Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 2589

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.  Chỉ thấy Tiêu Chính Văn thản nhiên lắc nhẹ thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay, mũi giáo chỉ ra, kiếm khí ghê gớm kia giống như băng tuyết gặp phải ánh mặt trời chói lọi, trong nháy mắt đã lập tức tan biến! Giáo dài như rồng, mạnh đến mức không thể nào ngăn nổi, đánh thẳng vào lồng ngực Lữ Thanh Phong, “A..! Cậu chết đi cho tôi!” Lữ Thanh Phong lại dùng kiếm chém ra, sau đó một sức mạnh to lớn đập mạnh vào lồng ngực của ông ta! “Bùm!” Máu bắn ra tung tóe trên cơ thể của Lữ Thanh Phong, cùng lúc đó vang lên từng tiếng xương gãy giòn tan. Cơ thể của Bán Bộ Nhân Vương đã trải qua vô số năm tích lũy, và trở nên rắn chắc không thể phá hủy. Ngay cả một quả bom nguyên tử nhỏ cũng không thể làm tổn thương ông ta dù là nhỏ nhất! Nhưng vào khoảnh khắc này, chỉ với một mũi giáo của thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đã xé ra một lỗ dài trên da thịt ông ta! Trong nháy mắt, máu lập tức phun trào, khiến Lữ Thanh Phong đau đến như suýt ngất đi! “Không! Tuyệt đối không thể nào!” Lữ Thanh Phong nhìn vào vết thương dài trên người mình với vẻ mặt không thể tin được! Sau khi đâm vào Lữ Thanh Phong, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trên tay Tiêu Chính Văn lại chĩa thẳng vào lưng Lữ Thanh Phong ở một góc độ vô cùng hiểm hóc. “Bụp!” Mặc dù chỉ bị cán của thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm trúng, nhưng xương sống của Lữ Thanh Phong đã bị gãy thành tiếng, toàn bộ lưng lập tức thấm đẫm máu! Cơn đau dữ dội ập đến, Lữ Thanh Phong đau thấu tim gan. Hai mắt ông ta nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ không tin được! Những người đang xem trận đấu đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Tất cả mọi người đều nín thở, thậm chí không dám hít một hơi! Một cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lại bị đánh bẹp bởi Thiên Thần thiên cấp bốn sao? Đây là điều mà không ai dám tưởng tượng được! Ngay cả Sở Hồng Thiên cũng không khỏi nuốt nước bọt! Bán Bộ Nhân Vương mà ở trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta thậm chí còn không có sức đánh trả lại. Chỉ trong một đòn đã bị đánh đến mức cả người be bét máu! “Không!” Lữ Thanh Phong cố nhịn cơn đau dữ dội khắp người, phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa! Dẫu sao ông ta cũng là cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, ngay cả khi ở vùng ngoài lãnh thổ ông ta cũng bất khả chiến bại! Dù biết rõ bản thân không thể xoay chuyển tình thế, nhưng ông ta cũng phải liều mạng mà chiến đấu! “Ầm!” Khi tiếng nổ lớn vang lên, vô số ánh sáng chói mắt xuất hiện trên không trung! Rõ ràng, Lữ Thanh Phong đã mất hết hy vọng, thậm chí không còn ôm một tia hy vọng sống nào nữa!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.  Chỉ thấy Tiêu Chính Văn thản nhiên lắc nhẹ thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay, mũi giáo chỉ ra, kiếm khí ghê gớm kia giống như băng tuyết gặp phải ánh mặt trời chói lọi, trong nháy mắt đã lập tức tan biến! Giáo dài như rồng, mạnh đến mức không thể nào ngăn nổi, đánh thẳng vào lồng ngực Lữ Thanh Phong, “A..! Cậu chết đi cho tôi!” Lữ Thanh Phong lại dùng kiếm chém ra, sau đó một sức mạnh to lớn đập mạnh vào lồng ngực của ông ta! “Bùm!” Máu bắn ra tung tóe trên cơ thể của Lữ Thanh Phong, cùng lúc đó vang lên từng tiếng xương gãy giòn tan. Cơ thể của Bán Bộ Nhân Vương đã trải qua vô số năm tích lũy, và trở nên rắn chắc không thể phá hủy. Ngay cả một quả bom nguyên tử nhỏ cũng không thể làm tổn thương ông ta dù là nhỏ nhất! Nhưng vào khoảnh khắc này, chỉ với một mũi giáo của thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đã xé ra một lỗ dài trên da thịt ông ta! Trong nháy mắt, máu lập tức phun trào, khiến Lữ Thanh Phong đau đến như suýt ngất đi! “Không! Tuyệt đối không thể nào!” Lữ Thanh Phong nhìn vào vết thương dài trên người mình với vẻ mặt không thể tin được! Sau khi đâm vào Lữ Thanh Phong, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trên tay Tiêu Chính Văn lại chĩa thẳng vào lưng Lữ Thanh Phong ở một góc độ vô cùng hiểm hóc. “Bụp!” Mặc dù chỉ bị cán của thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm trúng, nhưng xương sống của Lữ Thanh Phong đã bị gãy thành tiếng, toàn bộ lưng lập tức thấm đẫm máu! Cơn đau dữ dội ập đến, Lữ Thanh Phong đau thấu tim gan. Hai mắt ông ta nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ không tin được! Những người đang xem trận đấu đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Tất cả mọi người đều nín thở, thậm chí không dám hít một hơi! Một cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lại bị đánh bẹp bởi Thiên Thần thiên cấp bốn sao? Đây là điều mà không ai dám tưởng tượng được! Ngay cả Sở Hồng Thiên cũng không khỏi nuốt nước bọt! Bán Bộ Nhân Vương mà ở trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta thậm chí còn không có sức đánh trả lại. Chỉ trong một đòn đã bị đánh đến mức cả người be bét máu! “Không!” Lữ Thanh Phong cố nhịn cơn đau dữ dội khắp người, phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa! Dẫu sao ông ta cũng là cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, ngay cả khi ở vùng ngoài lãnh thổ ông ta cũng bất khả chiến bại! Dù biết rõ bản thân không thể xoay chuyển tình thế, nhưng ông ta cũng phải liều mạng mà chiến đấu! “Ầm!” Khi tiếng nổ lớn vang lên, vô số ánh sáng chói mắt xuất hiện trên không trung! Rõ ràng, Lữ Thanh Phong đã mất hết hy vọng, thậm chí không còn ôm một tia hy vọng sống nào nữa!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.  Chỉ thấy Tiêu Chính Văn thản nhiên lắc nhẹ thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay, mũi giáo chỉ ra, kiếm khí ghê gớm kia giống như băng tuyết gặp phải ánh mặt trời chói lọi, trong nháy mắt đã lập tức tan biến! Giáo dài như rồng, mạnh đến mức không thể nào ngăn nổi, đánh thẳng vào lồng ngực Lữ Thanh Phong, “A..! Cậu chết đi cho tôi!” Lữ Thanh Phong lại dùng kiếm chém ra, sau đó một sức mạnh to lớn đập mạnh vào lồng ngực của ông ta! “Bùm!” Máu bắn ra tung tóe trên cơ thể của Lữ Thanh Phong, cùng lúc đó vang lên từng tiếng xương gãy giòn tan. Cơ thể của Bán Bộ Nhân Vương đã trải qua vô số năm tích lũy, và trở nên rắn chắc không thể phá hủy. Ngay cả một quả bom nguyên tử nhỏ cũng không thể làm tổn thương ông ta dù là nhỏ nhất! Nhưng vào khoảnh khắc này, chỉ với một mũi giáo của thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đã xé ra một lỗ dài trên da thịt ông ta! Trong nháy mắt, máu lập tức phun trào, khiến Lữ Thanh Phong đau đến như suýt ngất đi! “Không! Tuyệt đối không thể nào!” Lữ Thanh Phong nhìn vào vết thương dài trên người mình với vẻ mặt không thể tin được! Sau khi đâm vào Lữ Thanh Phong, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trên tay Tiêu Chính Văn lại chĩa thẳng vào lưng Lữ Thanh Phong ở một góc độ vô cùng hiểm hóc. “Bụp!” Mặc dù chỉ bị cán của thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm trúng, nhưng xương sống của Lữ Thanh Phong đã bị gãy thành tiếng, toàn bộ lưng lập tức thấm đẫm máu! Cơn đau dữ dội ập đến, Lữ Thanh Phong đau thấu tim gan. Hai mắt ông ta nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ không tin được! Những người đang xem trận đấu đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Tất cả mọi người đều nín thở, thậm chí không dám hít một hơi! Một cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lại bị đánh bẹp bởi Thiên Thần thiên cấp bốn sao? Đây là điều mà không ai dám tưởng tượng được! Ngay cả Sở Hồng Thiên cũng không khỏi nuốt nước bọt! Bán Bộ Nhân Vương mà ở trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta thậm chí còn không có sức đánh trả lại. Chỉ trong một đòn đã bị đánh đến mức cả người be bét máu! “Không!” Lữ Thanh Phong cố nhịn cơn đau dữ dội khắp người, phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa! Dẫu sao ông ta cũng là cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, ngay cả khi ở vùng ngoài lãnh thổ ông ta cũng bất khả chiến bại! Dù biết rõ bản thân không thể xoay chuyển tình thế, nhưng ông ta cũng phải liều mạng mà chiến đấu! “Ầm!” Khi tiếng nổ lớn vang lên, vô số ánh sáng chói mắt xuất hiện trên không trung! Rõ ràng, Lữ Thanh Phong đã mất hết hy vọng, thậm chí không còn ôm một tia hy vọng sống nào nữa!

Chương 2589