Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 2425

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Ký ức khi trước lập tức hiện hữu ngay trong đầu cô. “Văn Văn, cậu… lẽ nào hai người thật sự quen biết?” Lý Tiểu Phi thấy Hứa Văn Văn lao thẳng vào trong lòng Tiêu Chính Văn thì ngây ra ngay tại chỗ. Hành động này của cô ấy giống như một cái tát đau điếng giáng vào mặt Lý Tiểu Phi. Cũng là một cái tát rất kêu giáng lên trên mặt những kẻ vừa mới chế giễu Tiêu Chính Văn ban nãy! Hơn nữa, vì những điều mà bản thân đã nếm trải nên mặc dù Hứa Văn Văn có vẻ ngoài xinh đẹp ngọt ngào nhưng chỉ có những người từng tiếp xúc với cô ấy mới biết. Tính cách của cô ấy có thể nói là lạnh lùng tới cực điểm! Dù là ai thì khi đứng trước mặt cô ấy cũng đều có cảm giác xa cách không nói nên lời. Chứ đừng nói tới chuyện nhiệt tình lao thẳng vào trong lòng đối phương như thế! “Lý Tiểu Phi, chúng ta quen nhau à? Cậu có là cái thá gì đâu!” Hứa Văn Văn quay người lại, ánh mắt nhìn Lý Tiểu Phi vô cùng lạnh lùng. Bị ánh mắt lạnh lùng tới tận xương tuỷ của cô ấy liếc nhìn, Lý Tiểu Phi không khỏi lạnh sống lưng. “Còn nữa, ban nãy cậu vừa nói gì cơ? Đẳng cấp của mấy người ư? Hừ!” Hứa Văn Văn bật cười lạnh lùng, không hề che giấu sự khinh thường, lắc đầu nói: “Ở trong lòng tôi, mấy người còn chẳng bằng con chó!” “Nếu như không phải nể tình hồi còn đi học ở cùng phòng kí túc xá với Hân Hân thì dựa vào mấy người không thôi, ngay cả tư cách gặp mặt tôi một lần cũng chẳng có!” “Sao nào, nhà họ Lý ôm được đùi của Vân Kiếm Các Thiên Sơn thì rất ghê gớm sao? Ngay cả đẳng cấp cũng không giống với mọi người nữa rồi?” “Lý Tiểu Phi, ai mà không biết hồi còn đi học cậu chỉ là một tên tay sai hèn mọn, để nịnh nọt con trai của một trưởng khu, ngay cả bạn gái cũng dâng cả hai tay cho người ta!” “Loại người như cậu trở thành người có thân phận từ lúc nào thế?” “Đừng cho rằng dựa hơi Vân Kiếm Các Thiên Sơn thì có thể thay da đổi thịt, dù là lúc nào thì cậu cũng chỉ là một thằng hèn mà thôi”. Những lời này của Hứa Văn Văn giống như con dao sắc nhọn đâm thẳng vào trái tim của Lý Tiểu Phi! Những chuyện bẩn thỉu hắn từng làm năm đó, bây giờ ai còn dám nhắc tới trước mặt mọi người chứ? Thế nhưng mấu chốt là trong số những người đang có mặt ở đây, có tới quá nửa không phải bạn học năm xưa của bọn họ. Nghe Hứa Văn Văn nói như vậy, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Lý Tiểu Phi cũng ngập tràn vẻ khinh thường!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Ký ức khi trước lập tức hiện hữu ngay trong đầu cô. “Văn Văn, cậu… lẽ nào hai người thật sự quen biết?” Lý Tiểu Phi thấy Hứa Văn Văn lao thẳng vào trong lòng Tiêu Chính Văn thì ngây ra ngay tại chỗ. Hành động này của cô ấy giống như một cái tát đau điếng giáng vào mặt Lý Tiểu Phi. Cũng là một cái tát rất kêu giáng lên trên mặt những kẻ vừa mới chế giễu Tiêu Chính Văn ban nãy! Hơn nữa, vì những điều mà bản thân đã nếm trải nên mặc dù Hứa Văn Văn có vẻ ngoài xinh đẹp ngọt ngào nhưng chỉ có những người từng tiếp xúc với cô ấy mới biết. Tính cách của cô ấy có thể nói là lạnh lùng tới cực điểm! Dù là ai thì khi đứng trước mặt cô ấy cũng đều có cảm giác xa cách không nói nên lời. Chứ đừng nói tới chuyện nhiệt tình lao thẳng vào trong lòng đối phương như thế! “Lý Tiểu Phi, chúng ta quen nhau à? Cậu có là cái thá gì đâu!” Hứa Văn Văn quay người lại, ánh mắt nhìn Lý Tiểu Phi vô cùng lạnh lùng. Bị ánh mắt lạnh lùng tới tận xương tuỷ của cô ấy liếc nhìn, Lý Tiểu Phi không khỏi lạnh sống lưng. “Còn nữa, ban nãy cậu vừa nói gì cơ? Đẳng cấp của mấy người ư? Hừ!” Hứa Văn Văn bật cười lạnh lùng, không hề che giấu sự khinh thường, lắc đầu nói: “Ở trong lòng tôi, mấy người còn chẳng bằng con chó!” “Nếu như không phải nể tình hồi còn đi học ở cùng phòng kí túc xá với Hân Hân thì dựa vào mấy người không thôi, ngay cả tư cách gặp mặt tôi một lần cũng chẳng có!” “Sao nào, nhà họ Lý ôm được đùi của Vân Kiếm Các Thiên Sơn thì rất ghê gớm sao? Ngay cả đẳng cấp cũng không giống với mọi người nữa rồi?” “Lý Tiểu Phi, ai mà không biết hồi còn đi học cậu chỉ là một tên tay sai hèn mọn, để nịnh nọt con trai của một trưởng khu, ngay cả bạn gái cũng dâng cả hai tay cho người ta!” “Loại người như cậu trở thành người có thân phận từ lúc nào thế?” “Đừng cho rằng dựa hơi Vân Kiếm Các Thiên Sơn thì có thể thay da đổi thịt, dù là lúc nào thì cậu cũng chỉ là một thằng hèn mà thôi”. Những lời này của Hứa Văn Văn giống như con dao sắc nhọn đâm thẳng vào trái tim của Lý Tiểu Phi! Những chuyện bẩn thỉu hắn từng làm năm đó, bây giờ ai còn dám nhắc tới trước mặt mọi người chứ? Thế nhưng mấu chốt là trong số những người đang có mặt ở đây, có tới quá nửa không phải bạn học năm xưa của bọn họ. Nghe Hứa Văn Văn nói như vậy, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Lý Tiểu Phi cũng ngập tràn vẻ khinh thường!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Ký ức khi trước lập tức hiện hữu ngay trong đầu cô. “Văn Văn, cậu… lẽ nào hai người thật sự quen biết?” Lý Tiểu Phi thấy Hứa Văn Văn lao thẳng vào trong lòng Tiêu Chính Văn thì ngây ra ngay tại chỗ. Hành động này của cô ấy giống như một cái tát đau điếng giáng vào mặt Lý Tiểu Phi. Cũng là một cái tát rất kêu giáng lên trên mặt những kẻ vừa mới chế giễu Tiêu Chính Văn ban nãy! Hơn nữa, vì những điều mà bản thân đã nếm trải nên mặc dù Hứa Văn Văn có vẻ ngoài xinh đẹp ngọt ngào nhưng chỉ có những người từng tiếp xúc với cô ấy mới biết. Tính cách của cô ấy có thể nói là lạnh lùng tới cực điểm! Dù là ai thì khi đứng trước mặt cô ấy cũng đều có cảm giác xa cách không nói nên lời. Chứ đừng nói tới chuyện nhiệt tình lao thẳng vào trong lòng đối phương như thế! “Lý Tiểu Phi, chúng ta quen nhau à? Cậu có là cái thá gì đâu!” Hứa Văn Văn quay người lại, ánh mắt nhìn Lý Tiểu Phi vô cùng lạnh lùng. Bị ánh mắt lạnh lùng tới tận xương tuỷ của cô ấy liếc nhìn, Lý Tiểu Phi không khỏi lạnh sống lưng. “Còn nữa, ban nãy cậu vừa nói gì cơ? Đẳng cấp của mấy người ư? Hừ!” Hứa Văn Văn bật cười lạnh lùng, không hề che giấu sự khinh thường, lắc đầu nói: “Ở trong lòng tôi, mấy người còn chẳng bằng con chó!” “Nếu như không phải nể tình hồi còn đi học ở cùng phòng kí túc xá với Hân Hân thì dựa vào mấy người không thôi, ngay cả tư cách gặp mặt tôi một lần cũng chẳng có!” “Sao nào, nhà họ Lý ôm được đùi của Vân Kiếm Các Thiên Sơn thì rất ghê gớm sao? Ngay cả đẳng cấp cũng không giống với mọi người nữa rồi?” “Lý Tiểu Phi, ai mà không biết hồi còn đi học cậu chỉ là một tên tay sai hèn mọn, để nịnh nọt con trai của một trưởng khu, ngay cả bạn gái cũng dâng cả hai tay cho người ta!” “Loại người như cậu trở thành người có thân phận từ lúc nào thế?” “Đừng cho rằng dựa hơi Vân Kiếm Các Thiên Sơn thì có thể thay da đổi thịt, dù là lúc nào thì cậu cũng chỉ là một thằng hèn mà thôi”. Những lời này của Hứa Văn Văn giống như con dao sắc nhọn đâm thẳng vào trái tim của Lý Tiểu Phi! Những chuyện bẩn thỉu hắn từng làm năm đó, bây giờ ai còn dám nhắc tới trước mặt mọi người chứ? Thế nhưng mấu chốt là trong số những người đang có mặt ở đây, có tới quá nửa không phải bạn học năm xưa của bọn họ. Nghe Hứa Văn Văn nói như vậy, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Lý Tiểu Phi cũng ngập tràn vẻ khinh thường!

Chương 2425