Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2351
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Trên thế gian này làm gì có chuyện tốt như vậy? Có cần tôi ném cho Âu Lục mấy người năm trăm quả bom hạt nhân rồi sau này lại quay ra công khai xin lỗi mấy người một tiếng không?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Kule bên dưới. Thấy Tiêu Chính Văn bừng bừng sát khí, Andre vội vàng trừng mắt nhìn Kule. Nếu như không phải nể mặt gia tộc thì Andre tuyệt đối sẽ không ra mặt cầu xin như vậy! Giống như cách ông ta trả lời Kule khi trước, tất cả chuyện này chẳng liên quan gì tới ông ta! Thế nhưng sáng sớm ngày hôm nay, tộc trưởng gia tộc đã đích thân tới tìm ông ta, bảo ông ta bất luận thế nào cũng phải nghĩ cách ngăn cản Tiêu Chính Văn lộng hành chém giết ở Âu Lục! Andre nặng nề thở dài, nói: “Cậu Tiêu, rốt cuộc cậu muốn như thế nào thì mới vừa lòng?” “Chẳng thế nào hết, giết chết 3/4 người trong giới võ thuật của Âu Lục, hoặc bọn họ tự sát, hoặc là tôi giúp mấy người ra tay!” Giọng nói của Tiêu Chính Văn hết sức lạnh lùng, không có chút đồng tình và thương xót nào! Nhân từ với quân địch chính là sự tàn nhẫn lớn nhất với bản thân mình! Nếu như đám người Âu Lục này đã không coi sự sống chết của nhân dân Hoa Quốc ra gì thì Tiêu Chính Văn sẽ chẳng bận tâm tới chuyện sống chết của người dân Âu Lục nữa! Ba phần tư, đây đã là một con số hết sức công bằng rồi! “Cậu Tiêu, vậy chúng tôi có thể…” “Không thể!” Không đợi Andre nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời, nói: “Âu Lục không có tư cách ra điều kiện với tôi, hoặc là tự sát, hoặc là bị giết, không có con đường thứ ba! Hơn nữa, sự kiên nhẫn của tôi cũng rất có hạn, không thể đợi dù chỉ là một khắc!” Cảm nhận được thái độ bức ép của Tiêu Chính Văn, lúc này Andre cũng đã hiểu ra. Bất luận bản thân có nghĩ ra cách gì thì cũng chẳng thể lay chuyển được Tiêu Chính Văn! “Được thôi, nếu đã như vậy thì tôi cũng hiểu rồi!” Andre nghiến răng rồi đứng dậy từ trên mặt đất. Cùng lúc này, khí thế khắp người Andre cũng được bộc phát hết ra, sức mạnh cực lớn của Thiên Thần chuẩn một sao bao trùm khắp khoảng trời một phương! Vào lúc gần như tất cả mọi người đều đang cho rằng Andre sẽ quyết đấu một trận sinh tử với Tiêu Chính Văn! Chỉ thấy Andre đột nhiên rút ra một thanh kiếm sắc bén ở bên hông, sau đó đột nhiên vung tay lên đâm thẳng mũi kiếm vào giữa ngực mình! Ầm! Cùng với một tiếng vang rất lớn, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sét thô dày xé rách cả màn đêm tĩnh lặng! Andre đã tự sát! Lúc này, ánh sáng khắp trời cứ thế tản ra, gần như chiếu sáng cả bầu trời đêm.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Trên thế gian này làm gì có chuyện tốt như vậy? Có cần tôi ném cho Âu Lục mấy người năm trăm quả bom hạt nhân rồi sau này lại quay ra công khai xin lỗi mấy người một tiếng không?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Kule bên dưới. Thấy Tiêu Chính Văn bừng bừng sát khí, Andre vội vàng trừng mắt nhìn Kule. Nếu như không phải nể mặt gia tộc thì Andre tuyệt đối sẽ không ra mặt cầu xin như vậy! Giống như cách ông ta trả lời Kule khi trước, tất cả chuyện này chẳng liên quan gì tới ông ta! Thế nhưng sáng sớm ngày hôm nay, tộc trưởng gia tộc đã đích thân tới tìm ông ta, bảo ông ta bất luận thế nào cũng phải nghĩ cách ngăn cản Tiêu Chính Văn lộng hành chém giết ở Âu Lục! Andre nặng nề thở dài, nói: “Cậu Tiêu, rốt cuộc cậu muốn như thế nào thì mới vừa lòng?” “Chẳng thế nào hết, giết chết 3/4 người trong giới võ thuật của Âu Lục, hoặc bọn họ tự sát, hoặc là tôi giúp mấy người ra tay!” Giọng nói của Tiêu Chính Văn hết sức lạnh lùng, không có chút đồng tình và thương xót nào! Nhân từ với quân địch chính là sự tàn nhẫn lớn nhất với bản thân mình! Nếu như đám người Âu Lục này đã không coi sự sống chết của nhân dân Hoa Quốc ra gì thì Tiêu Chính Văn sẽ chẳng bận tâm tới chuyện sống chết của người dân Âu Lục nữa! Ba phần tư, đây đã là một con số hết sức công bằng rồi! “Cậu Tiêu, vậy chúng tôi có thể…” “Không thể!” Không đợi Andre nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời, nói: “Âu Lục không có tư cách ra điều kiện với tôi, hoặc là tự sát, hoặc là bị giết, không có con đường thứ ba! Hơn nữa, sự kiên nhẫn của tôi cũng rất có hạn, không thể đợi dù chỉ là một khắc!” Cảm nhận được thái độ bức ép của Tiêu Chính Văn, lúc này Andre cũng đã hiểu ra. Bất luận bản thân có nghĩ ra cách gì thì cũng chẳng thể lay chuyển được Tiêu Chính Văn! “Được thôi, nếu đã như vậy thì tôi cũng hiểu rồi!” Andre nghiến răng rồi đứng dậy từ trên mặt đất. Cùng lúc này, khí thế khắp người Andre cũng được bộc phát hết ra, sức mạnh cực lớn của Thiên Thần chuẩn một sao bao trùm khắp khoảng trời một phương! Vào lúc gần như tất cả mọi người đều đang cho rằng Andre sẽ quyết đấu một trận sinh tử với Tiêu Chính Văn! Chỉ thấy Andre đột nhiên rút ra một thanh kiếm sắc bén ở bên hông, sau đó đột nhiên vung tay lên đâm thẳng mũi kiếm vào giữa ngực mình! Ầm! Cùng với một tiếng vang rất lớn, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sét thô dày xé rách cả màn đêm tĩnh lặng! Andre đã tự sát! Lúc này, ánh sáng khắp trời cứ thế tản ra, gần như chiếu sáng cả bầu trời đêm.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Trên thế gian này làm gì có chuyện tốt như vậy? Có cần tôi ném cho Âu Lục mấy người năm trăm quả bom hạt nhân rồi sau này lại quay ra công khai xin lỗi mấy người một tiếng không?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Kule bên dưới. Thấy Tiêu Chính Văn bừng bừng sát khí, Andre vội vàng trừng mắt nhìn Kule. Nếu như không phải nể mặt gia tộc thì Andre tuyệt đối sẽ không ra mặt cầu xin như vậy! Giống như cách ông ta trả lời Kule khi trước, tất cả chuyện này chẳng liên quan gì tới ông ta! Thế nhưng sáng sớm ngày hôm nay, tộc trưởng gia tộc đã đích thân tới tìm ông ta, bảo ông ta bất luận thế nào cũng phải nghĩ cách ngăn cản Tiêu Chính Văn lộng hành chém giết ở Âu Lục! Andre nặng nề thở dài, nói: “Cậu Tiêu, rốt cuộc cậu muốn như thế nào thì mới vừa lòng?” “Chẳng thế nào hết, giết chết 3/4 người trong giới võ thuật của Âu Lục, hoặc bọn họ tự sát, hoặc là tôi giúp mấy người ra tay!” Giọng nói của Tiêu Chính Văn hết sức lạnh lùng, không có chút đồng tình và thương xót nào! Nhân từ với quân địch chính là sự tàn nhẫn lớn nhất với bản thân mình! Nếu như đám người Âu Lục này đã không coi sự sống chết của nhân dân Hoa Quốc ra gì thì Tiêu Chính Văn sẽ chẳng bận tâm tới chuyện sống chết của người dân Âu Lục nữa! Ba phần tư, đây đã là một con số hết sức công bằng rồi! “Cậu Tiêu, vậy chúng tôi có thể…” “Không thể!” Không đợi Andre nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời, nói: “Âu Lục không có tư cách ra điều kiện với tôi, hoặc là tự sát, hoặc là bị giết, không có con đường thứ ba! Hơn nữa, sự kiên nhẫn của tôi cũng rất có hạn, không thể đợi dù chỉ là một khắc!” Cảm nhận được thái độ bức ép của Tiêu Chính Văn, lúc này Andre cũng đã hiểu ra. Bất luận bản thân có nghĩ ra cách gì thì cũng chẳng thể lay chuyển được Tiêu Chính Văn! “Được thôi, nếu đã như vậy thì tôi cũng hiểu rồi!” Andre nghiến răng rồi đứng dậy từ trên mặt đất. Cùng lúc này, khí thế khắp người Andre cũng được bộc phát hết ra, sức mạnh cực lớn của Thiên Thần chuẩn một sao bao trùm khắp khoảng trời một phương! Vào lúc gần như tất cả mọi người đều đang cho rằng Andre sẽ quyết đấu một trận sinh tử với Tiêu Chính Văn! Chỉ thấy Andre đột nhiên rút ra một thanh kiếm sắc bén ở bên hông, sau đó đột nhiên vung tay lên đâm thẳng mũi kiếm vào giữa ngực mình! Ầm! Cùng với một tiếng vang rất lớn, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sét thô dày xé rách cả màn đêm tĩnh lặng! Andre đã tự sát! Lúc này, ánh sáng khắp trời cứ thế tản ra, gần như chiếu sáng cả bầu trời đêm.