Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2289
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nhưng hơn một trăm năm trước, vì rất nhiều cao thủ của Hoa Quốc đều đã ở ẩn, thực lực của thế hệ mới lại không bằng các cường giả thế hệ trước nên mới thất bại thảm hại. Lần này có Từ Thiên Thuật, tất cả mọi người đều rất kỳ vọng vào trận đấu này. “Haizz, mong lần này họ không làm người dân thất vọng, đừng làm Thiên Tử thất vọng”. Trưởng lão tông miếu ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm, buồn phiền thở dài. Lúc này gần như ánh mắt của cả thế giới đều tập trung vào thị trấn nhỏ nằm ở ngoại ô Long Kinh này. Có thể nói trận chiến ngày mai sẽ làm thay đổi tình hình thế giới trong một trăm năm. Trong Thiên Tử Các. Từ Kiêu Long mặc bộ quân phục đứng bên cạnh Thiên Tử, Liễu Thanh cũng đeo thanh kiếm ở thắt lưng, cung kính đứng bên cạnh Từ Kiêu Long. “Đã chuẩn bị xong cả rồi sao?” Thiên Tử bình thản hỏi. “Báo cáo Thiên Tử, quân Phá Long đã chuẩn bị hành trang đầy đủ đợi lên đường, bất cứ lúc nào cũng có thể xông pha giết địch”. Liễu Thanh nghiêm trang nói. “Thiên Tử, chúng tôi đã thiết lập ba tuyến phòng thủ gần Long Kinh, nếu có sự cố, hàng trăm nghìn binh sĩ của tôi có thể sẵn sàng chiến đấu”. Từ Kiêu Long trầm giọng nói. Lần này chuyện họ đối mặt không chỉ là quân đội hiện đại mà còn là cường giả ngoài lãnh thổ như Thiên Thần giáng trần. Một khi trận chiến xảy ra thì tình hình sẽ thành một mất một còn. Phía sau quân Phá Long là vô số người dân tay không tấc sắt, thế nên dù có chết trận cũng không thể lùi nửa bước. Trước khi xuất phát, Từ Kiêu Long đã ra lệnh cho toàn quân viết di thư. “Haizz!” Thiên Tử nặng nề thở dài nói: “Tôi và các vị cùng đối mặt với gian khó, nếu Hoa Quốc thất bại ở trận chiến này thì dù có chết ở Thiên Tử Các, tôi cũng không lùi nửa bước”. Nghe thế lời này các tướng lĩnh Hoa Quốc đứng hai bên đều đồng loạt quay lại nhìn Thiên Tử trẻ tuổi này. “Thiên Tử…” “Thiên Tử không thể…” Không để mọi người nói hết câu, Thiên Tử xua tay nói: “Quân chết ở chiến trường, Thiên Tử chết vì xã tắc. Đây là lời dạy cổ xưa của các bậc tiên vương! Kiếm Tần Vương!” Hai cung nhân đưa kiếm Tần Vương đến trước mặt Thiên Tử. Thiên Tử giơ tay ra cầm lấy kiếm Tần Vương rồi nói với mọi người: “Tính mạng của hàng chục nghìn người dân Long Kinh, tính mạng của vô số người ở Hoa Quốc nhờ vào các vị!” “Nguyện lòng chết cũng không lùi bước”.Mọi người đồng thanh nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nhưng hơn một trăm năm trước, vì rất nhiều cao thủ của Hoa Quốc đều đã ở ẩn, thực lực của thế hệ mới lại không bằng các cường giả thế hệ trước nên mới thất bại thảm hại. Lần này có Từ Thiên Thuật, tất cả mọi người đều rất kỳ vọng vào trận đấu này. “Haizz, mong lần này họ không làm người dân thất vọng, đừng làm Thiên Tử thất vọng”. Trưởng lão tông miếu ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm, buồn phiền thở dài. Lúc này gần như ánh mắt của cả thế giới đều tập trung vào thị trấn nhỏ nằm ở ngoại ô Long Kinh này. Có thể nói trận chiến ngày mai sẽ làm thay đổi tình hình thế giới trong một trăm năm. Trong Thiên Tử Các. Từ Kiêu Long mặc bộ quân phục đứng bên cạnh Thiên Tử, Liễu Thanh cũng đeo thanh kiếm ở thắt lưng, cung kính đứng bên cạnh Từ Kiêu Long. “Đã chuẩn bị xong cả rồi sao?” Thiên Tử bình thản hỏi. “Báo cáo Thiên Tử, quân Phá Long đã chuẩn bị hành trang đầy đủ đợi lên đường, bất cứ lúc nào cũng có thể xông pha giết địch”. Liễu Thanh nghiêm trang nói. “Thiên Tử, chúng tôi đã thiết lập ba tuyến phòng thủ gần Long Kinh, nếu có sự cố, hàng trăm nghìn binh sĩ của tôi có thể sẵn sàng chiến đấu”. Từ Kiêu Long trầm giọng nói. Lần này chuyện họ đối mặt không chỉ là quân đội hiện đại mà còn là cường giả ngoài lãnh thổ như Thiên Thần giáng trần. Một khi trận chiến xảy ra thì tình hình sẽ thành một mất một còn. Phía sau quân Phá Long là vô số người dân tay không tấc sắt, thế nên dù có chết trận cũng không thể lùi nửa bước. Trước khi xuất phát, Từ Kiêu Long đã ra lệnh cho toàn quân viết di thư. “Haizz!” Thiên Tử nặng nề thở dài nói: “Tôi và các vị cùng đối mặt với gian khó, nếu Hoa Quốc thất bại ở trận chiến này thì dù có chết ở Thiên Tử Các, tôi cũng không lùi nửa bước”. Nghe thế lời này các tướng lĩnh Hoa Quốc đứng hai bên đều đồng loạt quay lại nhìn Thiên Tử trẻ tuổi này. “Thiên Tử…” “Thiên Tử không thể…” Không để mọi người nói hết câu, Thiên Tử xua tay nói: “Quân chết ở chiến trường, Thiên Tử chết vì xã tắc. Đây là lời dạy cổ xưa của các bậc tiên vương! Kiếm Tần Vương!” Hai cung nhân đưa kiếm Tần Vương đến trước mặt Thiên Tử. Thiên Tử giơ tay ra cầm lấy kiếm Tần Vương rồi nói với mọi người: “Tính mạng của hàng chục nghìn người dân Long Kinh, tính mạng của vô số người ở Hoa Quốc nhờ vào các vị!” “Nguyện lòng chết cũng không lùi bước”.Mọi người đồng thanh nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nhưng hơn một trăm năm trước, vì rất nhiều cao thủ của Hoa Quốc đều đã ở ẩn, thực lực của thế hệ mới lại không bằng các cường giả thế hệ trước nên mới thất bại thảm hại. Lần này có Từ Thiên Thuật, tất cả mọi người đều rất kỳ vọng vào trận đấu này. “Haizz, mong lần này họ không làm người dân thất vọng, đừng làm Thiên Tử thất vọng”. Trưởng lão tông miếu ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm, buồn phiền thở dài. Lúc này gần như ánh mắt của cả thế giới đều tập trung vào thị trấn nhỏ nằm ở ngoại ô Long Kinh này. Có thể nói trận chiến ngày mai sẽ làm thay đổi tình hình thế giới trong một trăm năm. Trong Thiên Tử Các. Từ Kiêu Long mặc bộ quân phục đứng bên cạnh Thiên Tử, Liễu Thanh cũng đeo thanh kiếm ở thắt lưng, cung kính đứng bên cạnh Từ Kiêu Long. “Đã chuẩn bị xong cả rồi sao?” Thiên Tử bình thản hỏi. “Báo cáo Thiên Tử, quân Phá Long đã chuẩn bị hành trang đầy đủ đợi lên đường, bất cứ lúc nào cũng có thể xông pha giết địch”. Liễu Thanh nghiêm trang nói. “Thiên Tử, chúng tôi đã thiết lập ba tuyến phòng thủ gần Long Kinh, nếu có sự cố, hàng trăm nghìn binh sĩ của tôi có thể sẵn sàng chiến đấu”. Từ Kiêu Long trầm giọng nói. Lần này chuyện họ đối mặt không chỉ là quân đội hiện đại mà còn là cường giả ngoài lãnh thổ như Thiên Thần giáng trần. Một khi trận chiến xảy ra thì tình hình sẽ thành một mất một còn. Phía sau quân Phá Long là vô số người dân tay không tấc sắt, thế nên dù có chết trận cũng không thể lùi nửa bước. Trước khi xuất phát, Từ Kiêu Long đã ra lệnh cho toàn quân viết di thư. “Haizz!” Thiên Tử nặng nề thở dài nói: “Tôi và các vị cùng đối mặt với gian khó, nếu Hoa Quốc thất bại ở trận chiến này thì dù có chết ở Thiên Tử Các, tôi cũng không lùi nửa bước”. Nghe thế lời này các tướng lĩnh Hoa Quốc đứng hai bên đều đồng loạt quay lại nhìn Thiên Tử trẻ tuổi này. “Thiên Tử…” “Thiên Tử không thể…” Không để mọi người nói hết câu, Thiên Tử xua tay nói: “Quân chết ở chiến trường, Thiên Tử chết vì xã tắc. Đây là lời dạy cổ xưa của các bậc tiên vương! Kiếm Tần Vương!” Hai cung nhân đưa kiếm Tần Vương đến trước mặt Thiên Tử. Thiên Tử giơ tay ra cầm lấy kiếm Tần Vương rồi nói với mọi người: “Tính mạng của hàng chục nghìn người dân Long Kinh, tính mạng của vô số người ở Hoa Quốc nhờ vào các vị!” “Nguyện lòng chết cũng không lùi bước”.Mọi người đồng thanh nói.