Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 2276

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.  Thực lực của những người bị giết đều ở cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, mà đối phương lại ra tay quả quyết như thế, gần như giết hết bọn họ trong phút chốc. Điều này chứng tỏ đối phương ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Thiên Thần. Nghĩ đến đó, lông mày của Tiêu Chính Văn khẽ giật, nói với Hứa Thiến: “Ông nội cô ở đâu?” “Ông nội tôi vừa nhận được tin tức, đang gấp rút dẫn người đến, dù sao ba ngày nữa nơi này cũng là võ đài, không thể tùy tiện giết người, dù thù hận thế nào cũng phải đợi đến khi trận đấu kết thúc!” Hứa Thiến lo lắng nói. Tiêu Chính Văn khẽ thở dài, đối phương đã giết rất nhiều cường giả cảnh giới Thiên Thần, với thực lực của Hứa Thiên Chí thì căn bản không phải là đối thủ! Đến đây cũng chỉ chịu chết một cách vô ích! “Bây giờ, cô lập tức đi tìm ông nội của cô, bảo ông ta nhanh chóng tìm một chỗ trốn an toàn, chuyện tối hôm nay không phải chuyện mà ông ta có thể can thiệp!” Tiêu Chính Văn nói với vẻ mặt nghiêm trọng. Hứa Thiến hơi hoài nghi nhìn Tiêu Chính Văn, dù sao ông nội cô ấy cũng là cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao. Hơn nữa còn sắp đạt đến cảnh giới Thiên Thần, sao lại không có tư cách can thiệp vào chuyện xảy ra tối nay chứ? Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Tiêu Chính Văn, cô ấy đành bỏ qua sự hoài nghi trong lòng, vội bước ra ngoài. Vào lúc này, trên con đường cách khu nhà trọ không xa, Từ Vĩnh Hạo và Trương Lăng Phong đang ăn vặt. Vốn dĩ, bọn họ định ăn xong rồi về khách sạn nghỉ ngơi, bọn họ cho rằng nơi mình ở rất an toàn, tuyệt đối không có ai dám ra tay với bọn họ. Dù sao Từ Vĩnh Hạo cũng là con trai của cường giả ngoài lãnh thổ, ít nhất mọi người cũng sẽ giữ thể diện cho nhau. Nhưng không ngờ, trước khi cuộc đấu chính thức bắt đầu lại xảy ra vụ thảm sát. Khi Từ Vĩnh Hạo và Trương Lăng Phong ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này thì một luồng khí tức xông tới tấn công hai người bọn họ. Từ Vĩnh Hạo còn chưa kịp phản ứng đã bị luồng khí tức đánh đến mức máu văng tung tóe. Trương Lăng Phong sợ hãi quỳ rạp trên mặt đất, hai tay ôm đầu, miệng không ngừng cầu xin: “Đừng giết tôi! Tôi chỉ là một tên phế vật vô dụng! Tôi… Tôi chỉ tới đây hóng hớt thôi!” “Tôi bằng lòng làm trâu làm ngựa cho anh! Xin anh… tha cho tôi!” Thực tế mà nói, thực lực của Trương Lăng Phong và Từ Vĩnh Hạo tăng lên đều nhờ vào loại đan dược đặc biệt, vốn dĩ chưa từng trải qua quá trình chiến đấu! Còn đối phương chỉ dùng một luồng khí tức đã có thể khiến Từ Vĩnh Hạo sống dở chết dở, có thể thấy hắn ít nhất là cao thủ cảnh giới Thiên Thần! Đối mặt với sát thủ cao hơn mình một cảnh giới, Trương Lăng Phong lập tức đái cả ra quần. Đừng nói là chống trả, thậm chí còn không có dũng khí ngẩng đầu lên nhìn đối phương! “Vù!”Cùng với tiếng gió thổi qua, một người mặc đồ đen che kín mặt từ trên không trung hạ xuống, ánh mắt lạnh như băng nhìn Trương Lăng Phong, lạnh lùng nói: “Trên người mày có tuyệt kỹ trận pháp lấy từ trong tòa trận pháp phải không?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.  Thực lực của những người bị giết đều ở cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, mà đối phương lại ra tay quả quyết như thế, gần như giết hết bọn họ trong phút chốc. Điều này chứng tỏ đối phương ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Thiên Thần. Nghĩ đến đó, lông mày của Tiêu Chính Văn khẽ giật, nói với Hứa Thiến: “Ông nội cô ở đâu?” “Ông nội tôi vừa nhận được tin tức, đang gấp rút dẫn người đến, dù sao ba ngày nữa nơi này cũng là võ đài, không thể tùy tiện giết người, dù thù hận thế nào cũng phải đợi đến khi trận đấu kết thúc!” Hứa Thiến lo lắng nói. Tiêu Chính Văn khẽ thở dài, đối phương đã giết rất nhiều cường giả cảnh giới Thiên Thần, với thực lực của Hứa Thiên Chí thì căn bản không phải là đối thủ! Đến đây cũng chỉ chịu chết một cách vô ích! “Bây giờ, cô lập tức đi tìm ông nội của cô, bảo ông ta nhanh chóng tìm một chỗ trốn an toàn, chuyện tối hôm nay không phải chuyện mà ông ta có thể can thiệp!” Tiêu Chính Văn nói với vẻ mặt nghiêm trọng. Hứa Thiến hơi hoài nghi nhìn Tiêu Chính Văn, dù sao ông nội cô ấy cũng là cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao. Hơn nữa còn sắp đạt đến cảnh giới Thiên Thần, sao lại không có tư cách can thiệp vào chuyện xảy ra tối nay chứ? Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Tiêu Chính Văn, cô ấy đành bỏ qua sự hoài nghi trong lòng, vội bước ra ngoài. Vào lúc này, trên con đường cách khu nhà trọ không xa, Từ Vĩnh Hạo và Trương Lăng Phong đang ăn vặt. Vốn dĩ, bọn họ định ăn xong rồi về khách sạn nghỉ ngơi, bọn họ cho rằng nơi mình ở rất an toàn, tuyệt đối không có ai dám ra tay với bọn họ. Dù sao Từ Vĩnh Hạo cũng là con trai của cường giả ngoài lãnh thổ, ít nhất mọi người cũng sẽ giữ thể diện cho nhau. Nhưng không ngờ, trước khi cuộc đấu chính thức bắt đầu lại xảy ra vụ thảm sát. Khi Từ Vĩnh Hạo và Trương Lăng Phong ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này thì một luồng khí tức xông tới tấn công hai người bọn họ. Từ Vĩnh Hạo còn chưa kịp phản ứng đã bị luồng khí tức đánh đến mức máu văng tung tóe. Trương Lăng Phong sợ hãi quỳ rạp trên mặt đất, hai tay ôm đầu, miệng không ngừng cầu xin: “Đừng giết tôi! Tôi chỉ là một tên phế vật vô dụng! Tôi… Tôi chỉ tới đây hóng hớt thôi!” “Tôi bằng lòng làm trâu làm ngựa cho anh! Xin anh… tha cho tôi!” Thực tế mà nói, thực lực của Trương Lăng Phong và Từ Vĩnh Hạo tăng lên đều nhờ vào loại đan dược đặc biệt, vốn dĩ chưa từng trải qua quá trình chiến đấu! Còn đối phương chỉ dùng một luồng khí tức đã có thể khiến Từ Vĩnh Hạo sống dở chết dở, có thể thấy hắn ít nhất là cao thủ cảnh giới Thiên Thần! Đối mặt với sát thủ cao hơn mình một cảnh giới, Trương Lăng Phong lập tức đái cả ra quần. Đừng nói là chống trả, thậm chí còn không có dũng khí ngẩng đầu lên nhìn đối phương! “Vù!”Cùng với tiếng gió thổi qua, một người mặc đồ đen che kín mặt từ trên không trung hạ xuống, ánh mắt lạnh như băng nhìn Trương Lăng Phong, lạnh lùng nói: “Trên người mày có tuyệt kỹ trận pháp lấy từ trong tòa trận pháp phải không?”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.  Thực lực của những người bị giết đều ở cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, mà đối phương lại ra tay quả quyết như thế, gần như giết hết bọn họ trong phút chốc. Điều này chứng tỏ đối phương ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Thiên Thần. Nghĩ đến đó, lông mày của Tiêu Chính Văn khẽ giật, nói với Hứa Thiến: “Ông nội cô ở đâu?” “Ông nội tôi vừa nhận được tin tức, đang gấp rút dẫn người đến, dù sao ba ngày nữa nơi này cũng là võ đài, không thể tùy tiện giết người, dù thù hận thế nào cũng phải đợi đến khi trận đấu kết thúc!” Hứa Thiến lo lắng nói. Tiêu Chính Văn khẽ thở dài, đối phương đã giết rất nhiều cường giả cảnh giới Thiên Thần, với thực lực của Hứa Thiên Chí thì căn bản không phải là đối thủ! Đến đây cũng chỉ chịu chết một cách vô ích! “Bây giờ, cô lập tức đi tìm ông nội của cô, bảo ông ta nhanh chóng tìm một chỗ trốn an toàn, chuyện tối hôm nay không phải chuyện mà ông ta có thể can thiệp!” Tiêu Chính Văn nói với vẻ mặt nghiêm trọng. Hứa Thiến hơi hoài nghi nhìn Tiêu Chính Văn, dù sao ông nội cô ấy cũng là cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao. Hơn nữa còn sắp đạt đến cảnh giới Thiên Thần, sao lại không có tư cách can thiệp vào chuyện xảy ra tối nay chứ? Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Tiêu Chính Văn, cô ấy đành bỏ qua sự hoài nghi trong lòng, vội bước ra ngoài. Vào lúc này, trên con đường cách khu nhà trọ không xa, Từ Vĩnh Hạo và Trương Lăng Phong đang ăn vặt. Vốn dĩ, bọn họ định ăn xong rồi về khách sạn nghỉ ngơi, bọn họ cho rằng nơi mình ở rất an toàn, tuyệt đối không có ai dám ra tay với bọn họ. Dù sao Từ Vĩnh Hạo cũng là con trai của cường giả ngoài lãnh thổ, ít nhất mọi người cũng sẽ giữ thể diện cho nhau. Nhưng không ngờ, trước khi cuộc đấu chính thức bắt đầu lại xảy ra vụ thảm sát. Khi Từ Vĩnh Hạo và Trương Lăng Phong ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này thì một luồng khí tức xông tới tấn công hai người bọn họ. Từ Vĩnh Hạo còn chưa kịp phản ứng đã bị luồng khí tức đánh đến mức máu văng tung tóe. Trương Lăng Phong sợ hãi quỳ rạp trên mặt đất, hai tay ôm đầu, miệng không ngừng cầu xin: “Đừng giết tôi! Tôi chỉ là một tên phế vật vô dụng! Tôi… Tôi chỉ tới đây hóng hớt thôi!” “Tôi bằng lòng làm trâu làm ngựa cho anh! Xin anh… tha cho tôi!” Thực tế mà nói, thực lực của Trương Lăng Phong và Từ Vĩnh Hạo tăng lên đều nhờ vào loại đan dược đặc biệt, vốn dĩ chưa từng trải qua quá trình chiến đấu! Còn đối phương chỉ dùng một luồng khí tức đã có thể khiến Từ Vĩnh Hạo sống dở chết dở, có thể thấy hắn ít nhất là cao thủ cảnh giới Thiên Thần! Đối mặt với sát thủ cao hơn mình một cảnh giới, Trương Lăng Phong lập tức đái cả ra quần. Đừng nói là chống trả, thậm chí còn không có dũng khí ngẩng đầu lên nhìn đối phương! “Vù!”Cùng với tiếng gió thổi qua, một người mặc đồ đen che kín mặt từ trên không trung hạ xuống, ánh mắt lạnh như băng nhìn Trương Lăng Phong, lạnh lùng nói: “Trên người mày có tuyệt kỹ trận pháp lấy từ trong tòa trận pháp phải không?”

Chương 2276