Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2762
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Buổi chiều cùng ngày, dưới sự dẫn dắt của Elkant, mọi người bay thẳng đến Hoa Quốc. Ngay khi xuống máy bay, mọi người lập tức liên lạc được với Hắc Băng Đài, khi biết Tiêu Chính Văn đang nghỉ ngơi tại dinh thự ngoại ô Long Kinh, bọn họ lập tức chạy tới. Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng đang chuẩn bị mọi thứ để tới Âu Lục, cái chết của Long Lân luôn là một nỗi đau không thể xóa nhòa trong đáy lòng Tiêu Chính Văn! Anh tuyệt đối không cho phép những chuyện tương tự xảy ra với Long Nguyệt và Long Hình! Đúng lúc này, một người bảo vệ vội vàng đi vào, báo cáo với Tiêu Chính Văn: “Báo cáo vua Bắc Lương! Ngoài cửa có một đám đông xin được gặp ngài!” Một đám đông? Tiêu Chính Văn đầu tiên cau mày, sau đó nghi ngờ hỏi: “Là ai?” “Tôi không biết, bên kia chỉ đưa cho tôi một tấm danh thiếp, mời ngài xem qua!” Người bảo vệ hai tay đưa một tấm danh thiếp cho Tiêu Chính Văn. Nhìn thấy bên trên viết tên của Elkant và Filkant, Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Được rồi, để họ vào!” Trong thời gian ngắn, đám người Elkant đã được đưa vào phòng khách! Để có thể mời Tiêu Chính Văn, Elkant còn đưa Filkant đi cùng, dù sao thì trong suốt thời gian ở Âu Lục, Filkant đã luôn ở bên cạnh Tiêu Chính Văn và có quan hệ thân thiết nhất với Tiêu Chính Văn! “Anh Tiêu, đã lâu không gặp!” Lần đầu tiên Filkant nhìn thấy Tiêu Chính Văn, hắn đã cúi đầu thật sâu. Elkant cũng nhanh chóng bước tới và hành lễ với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, rất vinh dự có thể được gặp lại cậu!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, liếc nhìn mấy người da trắng phía sau hai người, vẫy tay: “Ngồi đi!” Sau khi cảm ơn, Elkant mới quay đầu lại nói với những người phía sau: “Đây là anh Tiêu!” Thật ra, kể từ lúc đến phòng khách, Locke Thetis đã âm thầm đánh giá Tiêu Chính Văn. Nhưng điều khiến hắn kinh hãi là dù hắn nhìn thế nào đi nữa, Tiêu Chính Văn trông vẫn chẳng khác gì một người bình thường! Không thể nhìn ra được sức mạnh thực sự của Tiêu Chính Văn! Trong lòng Locke Thetis không khỏi ngạc nhiên! Đối phương dù mạnh đến đâu cũng không thể nào giống một người thường được chứ? Hắn cũng đã từng nhìn thấy cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, loại cảm giác áp bức thậm chí có thể khiến những người xung quanh vô cùng khó thở. Nhưng Tiêu Chính Văn lại cho mọi người cảm giác bình yên và thậm chí còn khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái! Không chỉ vậy, chỉ tính riêng vẻ bên ngoài, Tiêu Chính Văn không quá ba mươi tuổi, có thể sát phạt quyết đoán, chi phối tranh đấu giữa giới chính trị và võ tông Hoa Quốc, dẹp yên năm đại danh sơn, quả thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi! “Đây là đại diện của gia tộc Locke, cậu Locke Thetis!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Buổi chiều cùng ngày, dưới sự dẫn dắt của Elkant, mọi người bay thẳng đến Hoa Quốc. Ngay khi xuống máy bay, mọi người lập tức liên lạc được với Hắc Băng Đài, khi biết Tiêu Chính Văn đang nghỉ ngơi tại dinh thự ngoại ô Long Kinh, bọn họ lập tức chạy tới. Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng đang chuẩn bị mọi thứ để tới Âu Lục, cái chết của Long Lân luôn là một nỗi đau không thể xóa nhòa trong đáy lòng Tiêu Chính Văn! Anh tuyệt đối không cho phép những chuyện tương tự xảy ra với Long Nguyệt và Long Hình! Đúng lúc này, một người bảo vệ vội vàng đi vào, báo cáo với Tiêu Chính Văn: “Báo cáo vua Bắc Lương! Ngoài cửa có một đám đông xin được gặp ngài!” Một đám đông? Tiêu Chính Văn đầu tiên cau mày, sau đó nghi ngờ hỏi: “Là ai?” “Tôi không biết, bên kia chỉ đưa cho tôi một tấm danh thiếp, mời ngài xem qua!” Người bảo vệ hai tay đưa một tấm danh thiếp cho Tiêu Chính Văn. Nhìn thấy bên trên viết tên của Elkant và Filkant, Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Được rồi, để họ vào!” Trong thời gian ngắn, đám người Elkant đã được đưa vào phòng khách! Để có thể mời Tiêu Chính Văn, Elkant còn đưa Filkant đi cùng, dù sao thì trong suốt thời gian ở Âu Lục, Filkant đã luôn ở bên cạnh Tiêu Chính Văn và có quan hệ thân thiết nhất với Tiêu Chính Văn! “Anh Tiêu, đã lâu không gặp!” Lần đầu tiên Filkant nhìn thấy Tiêu Chính Văn, hắn đã cúi đầu thật sâu. Elkant cũng nhanh chóng bước tới và hành lễ với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, rất vinh dự có thể được gặp lại cậu!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, liếc nhìn mấy người da trắng phía sau hai người, vẫy tay: “Ngồi đi!” Sau khi cảm ơn, Elkant mới quay đầu lại nói với những người phía sau: “Đây là anh Tiêu!” Thật ra, kể từ lúc đến phòng khách, Locke Thetis đã âm thầm đánh giá Tiêu Chính Văn. Nhưng điều khiến hắn kinh hãi là dù hắn nhìn thế nào đi nữa, Tiêu Chính Văn trông vẫn chẳng khác gì một người bình thường! Không thể nhìn ra được sức mạnh thực sự của Tiêu Chính Văn! Trong lòng Locke Thetis không khỏi ngạc nhiên! Đối phương dù mạnh đến đâu cũng không thể nào giống một người thường được chứ? Hắn cũng đã từng nhìn thấy cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, loại cảm giác áp bức thậm chí có thể khiến những người xung quanh vô cùng khó thở. Nhưng Tiêu Chính Văn lại cho mọi người cảm giác bình yên và thậm chí còn khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái! Không chỉ vậy, chỉ tính riêng vẻ bên ngoài, Tiêu Chính Văn không quá ba mươi tuổi, có thể sát phạt quyết đoán, chi phối tranh đấu giữa giới chính trị và võ tông Hoa Quốc, dẹp yên năm đại danh sơn, quả thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi! “Đây là đại diện của gia tộc Locke, cậu Locke Thetis!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Buổi chiều cùng ngày, dưới sự dẫn dắt của Elkant, mọi người bay thẳng đến Hoa Quốc. Ngay khi xuống máy bay, mọi người lập tức liên lạc được với Hắc Băng Đài, khi biết Tiêu Chính Văn đang nghỉ ngơi tại dinh thự ngoại ô Long Kinh, bọn họ lập tức chạy tới. Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng đang chuẩn bị mọi thứ để tới Âu Lục, cái chết của Long Lân luôn là một nỗi đau không thể xóa nhòa trong đáy lòng Tiêu Chính Văn! Anh tuyệt đối không cho phép những chuyện tương tự xảy ra với Long Nguyệt và Long Hình! Đúng lúc này, một người bảo vệ vội vàng đi vào, báo cáo với Tiêu Chính Văn: “Báo cáo vua Bắc Lương! Ngoài cửa có một đám đông xin được gặp ngài!” Một đám đông? Tiêu Chính Văn đầu tiên cau mày, sau đó nghi ngờ hỏi: “Là ai?” “Tôi không biết, bên kia chỉ đưa cho tôi một tấm danh thiếp, mời ngài xem qua!” Người bảo vệ hai tay đưa một tấm danh thiếp cho Tiêu Chính Văn. Nhìn thấy bên trên viết tên của Elkant và Filkant, Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Được rồi, để họ vào!” Trong thời gian ngắn, đám người Elkant đã được đưa vào phòng khách! Để có thể mời Tiêu Chính Văn, Elkant còn đưa Filkant đi cùng, dù sao thì trong suốt thời gian ở Âu Lục, Filkant đã luôn ở bên cạnh Tiêu Chính Văn và có quan hệ thân thiết nhất với Tiêu Chính Văn! “Anh Tiêu, đã lâu không gặp!” Lần đầu tiên Filkant nhìn thấy Tiêu Chính Văn, hắn đã cúi đầu thật sâu. Elkant cũng nhanh chóng bước tới và hành lễ với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, rất vinh dự có thể được gặp lại cậu!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, liếc nhìn mấy người da trắng phía sau hai người, vẫy tay: “Ngồi đi!” Sau khi cảm ơn, Elkant mới quay đầu lại nói với những người phía sau: “Đây là anh Tiêu!” Thật ra, kể từ lúc đến phòng khách, Locke Thetis đã âm thầm đánh giá Tiêu Chính Văn. Nhưng điều khiến hắn kinh hãi là dù hắn nhìn thế nào đi nữa, Tiêu Chính Văn trông vẫn chẳng khác gì một người bình thường! Không thể nhìn ra được sức mạnh thực sự của Tiêu Chính Văn! Trong lòng Locke Thetis không khỏi ngạc nhiên! Đối phương dù mạnh đến đâu cũng không thể nào giống một người thường được chứ? Hắn cũng đã từng nhìn thấy cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, loại cảm giác áp bức thậm chí có thể khiến những người xung quanh vô cùng khó thở. Nhưng Tiêu Chính Văn lại cho mọi người cảm giác bình yên và thậm chí còn khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái! Không chỉ vậy, chỉ tính riêng vẻ bên ngoài, Tiêu Chính Văn không quá ba mươi tuổi, có thể sát phạt quyết đoán, chi phối tranh đấu giữa giới chính trị và võ tông Hoa Quốc, dẹp yên năm đại danh sơn, quả thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi! “Đây là đại diện của gia tộc Locke, cậu Locke Thetis!”