Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2661
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nếu không, Hoa Quốc sao lại phải chịu nhục cả trăm năm như thế? Thế nhưng bây giờ, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến lại là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cả mấy trăm năm trước. So với cụ ta, dù là kinh nghiệm chiến đấu, khảo nghiệm thời gian hay là thứ bậc cảnh giới thì Tiêu Chính Văn vẫn còn kém xa! Trong năm đại danh sơn cũng cử ra không ít lính gác ngầm tới Long Kinh thăm dò tình hình! Kết quả của trận chiến này rất quan trọng, thậm chí còn ảnh hưởng tới sự cân bằng thực lực giữa năm đại danh sơn và giới chính trị! Một khi sự cân bằng này bị phá vỡ, nhất định sẽ có một bên rơi vào thế yếu. Năm đại danh sơn khổ sở chờ đợi gần hai trăm năm mới có được cơ hội hiếm có lần này! Sao bọn họ có thể cam tâm để cho một mình Tiêu Chính Văn phá huỷ hết? “Rầm!” Khi tiếng nổ lớn vang lên, hai luồng thiên lôi cứ thế rền vang khắp không trung! Đột nhiên, một tia sáng mạnh mẽ vô cùng chói mắt rọi sáng cả bầu trời Long Kinh! Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng quay đầu lại, không dám nhìn gần thêm nữa! Tiêu Chính Văn bình thản khẽ giơ tay lên, vút! Một tia sáng màu bạc cứ thế loé ra, vẫn là Tiêu Chính Văn ra tay trước tiên! Hơn nữa vừa mới bắt đầu, Tiêu Chính Văn đã trực tiếp sử dụng chân khí. Vậy nên, tốc độ con dao quân đội năm cạnh lao về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng nhanh hơn không chỉ một lần! Chỉ thấy tia sáng đó nhanh như điện giật, lao thẳng về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn. Một luồng sức mạnh sục sôi giống như núi cao đổ ụp về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn. Dù là mặt đất thì cũng trở nên nứt toác vì luồng sức mạnh quá lớn này. Khoảnh khắc này, sức mạnh mà Tiêu Chính Văn thể hiện ra đủ để khiến cho người đời phải khiếp sợ! Ngay cả mấy người Đại trưởng lão võ tông và Tần Vũ cũng chưa từng nhìn thấy Tiêu Chính Văn bộc lộ ra uy thế mạnh mẽ tới vậy! Ngay cả đệ tử của năm đại danh sơn đang đứng phía xa quan sát cũng không kiềm chế được mà thót tim! Dẫu sao lần này, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương thực thụ! Tiêu Chính Văn đã cảm nhận được uy thế long trời lở đất đó từ lâu, vậy nên vừa ra tay đã là đòn chí mạng! Bản thân anh cũng biết rõ, trận chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn tuyệt đối không thể nhẹ nhàng giống như khi trước nữa! Nhìn thấy tia sáng bạc đó lao về phía mình, Kiếm Tiên Thiên Sơn cười khẩy, sau đó giơ tay lên, thanh kiếm lớn màu đỏ kia bay thẳng lên bầu trời! Giống như có một bức tường lớn đang chắn trước người Kiếm Tiên Thiên Sơn.“Vô Song Kiếm Trận?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nếu không, Hoa Quốc sao lại phải chịu nhục cả trăm năm như thế? Thế nhưng bây giờ, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến lại là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cả mấy trăm năm trước. So với cụ ta, dù là kinh nghiệm chiến đấu, khảo nghiệm thời gian hay là thứ bậc cảnh giới thì Tiêu Chính Văn vẫn còn kém xa! Trong năm đại danh sơn cũng cử ra không ít lính gác ngầm tới Long Kinh thăm dò tình hình! Kết quả của trận chiến này rất quan trọng, thậm chí còn ảnh hưởng tới sự cân bằng thực lực giữa năm đại danh sơn và giới chính trị! Một khi sự cân bằng này bị phá vỡ, nhất định sẽ có một bên rơi vào thế yếu. Năm đại danh sơn khổ sở chờ đợi gần hai trăm năm mới có được cơ hội hiếm có lần này! Sao bọn họ có thể cam tâm để cho một mình Tiêu Chính Văn phá huỷ hết? “Rầm!” Khi tiếng nổ lớn vang lên, hai luồng thiên lôi cứ thế rền vang khắp không trung! Đột nhiên, một tia sáng mạnh mẽ vô cùng chói mắt rọi sáng cả bầu trời Long Kinh! Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng quay đầu lại, không dám nhìn gần thêm nữa! Tiêu Chính Văn bình thản khẽ giơ tay lên, vút! Một tia sáng màu bạc cứ thế loé ra, vẫn là Tiêu Chính Văn ra tay trước tiên! Hơn nữa vừa mới bắt đầu, Tiêu Chính Văn đã trực tiếp sử dụng chân khí. Vậy nên, tốc độ con dao quân đội năm cạnh lao về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng nhanh hơn không chỉ một lần! Chỉ thấy tia sáng đó nhanh như điện giật, lao thẳng về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn. Một luồng sức mạnh sục sôi giống như núi cao đổ ụp về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn. Dù là mặt đất thì cũng trở nên nứt toác vì luồng sức mạnh quá lớn này. Khoảnh khắc này, sức mạnh mà Tiêu Chính Văn thể hiện ra đủ để khiến cho người đời phải khiếp sợ! Ngay cả mấy người Đại trưởng lão võ tông và Tần Vũ cũng chưa từng nhìn thấy Tiêu Chính Văn bộc lộ ra uy thế mạnh mẽ tới vậy! Ngay cả đệ tử của năm đại danh sơn đang đứng phía xa quan sát cũng không kiềm chế được mà thót tim! Dẫu sao lần này, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương thực thụ! Tiêu Chính Văn đã cảm nhận được uy thế long trời lở đất đó từ lâu, vậy nên vừa ra tay đã là đòn chí mạng! Bản thân anh cũng biết rõ, trận chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn tuyệt đối không thể nhẹ nhàng giống như khi trước nữa! Nhìn thấy tia sáng bạc đó lao về phía mình, Kiếm Tiên Thiên Sơn cười khẩy, sau đó giơ tay lên, thanh kiếm lớn màu đỏ kia bay thẳng lên bầu trời! Giống như có một bức tường lớn đang chắn trước người Kiếm Tiên Thiên Sơn.“Vô Song Kiếm Trận?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nếu không, Hoa Quốc sao lại phải chịu nhục cả trăm năm như thế? Thế nhưng bây giờ, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến lại là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cả mấy trăm năm trước. So với cụ ta, dù là kinh nghiệm chiến đấu, khảo nghiệm thời gian hay là thứ bậc cảnh giới thì Tiêu Chính Văn vẫn còn kém xa! Trong năm đại danh sơn cũng cử ra không ít lính gác ngầm tới Long Kinh thăm dò tình hình! Kết quả của trận chiến này rất quan trọng, thậm chí còn ảnh hưởng tới sự cân bằng thực lực giữa năm đại danh sơn và giới chính trị! Một khi sự cân bằng này bị phá vỡ, nhất định sẽ có một bên rơi vào thế yếu. Năm đại danh sơn khổ sở chờ đợi gần hai trăm năm mới có được cơ hội hiếm có lần này! Sao bọn họ có thể cam tâm để cho một mình Tiêu Chính Văn phá huỷ hết? “Rầm!” Khi tiếng nổ lớn vang lên, hai luồng thiên lôi cứ thế rền vang khắp không trung! Đột nhiên, một tia sáng mạnh mẽ vô cùng chói mắt rọi sáng cả bầu trời Long Kinh! Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng quay đầu lại, không dám nhìn gần thêm nữa! Tiêu Chính Văn bình thản khẽ giơ tay lên, vút! Một tia sáng màu bạc cứ thế loé ra, vẫn là Tiêu Chính Văn ra tay trước tiên! Hơn nữa vừa mới bắt đầu, Tiêu Chính Văn đã trực tiếp sử dụng chân khí. Vậy nên, tốc độ con dao quân đội năm cạnh lao về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng nhanh hơn không chỉ một lần! Chỉ thấy tia sáng đó nhanh như điện giật, lao thẳng về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn. Một luồng sức mạnh sục sôi giống như núi cao đổ ụp về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn. Dù là mặt đất thì cũng trở nên nứt toác vì luồng sức mạnh quá lớn này. Khoảnh khắc này, sức mạnh mà Tiêu Chính Văn thể hiện ra đủ để khiến cho người đời phải khiếp sợ! Ngay cả mấy người Đại trưởng lão võ tông và Tần Vũ cũng chưa từng nhìn thấy Tiêu Chính Văn bộc lộ ra uy thế mạnh mẽ tới vậy! Ngay cả đệ tử của năm đại danh sơn đang đứng phía xa quan sát cũng không kiềm chế được mà thót tim! Dẫu sao lần này, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương thực thụ! Tiêu Chính Văn đã cảm nhận được uy thế long trời lở đất đó từ lâu, vậy nên vừa ra tay đã là đòn chí mạng! Bản thân anh cũng biết rõ, trận chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn tuyệt đối không thể nhẹ nhàng giống như khi trước nữa! Nhìn thấy tia sáng bạc đó lao về phía mình, Kiếm Tiên Thiên Sơn cười khẩy, sau đó giơ tay lên, thanh kiếm lớn màu đỏ kia bay thẳng lên bầu trời! Giống như có một bức tường lớn đang chắn trước người Kiếm Tiên Thiên Sơn.“Vô Song Kiếm Trận?”