Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2488
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Bước lên xe, Đông Phương Tuyết Ngưng bình thản nói. Lúc này người chạy đến Sơn Thành không chỉ có Đông Phương Tuyết Ngưng mà còn đám người nhà họ Ngô và nhà họ Quý. Vốn dĩ ông Quý định sắp xếp cho Quý Tuyết Nhi đến gặp Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi suy xét cẩn thận, dù sao Quý Tuyết Nhi cũng chỉ là thế hệ con cháu, làm việc gì cũng khó tránh khỏi nôn nóng tức giận nên mới bảo quản gia nhà họ Quý đến Sơn Thành. “Quản gia Quý, lẽ nào chúng ta phải tìm một người của thế hệ con cháu ở thế tục giả mạo Tiểu Thái Tông?” Một người nhà họ Quý nhíu mày nói. Đừng nhìn bản thân hắn chỉ là cảnh giới Thiên Vương một sao mà lầm, thân là một thành viên của nhà họ Quý, bẩm sinh đã có sự kiêu ngạo xem thường cả thế tục. “Thế tục thì làm sao, chỉ cần có thể uy hiếp được Tiêu Tiểu thì có gì mà không được? Hơn nữa cậu năm vốn dĩ vì Hoa Quốc trong thế tục mới bị thương ở ngoài lãnh thổ”. “Chúng ta làm như thế cũng là vì tiếp nhận chí nguyện của cậu năm”. Quản gia già tên là Quý Thiên Hà, là ông lão đã đi theo ông cụ nhà họ Quý được hàng trăm năm. Hơn nữa cụ ta cũng tận mắt chứng kiến cả quá trình nhà họ Quý từ vô danh tiểu tốt đến lúc lừng lẫy khắp thiên hạ. Không chỉ là danh vọng của nhà họ Quý cực cao, dù là lãnh đạo cấp cao của Long Kinh cũng vô cùng tôn trọng nhà họ Quý. “Nhưng cậu năm được gọi là Tiểu Thái Tông mà, sao thực lực có thể đem ra so sánh với một người ở thế tục chứ? Đây chẳng phải đang làm ô nhục thanh danh của Tiểu Thái Tông sao?” Người làm của nhà họ Quý đó cực kỳ bất mãn với chuyện này. “Ô nhục?” Quý Thiên Hà nhíu mày nói: “Có phải cậu nghe được tin đồn gì rồi không? Nói thật đi, bây giờ các nước trên thế giới đều ngầm sôi trào, rất có khả năng sẽ gây khó cho Hoa Quốc”. “Hiện giờ cao thủ Hoa Quốc chúng ta vẫn chưa quay về thế tục, nếu không có một hai cao thủ trấn giữ e là không giữ được Hoa Quốc. Để người dân Hoa Quốc không gặp nguy hiểm, nhà họ Quý chúng ta phải hy sinh như thế”. “Mặc dù mấy đại danh sơn đều không sợ, nhưng dù sao Hoa Quốc vẫn có rất nhiều người dân sinh sống, một khi xảy ra chiến tranh, ai sẽ quan tâm đến sống chết của họ?” “Người khác có thể bàng quan nhìn nhưng nhà họ Quý chúng ta thì không, như ông cụ Quý đã nói, nhà họ Quý chúng ta đang mang trong mình dòng máu của Đường Vương, thế nên vinh nhục của Hoa Quốc có liên quan mật thiết đến nhà họ Quý”. “Nhưng tôi vẫn thấy…” Quý Thiên Hà xua tay nói: “Thôi đi, nếu gia chủ đã nói vậy thì cứ làm theo ý của gia chủ là được, còn người kia có tư cách hay không vẫn phải quyết định lại”. “Hơn nữa, đến giờ, chuyện này cũng chỉ là chúng ta đơn phương tình nguyện, còn phải xem thái độ của người ta, bất cứ chuyện này cũng không thể cưỡng cầu”. “Hừ, điều này giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, ai mà bỏ qua?”Người giúp việc nhà họ Quý khinh thường cười khẩy.Quý Thiên hà cũng chỉ cười không nói gì, uy danh của Tiểu Thái Tông chói sáng cỡ nào, hiện giờ vô số cường giả ngoài lãnh thổ quay về,càng đưa uy danh của Tiểu Thái Tông đến thế tục.Ba chữ này không chỉ đại diện cho một người mà đại diện cho cả một thời đại, bất kỳ một ai cũng phải cúi đầu trước thực lực lớn mạnh này.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Bước lên xe, Đông Phương Tuyết Ngưng bình thản nói. Lúc này người chạy đến Sơn Thành không chỉ có Đông Phương Tuyết Ngưng mà còn đám người nhà họ Ngô và nhà họ Quý. Vốn dĩ ông Quý định sắp xếp cho Quý Tuyết Nhi đến gặp Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi suy xét cẩn thận, dù sao Quý Tuyết Nhi cũng chỉ là thế hệ con cháu, làm việc gì cũng khó tránh khỏi nôn nóng tức giận nên mới bảo quản gia nhà họ Quý đến Sơn Thành. “Quản gia Quý, lẽ nào chúng ta phải tìm một người của thế hệ con cháu ở thế tục giả mạo Tiểu Thái Tông?” Một người nhà họ Quý nhíu mày nói. Đừng nhìn bản thân hắn chỉ là cảnh giới Thiên Vương một sao mà lầm, thân là một thành viên của nhà họ Quý, bẩm sinh đã có sự kiêu ngạo xem thường cả thế tục. “Thế tục thì làm sao, chỉ cần có thể uy hiếp được Tiêu Tiểu thì có gì mà không được? Hơn nữa cậu năm vốn dĩ vì Hoa Quốc trong thế tục mới bị thương ở ngoài lãnh thổ”. “Chúng ta làm như thế cũng là vì tiếp nhận chí nguyện của cậu năm”. Quản gia già tên là Quý Thiên Hà, là ông lão đã đi theo ông cụ nhà họ Quý được hàng trăm năm. Hơn nữa cụ ta cũng tận mắt chứng kiến cả quá trình nhà họ Quý từ vô danh tiểu tốt đến lúc lừng lẫy khắp thiên hạ. Không chỉ là danh vọng của nhà họ Quý cực cao, dù là lãnh đạo cấp cao của Long Kinh cũng vô cùng tôn trọng nhà họ Quý. “Nhưng cậu năm được gọi là Tiểu Thái Tông mà, sao thực lực có thể đem ra so sánh với một người ở thế tục chứ? Đây chẳng phải đang làm ô nhục thanh danh của Tiểu Thái Tông sao?” Người làm của nhà họ Quý đó cực kỳ bất mãn với chuyện này. “Ô nhục?” Quý Thiên Hà nhíu mày nói: “Có phải cậu nghe được tin đồn gì rồi không? Nói thật đi, bây giờ các nước trên thế giới đều ngầm sôi trào, rất có khả năng sẽ gây khó cho Hoa Quốc”. “Hiện giờ cao thủ Hoa Quốc chúng ta vẫn chưa quay về thế tục, nếu không có một hai cao thủ trấn giữ e là không giữ được Hoa Quốc. Để người dân Hoa Quốc không gặp nguy hiểm, nhà họ Quý chúng ta phải hy sinh như thế”. “Mặc dù mấy đại danh sơn đều không sợ, nhưng dù sao Hoa Quốc vẫn có rất nhiều người dân sinh sống, một khi xảy ra chiến tranh, ai sẽ quan tâm đến sống chết của họ?” “Người khác có thể bàng quan nhìn nhưng nhà họ Quý chúng ta thì không, như ông cụ Quý đã nói, nhà họ Quý chúng ta đang mang trong mình dòng máu của Đường Vương, thế nên vinh nhục của Hoa Quốc có liên quan mật thiết đến nhà họ Quý”. “Nhưng tôi vẫn thấy…” Quý Thiên Hà xua tay nói: “Thôi đi, nếu gia chủ đã nói vậy thì cứ làm theo ý của gia chủ là được, còn người kia có tư cách hay không vẫn phải quyết định lại”. “Hơn nữa, đến giờ, chuyện này cũng chỉ là chúng ta đơn phương tình nguyện, còn phải xem thái độ của người ta, bất cứ chuyện này cũng không thể cưỡng cầu”. “Hừ, điều này giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, ai mà bỏ qua?”Người giúp việc nhà họ Quý khinh thường cười khẩy.Quý Thiên hà cũng chỉ cười không nói gì, uy danh của Tiểu Thái Tông chói sáng cỡ nào, hiện giờ vô số cường giả ngoài lãnh thổ quay về,càng đưa uy danh của Tiểu Thái Tông đến thế tục.Ba chữ này không chỉ đại diện cho một người mà đại diện cho cả một thời đại, bất kỳ một ai cũng phải cúi đầu trước thực lực lớn mạnh này.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Bước lên xe, Đông Phương Tuyết Ngưng bình thản nói. Lúc này người chạy đến Sơn Thành không chỉ có Đông Phương Tuyết Ngưng mà còn đám người nhà họ Ngô và nhà họ Quý. Vốn dĩ ông Quý định sắp xếp cho Quý Tuyết Nhi đến gặp Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi suy xét cẩn thận, dù sao Quý Tuyết Nhi cũng chỉ là thế hệ con cháu, làm việc gì cũng khó tránh khỏi nôn nóng tức giận nên mới bảo quản gia nhà họ Quý đến Sơn Thành. “Quản gia Quý, lẽ nào chúng ta phải tìm một người của thế hệ con cháu ở thế tục giả mạo Tiểu Thái Tông?” Một người nhà họ Quý nhíu mày nói. Đừng nhìn bản thân hắn chỉ là cảnh giới Thiên Vương một sao mà lầm, thân là một thành viên của nhà họ Quý, bẩm sinh đã có sự kiêu ngạo xem thường cả thế tục. “Thế tục thì làm sao, chỉ cần có thể uy hiếp được Tiêu Tiểu thì có gì mà không được? Hơn nữa cậu năm vốn dĩ vì Hoa Quốc trong thế tục mới bị thương ở ngoài lãnh thổ”. “Chúng ta làm như thế cũng là vì tiếp nhận chí nguyện của cậu năm”. Quản gia già tên là Quý Thiên Hà, là ông lão đã đi theo ông cụ nhà họ Quý được hàng trăm năm. Hơn nữa cụ ta cũng tận mắt chứng kiến cả quá trình nhà họ Quý từ vô danh tiểu tốt đến lúc lừng lẫy khắp thiên hạ. Không chỉ là danh vọng của nhà họ Quý cực cao, dù là lãnh đạo cấp cao của Long Kinh cũng vô cùng tôn trọng nhà họ Quý. “Nhưng cậu năm được gọi là Tiểu Thái Tông mà, sao thực lực có thể đem ra so sánh với một người ở thế tục chứ? Đây chẳng phải đang làm ô nhục thanh danh của Tiểu Thái Tông sao?” Người làm của nhà họ Quý đó cực kỳ bất mãn với chuyện này. “Ô nhục?” Quý Thiên Hà nhíu mày nói: “Có phải cậu nghe được tin đồn gì rồi không? Nói thật đi, bây giờ các nước trên thế giới đều ngầm sôi trào, rất có khả năng sẽ gây khó cho Hoa Quốc”. “Hiện giờ cao thủ Hoa Quốc chúng ta vẫn chưa quay về thế tục, nếu không có một hai cao thủ trấn giữ e là không giữ được Hoa Quốc. Để người dân Hoa Quốc không gặp nguy hiểm, nhà họ Quý chúng ta phải hy sinh như thế”. “Mặc dù mấy đại danh sơn đều không sợ, nhưng dù sao Hoa Quốc vẫn có rất nhiều người dân sinh sống, một khi xảy ra chiến tranh, ai sẽ quan tâm đến sống chết của họ?” “Người khác có thể bàng quan nhìn nhưng nhà họ Quý chúng ta thì không, như ông cụ Quý đã nói, nhà họ Quý chúng ta đang mang trong mình dòng máu của Đường Vương, thế nên vinh nhục của Hoa Quốc có liên quan mật thiết đến nhà họ Quý”. “Nhưng tôi vẫn thấy…” Quý Thiên Hà xua tay nói: “Thôi đi, nếu gia chủ đã nói vậy thì cứ làm theo ý của gia chủ là được, còn người kia có tư cách hay không vẫn phải quyết định lại”. “Hơn nữa, đến giờ, chuyện này cũng chỉ là chúng ta đơn phương tình nguyện, còn phải xem thái độ của người ta, bất cứ chuyện này cũng không thể cưỡng cầu”. “Hừ, điều này giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, ai mà bỏ qua?”Người giúp việc nhà họ Quý khinh thường cười khẩy.Quý Thiên hà cũng chỉ cười không nói gì, uy danh của Tiểu Thái Tông chói sáng cỡ nào, hiện giờ vô số cường giả ngoài lãnh thổ quay về,càng đưa uy danh của Tiểu Thái Tông đến thế tục.Ba chữ này không chỉ đại diện cho một người mà đại diện cho cả một thời đại, bất kỳ một ai cũng phải cúi đầu trước thực lực lớn mạnh này.