Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2657
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Từ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lên Nhân Vương phải mất hàng trăm năm mới có thể đột phá được. Tiêu Chính Văn có thể giết Bán Bộ Nhân Vương, đó thực sự là do may mắn. Còn đối mặt với cảnh giới Nhân Vương thì chắc chắn không có cơ hội chiến thắng. “Ha ha!” Hạo Thiên lãnh đạm cười nói: “Kiếm Tiên Thiên Sơn chết chắc!” Nói xong, Hạo Thiên từ từ nhắm mắt lại. Bởi vì vừa rồi, cụ ta đã nhìn cảm nhận được chân khí thấy chân khí trên bầu trời Long Kinh. Tiêu Chính Văn đã giác ngộ được chân khí, có nghĩa là cấp bậc của anh đã vượt qua Nhân Vương. Ít nhất, cảnh giới Nhân Vương cấp một không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn. Khi một lĩnh ngộ được chân khí từ từ trường, và có thể tự do sử dụng chân khí thì đã đạt đến cảnh giới siêu phàm. Lúc sử dụng trận pháp hoàn toàn có thể phản ngược lại. Hơn nữa, không chỉ có thể vượt qua cảnh giới lớn mà còn có thể vượt qua cảnh giới nhỏ. Suy cho cùng, thực lực của hai bên hoàn toàn không ngang hàng. Điều này giống như dùng mười kg bông và mười kg sắt để đánh người, tuy trọng lực giống nhau như kết quả cuối cùng lại khác nhau. Trong tay Tiêu Chính Văn đang giữ mười kg sắt, còn Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ có mười kg bông. Kết quả của trận đấu giữa hai người này đã quá rõ ràng! Sau khi Tiêu Chính Văn thách đấu với Kiếm Tiên Thiên Sơn, cả nước gần như rơi vào khung cảnh tĩnh lặng. Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý vào Kiếm Tiên Thiên Sơn. Trong thời gian ngắn ngủi, hình chiếu trên bầu trời chuyển động kịch liệt. Ngay sau đó, trên đỉnh chính của Thiên Sơn, một tiếng sét nổi lên từ mặt đất. Một đạo huyền quang đi thẳng lên chín tầng mây. Cho dù đang là ban ngày nhưng đạo ánh sáng đó vẫn cực kỳ rõ ràng. Lúc này, ngay cả người bình thường cũng có thể đoán được chuyện gì sắp xảy ra. “Kiếm Tiên Thiên Sơn đích thân ra tay rồi!” “Đúng vậy, đó là huyền quang của cảnh giới Nhân Vương!” “Sự ngông cuồng của Tiêu Chính Văn đã đến lúc kết thúc!” Trong năm đại danh sơn, không ít người nghiến răng nói. Một thanh kiếm khổng lồ màu đỏ xuất hiện trên bầu trời, nhanh như tia chớp, bay thẳng lên bầu trời phía trên Long Kinh. Thanh kiếm khổng lồ màu đỏ này chính là thanh kiếm thép xanh vô thường của Kiếm Tiên Thiên Sơn biến hóa thành.Nhìn thấy kiếm ảnh này, Lý Chính Đạo nhắm mắt, tiếc nuối cho Tiêu Chính Văn.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Từ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lên Nhân Vương phải mất hàng trăm năm mới có thể đột phá được. Tiêu Chính Văn có thể giết Bán Bộ Nhân Vương, đó thực sự là do may mắn. Còn đối mặt với cảnh giới Nhân Vương thì chắc chắn không có cơ hội chiến thắng. “Ha ha!” Hạo Thiên lãnh đạm cười nói: “Kiếm Tiên Thiên Sơn chết chắc!” Nói xong, Hạo Thiên từ từ nhắm mắt lại. Bởi vì vừa rồi, cụ ta đã nhìn cảm nhận được chân khí thấy chân khí trên bầu trời Long Kinh. Tiêu Chính Văn đã giác ngộ được chân khí, có nghĩa là cấp bậc của anh đã vượt qua Nhân Vương. Ít nhất, cảnh giới Nhân Vương cấp một không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn. Khi một lĩnh ngộ được chân khí từ từ trường, và có thể tự do sử dụng chân khí thì đã đạt đến cảnh giới siêu phàm. Lúc sử dụng trận pháp hoàn toàn có thể phản ngược lại. Hơn nữa, không chỉ có thể vượt qua cảnh giới lớn mà còn có thể vượt qua cảnh giới nhỏ. Suy cho cùng, thực lực của hai bên hoàn toàn không ngang hàng. Điều này giống như dùng mười kg bông và mười kg sắt để đánh người, tuy trọng lực giống nhau như kết quả cuối cùng lại khác nhau. Trong tay Tiêu Chính Văn đang giữ mười kg sắt, còn Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ có mười kg bông. Kết quả của trận đấu giữa hai người này đã quá rõ ràng! Sau khi Tiêu Chính Văn thách đấu với Kiếm Tiên Thiên Sơn, cả nước gần như rơi vào khung cảnh tĩnh lặng. Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý vào Kiếm Tiên Thiên Sơn. Trong thời gian ngắn ngủi, hình chiếu trên bầu trời chuyển động kịch liệt. Ngay sau đó, trên đỉnh chính của Thiên Sơn, một tiếng sét nổi lên từ mặt đất. Một đạo huyền quang đi thẳng lên chín tầng mây. Cho dù đang là ban ngày nhưng đạo ánh sáng đó vẫn cực kỳ rõ ràng. Lúc này, ngay cả người bình thường cũng có thể đoán được chuyện gì sắp xảy ra. “Kiếm Tiên Thiên Sơn đích thân ra tay rồi!” “Đúng vậy, đó là huyền quang của cảnh giới Nhân Vương!” “Sự ngông cuồng của Tiêu Chính Văn đã đến lúc kết thúc!” Trong năm đại danh sơn, không ít người nghiến răng nói. Một thanh kiếm khổng lồ màu đỏ xuất hiện trên bầu trời, nhanh như tia chớp, bay thẳng lên bầu trời phía trên Long Kinh. Thanh kiếm khổng lồ màu đỏ này chính là thanh kiếm thép xanh vô thường của Kiếm Tiên Thiên Sơn biến hóa thành.Nhìn thấy kiếm ảnh này, Lý Chính Đạo nhắm mắt, tiếc nuối cho Tiêu Chính Văn.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Từ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lên Nhân Vương phải mất hàng trăm năm mới có thể đột phá được. Tiêu Chính Văn có thể giết Bán Bộ Nhân Vương, đó thực sự là do may mắn. Còn đối mặt với cảnh giới Nhân Vương thì chắc chắn không có cơ hội chiến thắng. “Ha ha!” Hạo Thiên lãnh đạm cười nói: “Kiếm Tiên Thiên Sơn chết chắc!” Nói xong, Hạo Thiên từ từ nhắm mắt lại. Bởi vì vừa rồi, cụ ta đã nhìn cảm nhận được chân khí thấy chân khí trên bầu trời Long Kinh. Tiêu Chính Văn đã giác ngộ được chân khí, có nghĩa là cấp bậc của anh đã vượt qua Nhân Vương. Ít nhất, cảnh giới Nhân Vương cấp một không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn. Khi một lĩnh ngộ được chân khí từ từ trường, và có thể tự do sử dụng chân khí thì đã đạt đến cảnh giới siêu phàm. Lúc sử dụng trận pháp hoàn toàn có thể phản ngược lại. Hơn nữa, không chỉ có thể vượt qua cảnh giới lớn mà còn có thể vượt qua cảnh giới nhỏ. Suy cho cùng, thực lực của hai bên hoàn toàn không ngang hàng. Điều này giống như dùng mười kg bông và mười kg sắt để đánh người, tuy trọng lực giống nhau như kết quả cuối cùng lại khác nhau. Trong tay Tiêu Chính Văn đang giữ mười kg sắt, còn Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ có mười kg bông. Kết quả của trận đấu giữa hai người này đã quá rõ ràng! Sau khi Tiêu Chính Văn thách đấu với Kiếm Tiên Thiên Sơn, cả nước gần như rơi vào khung cảnh tĩnh lặng. Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý vào Kiếm Tiên Thiên Sơn. Trong thời gian ngắn ngủi, hình chiếu trên bầu trời chuyển động kịch liệt. Ngay sau đó, trên đỉnh chính của Thiên Sơn, một tiếng sét nổi lên từ mặt đất. Một đạo huyền quang đi thẳng lên chín tầng mây. Cho dù đang là ban ngày nhưng đạo ánh sáng đó vẫn cực kỳ rõ ràng. Lúc này, ngay cả người bình thường cũng có thể đoán được chuyện gì sắp xảy ra. “Kiếm Tiên Thiên Sơn đích thân ra tay rồi!” “Đúng vậy, đó là huyền quang của cảnh giới Nhân Vương!” “Sự ngông cuồng của Tiêu Chính Văn đã đến lúc kết thúc!” Trong năm đại danh sơn, không ít người nghiến răng nói. Một thanh kiếm khổng lồ màu đỏ xuất hiện trên bầu trời, nhanh như tia chớp, bay thẳng lên bầu trời phía trên Long Kinh. Thanh kiếm khổng lồ màu đỏ này chính là thanh kiếm thép xanh vô thường của Kiếm Tiên Thiên Sơn biến hóa thành.Nhìn thấy kiếm ảnh này, Lý Chính Đạo nhắm mắt, tiếc nuối cho Tiêu Chính Văn.