Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2258
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nghĩ đến đây, Dương Linh Nhi cũng rơi nước mắt tuyệt vọng. “Cởi đồ cô ta ra rồi treo lên cho tôi!” Rost vừa nói xong, mấy tên vệ sĩ đã lao đến chỗ Dương Linh Nhi. Đúng lúc này, bộ đàm của một tên vệ sĩ đột nhiên vang lên tiếng động lớn. “Anh Rost, bên ngoài hình như xảy ra chuyện rồi!” Tên vệ sĩ kia quay đầu lại nói với Rost. “Đã xảy ra chuyện gì? Có thể xảy ra chuyện gì được chứ?” Rost liếc nhìn tên vệ sĩ rồi hỏi với vẻ khinh thường. Trang viên này là do gia tộc hắn bỏ tiền ra mua lại, hơn nữa hắn đã thông báo cho võ tông Hoa Quốc rằng đây là địa bàn của gia tộc hắn! Ai dám chạy đến đây gây rối chứ? Hơn nữa thế cục hiện nay đang rất rối rắm, quân đội của Hoa Quốc cũng sẽ không dám xông vào. “Hình như là người Hoa Quốc đến gây chuyện, hơn nữa còn đánh bị thương bốn năm vệ sĩ canh gác!” Tên vệ sĩ kia báo cáo với vẻ nghiêm trọng. “Carl, đi xem thử đã xảy ra chuyện gì rồi!” Rost thờ ơ dặn dò. Trong toàn bộ trang viên, có bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, hơn nữa còn có một cao thủ Thiên Vương địa cấp ba sao trông coi. Chỉ cần Hoa Quốc không phái cao thủ đến thì đừng ai nghĩ đến chuyện nguyên vẹn rời đi! “Rõ!” Tên vệ sĩ kia lập tức dẫn theo hai người đi về phía cửa. Rost dặn dò xong lại tiếp tục đưa tay chạm vào mặt Dương Linh Nhi. Nhưng ngay giây tiếp theo, cánh cửa đột nhiên bị đá tung. Một tiếng “rầm” lớn vang lên, không chỉ cánh cửa bay ngược ra mà cả ba người vừa đi ra ngoài cũng bay ngược lại, toàn thân be bét máu, đập vào chân Rost. “Anh dám động vào cô ấy thì anh sẽ chết!” Lúc này, cả sảnh lớn im lặng đến mức kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy. Rost kinh ngạc nhìn Carl đang hấp hối dưới chân rồi lại nhìn Tiêu Chính Văn đang đứng ở cửa. Không chỉ Rost mà ngay cả mấy tên vệ sĩ từ tầng hai lao xuống cũng nhìn chằm chằm về phía Tiêu Chính Văn. Nhưng Rost chỉ liếc mắt nhìn Carl bị đánh tan xương nát thịt, mà trên mặt không hề sợ hãi. Ngược lại, khóe môi hắn còn nhếch lên một nụ cười nham hiểm. Hắn là con nối dõi của gia tộc số một Mỹ Lục, hơn nữa còn xuất thân trong gia tộc võ đạo, từ nhỏ đến lớn, có cảnh máu me nào mà chưa nhìn thấy chứ?Cảnh tượng này ở trong mắt hắn chẳng có gì đáng nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nghĩ đến đây, Dương Linh Nhi cũng rơi nước mắt tuyệt vọng. “Cởi đồ cô ta ra rồi treo lên cho tôi!” Rost vừa nói xong, mấy tên vệ sĩ đã lao đến chỗ Dương Linh Nhi. Đúng lúc này, bộ đàm của một tên vệ sĩ đột nhiên vang lên tiếng động lớn. “Anh Rost, bên ngoài hình như xảy ra chuyện rồi!” Tên vệ sĩ kia quay đầu lại nói với Rost. “Đã xảy ra chuyện gì? Có thể xảy ra chuyện gì được chứ?” Rost liếc nhìn tên vệ sĩ rồi hỏi với vẻ khinh thường. Trang viên này là do gia tộc hắn bỏ tiền ra mua lại, hơn nữa hắn đã thông báo cho võ tông Hoa Quốc rằng đây là địa bàn của gia tộc hắn! Ai dám chạy đến đây gây rối chứ? Hơn nữa thế cục hiện nay đang rất rối rắm, quân đội của Hoa Quốc cũng sẽ không dám xông vào. “Hình như là người Hoa Quốc đến gây chuyện, hơn nữa còn đánh bị thương bốn năm vệ sĩ canh gác!” Tên vệ sĩ kia báo cáo với vẻ nghiêm trọng. “Carl, đi xem thử đã xảy ra chuyện gì rồi!” Rost thờ ơ dặn dò. Trong toàn bộ trang viên, có bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, hơn nữa còn có một cao thủ Thiên Vương địa cấp ba sao trông coi. Chỉ cần Hoa Quốc không phái cao thủ đến thì đừng ai nghĩ đến chuyện nguyên vẹn rời đi! “Rõ!” Tên vệ sĩ kia lập tức dẫn theo hai người đi về phía cửa. Rost dặn dò xong lại tiếp tục đưa tay chạm vào mặt Dương Linh Nhi. Nhưng ngay giây tiếp theo, cánh cửa đột nhiên bị đá tung. Một tiếng “rầm” lớn vang lên, không chỉ cánh cửa bay ngược ra mà cả ba người vừa đi ra ngoài cũng bay ngược lại, toàn thân be bét máu, đập vào chân Rost. “Anh dám động vào cô ấy thì anh sẽ chết!” Lúc này, cả sảnh lớn im lặng đến mức kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy. Rost kinh ngạc nhìn Carl đang hấp hối dưới chân rồi lại nhìn Tiêu Chính Văn đang đứng ở cửa. Không chỉ Rost mà ngay cả mấy tên vệ sĩ từ tầng hai lao xuống cũng nhìn chằm chằm về phía Tiêu Chính Văn. Nhưng Rost chỉ liếc mắt nhìn Carl bị đánh tan xương nát thịt, mà trên mặt không hề sợ hãi. Ngược lại, khóe môi hắn còn nhếch lên một nụ cười nham hiểm. Hắn là con nối dõi của gia tộc số một Mỹ Lục, hơn nữa còn xuất thân trong gia tộc võ đạo, từ nhỏ đến lớn, có cảnh máu me nào mà chưa nhìn thấy chứ?Cảnh tượng này ở trong mắt hắn chẳng có gì đáng nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nghĩ đến đây, Dương Linh Nhi cũng rơi nước mắt tuyệt vọng. “Cởi đồ cô ta ra rồi treo lên cho tôi!” Rost vừa nói xong, mấy tên vệ sĩ đã lao đến chỗ Dương Linh Nhi. Đúng lúc này, bộ đàm của một tên vệ sĩ đột nhiên vang lên tiếng động lớn. “Anh Rost, bên ngoài hình như xảy ra chuyện rồi!” Tên vệ sĩ kia quay đầu lại nói với Rost. “Đã xảy ra chuyện gì? Có thể xảy ra chuyện gì được chứ?” Rost liếc nhìn tên vệ sĩ rồi hỏi với vẻ khinh thường. Trang viên này là do gia tộc hắn bỏ tiền ra mua lại, hơn nữa hắn đã thông báo cho võ tông Hoa Quốc rằng đây là địa bàn của gia tộc hắn! Ai dám chạy đến đây gây rối chứ? Hơn nữa thế cục hiện nay đang rất rối rắm, quân đội của Hoa Quốc cũng sẽ không dám xông vào. “Hình như là người Hoa Quốc đến gây chuyện, hơn nữa còn đánh bị thương bốn năm vệ sĩ canh gác!” Tên vệ sĩ kia báo cáo với vẻ nghiêm trọng. “Carl, đi xem thử đã xảy ra chuyện gì rồi!” Rost thờ ơ dặn dò. Trong toàn bộ trang viên, có bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, hơn nữa còn có một cao thủ Thiên Vương địa cấp ba sao trông coi. Chỉ cần Hoa Quốc không phái cao thủ đến thì đừng ai nghĩ đến chuyện nguyên vẹn rời đi! “Rõ!” Tên vệ sĩ kia lập tức dẫn theo hai người đi về phía cửa. Rost dặn dò xong lại tiếp tục đưa tay chạm vào mặt Dương Linh Nhi. Nhưng ngay giây tiếp theo, cánh cửa đột nhiên bị đá tung. Một tiếng “rầm” lớn vang lên, không chỉ cánh cửa bay ngược ra mà cả ba người vừa đi ra ngoài cũng bay ngược lại, toàn thân be bét máu, đập vào chân Rost. “Anh dám động vào cô ấy thì anh sẽ chết!” Lúc này, cả sảnh lớn im lặng đến mức kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy. Rost kinh ngạc nhìn Carl đang hấp hối dưới chân rồi lại nhìn Tiêu Chính Văn đang đứng ở cửa. Không chỉ Rost mà ngay cả mấy tên vệ sĩ từ tầng hai lao xuống cũng nhìn chằm chằm về phía Tiêu Chính Văn. Nhưng Rost chỉ liếc mắt nhìn Carl bị đánh tan xương nát thịt, mà trên mặt không hề sợ hãi. Ngược lại, khóe môi hắn còn nhếch lên một nụ cười nham hiểm. Hắn là con nối dõi của gia tộc số một Mỹ Lục, hơn nữa còn xuất thân trong gia tộc võ đạo, từ nhỏ đến lớn, có cảnh máu me nào mà chưa nhìn thấy chứ?Cảnh tượng này ở trong mắt hắn chẳng có gì đáng nói.