Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2266
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, Thiên Đạo Minh Ước cử người chuyển lời tới anh sao? Thấy Tiêu Chính Văn trầm mặc không nói, Lý Thiên Hóa thầm cho rằng Tiêu Chính Văn đã bị bốn chữ Thiên Đạo Minh Ước doạ sợ! Dù gì thế lực của Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ cũng rất lớn, cũng được gọi là một trong số hai cực của vùng ngoài lãnh thổ.Có thể được Thiên Đạo Minh Ước chọn trúng, đối với bất cứ ai mà nói cũng chỉ có hai lựa chọn, hoặc là phục tùng, hoặc là chết! “Thiên Đạo Minh Ước hy vọng cậu có thể tham gia buổi thi đấu lần này, hơn nữa sẽ tham gia với tư cách là đại biểu của Thiên Đạo Minh Ước, đây vừa là lời mời hợp tác vừa là sự cất nhắc đối với cậu!” Lý Thiên Hóa nói với giọng điệu chắc nịch. “Vậy nếu như tôi không đồng ý thì sao?” Thấy vẻ mặt cao ngạo của Lý Thiên Hóa, Tiêu Chính Văn không chút khách khí đáp lời. Cái gì? Lý Thiên Hóa thậm chí còn hoài nghi bản thân nghe nhầm, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn một lúc lâu mới bật cười lạnh lùng nói: “E rằng cậu vẫn chưa biết tại sao năm đó Ngô Khởi lại bỏ mạng đâu nhỉ?” “Còn cả Nhạc Phi, rốt cuộc đã chết thế nào, e rằng cậu cũng không biết rõ!” Lý Thiên Hóa quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nói: “Tôi không thể không thừa nhận, với thực lực Thiên Thần một sao mà đã có thể giết chết cường giả ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, cậu thực sự vô cùng ưu tú!” “Thế nhưng so với Nhạc Phi và Ngô Khởi thì cậu vẫn còn kém xa nhiều lắm, năm đó khi bọn họ bị giết đã đạt đến cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao rồi!” “Bất cứ người nào dám làm trái lời Thiên Đạo Minh Ước thì tên của người đó sẽ bị viết vào bảng bị truy sát, từ cổ chí kim, không có một người nào có thể trốn chạy được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!” Nghe thấy lời này, sắc mặt Độ Thiên Chân Nhân lập tức biến đổi. Bảng truy sát là một danh sách vô cùng khủng bố. Chỉ cần là người có tên trong bảng thì gần như không một ai có thể may mắn thoát được! Năm đó sư phụ của Độ Thiên Chân Nhân kín tiếng như vậy là bởi vì không muốn bị liệt vào danh sách này. Cụ ta không giống như người khác, bởi vì vốn dĩ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, nếu như thể hiện thực lực quá mức kinh người thì sẽ nhanh chóng bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm đến. Những người vẫn chưa từng tới vùng ngoài lãnh thổ có lẽ cảm thấy việc bản thân có thể được Thiên Đạo Minh Ước nhìn trúng là một chuyện quá tốt, thế nhưng trên thực tế lại không phải như vậy! Người bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm trúng, hoặc là sẽ trở thành công cụ giết người của Thiên Đạo Minh Ước, hoặc là bị Thiên Đạo Minh Ước giết chết, cuối cùng đều chẳng có kết cục gì tốt đẹp. “Ồ? Tôi có thể cho rằng ông đang uy hiếp tôi không?” Ánh mắt của Tiêu Chính Văn lập tức trở nên sắc lạnh. Lý Thiên Hóa không chút bận tâm liếc nhìn Tiêu Chính Văn. Mặc dù bây giờ ông ta đã có thể cảm nhận được sát khí toả ra từ trên cơ thể của Tiêu Chính Văn, thế nhưng lại chẳng để tâm ý nó!Ngược lại còn chậm rãi lên tiếng thêm lần nữa: “Uy hiếp? Thiên Đạo Minh Ước trước nay đều khinh thường chuyện uy hiếp bất cứ người nào, bởi vì người mà Thiên Đạo Minh Ước muốn giết trước giờ đều chẳng có ai thoát được!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, Thiên Đạo Minh Ước cử người chuyển lời tới anh sao? Thấy Tiêu Chính Văn trầm mặc không nói, Lý Thiên Hóa thầm cho rằng Tiêu Chính Văn đã bị bốn chữ Thiên Đạo Minh Ước doạ sợ! Dù gì thế lực của Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ cũng rất lớn, cũng được gọi là một trong số hai cực của vùng ngoài lãnh thổ.Có thể được Thiên Đạo Minh Ước chọn trúng, đối với bất cứ ai mà nói cũng chỉ có hai lựa chọn, hoặc là phục tùng, hoặc là chết! “Thiên Đạo Minh Ước hy vọng cậu có thể tham gia buổi thi đấu lần này, hơn nữa sẽ tham gia với tư cách là đại biểu của Thiên Đạo Minh Ước, đây vừa là lời mời hợp tác vừa là sự cất nhắc đối với cậu!” Lý Thiên Hóa nói với giọng điệu chắc nịch. “Vậy nếu như tôi không đồng ý thì sao?” Thấy vẻ mặt cao ngạo của Lý Thiên Hóa, Tiêu Chính Văn không chút khách khí đáp lời. Cái gì? Lý Thiên Hóa thậm chí còn hoài nghi bản thân nghe nhầm, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn một lúc lâu mới bật cười lạnh lùng nói: “E rằng cậu vẫn chưa biết tại sao năm đó Ngô Khởi lại bỏ mạng đâu nhỉ?” “Còn cả Nhạc Phi, rốt cuộc đã chết thế nào, e rằng cậu cũng không biết rõ!” Lý Thiên Hóa quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nói: “Tôi không thể không thừa nhận, với thực lực Thiên Thần một sao mà đã có thể giết chết cường giả ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, cậu thực sự vô cùng ưu tú!” “Thế nhưng so với Nhạc Phi và Ngô Khởi thì cậu vẫn còn kém xa nhiều lắm, năm đó khi bọn họ bị giết đã đạt đến cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao rồi!” “Bất cứ người nào dám làm trái lời Thiên Đạo Minh Ước thì tên của người đó sẽ bị viết vào bảng bị truy sát, từ cổ chí kim, không có một người nào có thể trốn chạy được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!” Nghe thấy lời này, sắc mặt Độ Thiên Chân Nhân lập tức biến đổi. Bảng truy sát là một danh sách vô cùng khủng bố. Chỉ cần là người có tên trong bảng thì gần như không một ai có thể may mắn thoát được! Năm đó sư phụ của Độ Thiên Chân Nhân kín tiếng như vậy là bởi vì không muốn bị liệt vào danh sách này. Cụ ta không giống như người khác, bởi vì vốn dĩ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, nếu như thể hiện thực lực quá mức kinh người thì sẽ nhanh chóng bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm đến. Những người vẫn chưa từng tới vùng ngoài lãnh thổ có lẽ cảm thấy việc bản thân có thể được Thiên Đạo Minh Ước nhìn trúng là một chuyện quá tốt, thế nhưng trên thực tế lại không phải như vậy! Người bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm trúng, hoặc là sẽ trở thành công cụ giết người của Thiên Đạo Minh Ước, hoặc là bị Thiên Đạo Minh Ước giết chết, cuối cùng đều chẳng có kết cục gì tốt đẹp. “Ồ? Tôi có thể cho rằng ông đang uy hiếp tôi không?” Ánh mắt của Tiêu Chính Văn lập tức trở nên sắc lạnh. Lý Thiên Hóa không chút bận tâm liếc nhìn Tiêu Chính Văn. Mặc dù bây giờ ông ta đã có thể cảm nhận được sát khí toả ra từ trên cơ thể của Tiêu Chính Văn, thế nhưng lại chẳng để tâm ý nó!Ngược lại còn chậm rãi lên tiếng thêm lần nữa: “Uy hiếp? Thiên Đạo Minh Ước trước nay đều khinh thường chuyện uy hiếp bất cứ người nào, bởi vì người mà Thiên Đạo Minh Ước muốn giết trước giờ đều chẳng có ai thoát được!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, Thiên Đạo Minh Ước cử người chuyển lời tới anh sao? Thấy Tiêu Chính Văn trầm mặc không nói, Lý Thiên Hóa thầm cho rằng Tiêu Chính Văn đã bị bốn chữ Thiên Đạo Minh Ước doạ sợ! Dù gì thế lực của Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ cũng rất lớn, cũng được gọi là một trong số hai cực của vùng ngoài lãnh thổ.Có thể được Thiên Đạo Minh Ước chọn trúng, đối với bất cứ ai mà nói cũng chỉ có hai lựa chọn, hoặc là phục tùng, hoặc là chết! “Thiên Đạo Minh Ước hy vọng cậu có thể tham gia buổi thi đấu lần này, hơn nữa sẽ tham gia với tư cách là đại biểu của Thiên Đạo Minh Ước, đây vừa là lời mời hợp tác vừa là sự cất nhắc đối với cậu!” Lý Thiên Hóa nói với giọng điệu chắc nịch. “Vậy nếu như tôi không đồng ý thì sao?” Thấy vẻ mặt cao ngạo của Lý Thiên Hóa, Tiêu Chính Văn không chút khách khí đáp lời. Cái gì? Lý Thiên Hóa thậm chí còn hoài nghi bản thân nghe nhầm, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn một lúc lâu mới bật cười lạnh lùng nói: “E rằng cậu vẫn chưa biết tại sao năm đó Ngô Khởi lại bỏ mạng đâu nhỉ?” “Còn cả Nhạc Phi, rốt cuộc đã chết thế nào, e rằng cậu cũng không biết rõ!” Lý Thiên Hóa quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng nói: “Tôi không thể không thừa nhận, với thực lực Thiên Thần một sao mà đã có thể giết chết cường giả ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, cậu thực sự vô cùng ưu tú!” “Thế nhưng so với Nhạc Phi và Ngô Khởi thì cậu vẫn còn kém xa nhiều lắm, năm đó khi bọn họ bị giết đã đạt đến cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao rồi!” “Bất cứ người nào dám làm trái lời Thiên Đạo Minh Ước thì tên của người đó sẽ bị viết vào bảng bị truy sát, từ cổ chí kim, không có một người nào có thể trốn chạy được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!” Nghe thấy lời này, sắc mặt Độ Thiên Chân Nhân lập tức biến đổi. Bảng truy sát là một danh sách vô cùng khủng bố. Chỉ cần là người có tên trong bảng thì gần như không một ai có thể may mắn thoát được! Năm đó sư phụ của Độ Thiên Chân Nhân kín tiếng như vậy là bởi vì không muốn bị liệt vào danh sách này. Cụ ta không giống như người khác, bởi vì vốn dĩ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, nếu như thể hiện thực lực quá mức kinh người thì sẽ nhanh chóng bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm đến. Những người vẫn chưa từng tới vùng ngoài lãnh thổ có lẽ cảm thấy việc bản thân có thể được Thiên Đạo Minh Ước nhìn trúng là một chuyện quá tốt, thế nhưng trên thực tế lại không phải như vậy! Người bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm trúng, hoặc là sẽ trở thành công cụ giết người của Thiên Đạo Minh Ước, hoặc là bị Thiên Đạo Minh Ước giết chết, cuối cùng đều chẳng có kết cục gì tốt đẹp. “Ồ? Tôi có thể cho rằng ông đang uy hiếp tôi không?” Ánh mắt của Tiêu Chính Văn lập tức trở nên sắc lạnh. Lý Thiên Hóa không chút bận tâm liếc nhìn Tiêu Chính Văn. Mặc dù bây giờ ông ta đã có thể cảm nhận được sát khí toả ra từ trên cơ thể của Tiêu Chính Văn, thế nhưng lại chẳng để tâm ý nó!Ngược lại còn chậm rãi lên tiếng thêm lần nữa: “Uy hiếp? Thiên Đạo Minh Ước trước nay đều khinh thường chuyện uy hiếp bất cứ người nào, bởi vì người mà Thiên Đạo Minh Ước muốn giết trước giờ đều chẳng có ai thoát được!”