xá nữ bọn cháu cắt cổ tay, ép cháu phải làm bạn gái anh ta nhưng cháu chưa từng để ý đến anh ta”. Đỗ Tiểu Linh vội giải thích với Lãnh Kế Hồng. Không để Lãnh Kế Hồng lên tiếng, Trương Hồng Học mất kiên nhẫn nói: “Được rồi, mọi chuyện đã quá rõ, cô chính là vợ chưa cưới của cậu ta, bây giờ đám cưới của cô và Lãnh Hàn Vũ cũng nên kết thúc rồi”. “Lập tức đi theo chúng tôi, về Thiên Sơn kết hôn với Tiểu Phong, tối nay là đêm tân hôn”. “Cái gì? Tại sao tôi phải gả cho anh ta? Hơn nữa tôi cũng không phải là bạn gái anh ta, bốn năm đại học tôi chưa từng nói một câu nào với anh ta cả, tại sao tôi phải động phòng với anh ta chứ?” “Thiên Sơn thì đã sao? Thiên Sơn có thể cưỡng ép dân lành à? Dù tôi có chết cũng sẽ không để tên xấu xí, biến thái này động vào tôi”. Đỗ Tiểu Linh tức đến mức chảy nước mắt.Nghe thế, Lưu Tiểu Phong dữ tợn rống lên: “Đỗ Tiểu Linh! Con đàn bà đê tiện! Ông đây vì cô mà bán cả xe để mua hoa tặng cho cô”.