Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2820
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tôi tin rằng sau khi thấy được nguy hiểm trong thánh vực, bọn họ cũng nên biết trước mắt bọn họ không có quá nhiều sự lựa chọn, nếu không gia nhập nhà họ Ngụy, bọn họ chỉ có chết thảm trong thánh vực mà thôi!” Ngụy Ngưng Nhi nở một nụ cười khinh thường. Trong mắt cô ta, cho dù là Long Hình, Long Nguyệt, hay thậm chí là Tiêu Chính Văn đều không thể ngẩng mặt lên được! Từ vẻ kinh ngạc của Long Hình và Long Nguyệt ban nãy, không khó để nhận ra bọn họ chưa từng thấy sức mạnh đáng sợ của Nhân Vương cấp hai! Về phần Tiêu Chính Văn kia, chẳng qua chỉ là giả vờ bình tĩnh, thật ra trong lòng nhất định cũng bị dọa sợ! “Tự cho rằng giết được hai cao thủ Bán Bộ Nhân Vương thì vô địch thiên hạ sao? Haiz! Việc này cũng không thể trách bọn họ hết được, dù sao trong giới thế tục thì Bán Bộ Nhân Vương đã gần như là cảnh giới cao nhất rồi!” “Bọn họ không phải người của năm đại danh sơn cũng không phải là người của võ tông, hiểu biết có hạn cũng là bình thường!” “Tuy nhiên, với chút thực lực này, ở thánh vực, đến làm tay sai cũng không có tư cách!” Những lời này của Ngụy Ngưng Nhi không phải là ngạo mạn, mà là nhà họ Ngụy quả thực có năng lực này! Cao thủ Nhân Vương cấp một chỉ có thể làm hộ vệ trong tổng viện nhà họ Ngụy. Mạnh như Thiên Huyền, cũng chỉ có thể là cận vệ của Ngụy Ngưng Nhi, có thể thấy nhà họ Ngụy có thế lực đến thế nào! Nhà Ngụy đã có thế lực như vậy thì những thế tử kia không cần nghĩ cũng biết. Sở dĩ trong thánh vực các thế lực đều bình yên vô sự chung sống với nhau nhiều năm như vậy. Sự hòa giải của nhà họ Ngụy chỉ là một mặt, lý do thật sự là các thế lực đều đoàn không ra thực lực thật sự của các thế lực khác! Một khi một bên che giấu sức mạnh thật của mình, kết quả của việc khai chiến chính là bị tiêu diệt! “Gần đây quy tắc có nhiều thay đổi, bọn họ hẳn là sẽ bị nhốt lại ở thánh vực, Đông Phương đại vực và Tây Phương đại vực đều sẽ trở thành cấm địa của bọn họ!” Thiên Huyền vẻ mặt vô cảm nói. “Hừ, còn không thôi sao, nội thành là nơi bọn họ có thể tự tiện tới sao? Tên Theodore này cũng không phải người tốt lành gì!” Ngụy Ngưng Nhi lạnh lùng cười nói. Đừng nhìn những vị thế tử này vô cùng khách khí với nhà họ Ngụy, nhưng đó chỉ là đối với nhà họ Ngụy mà thôi! Nhìn ra cả thánh vực mà xem, ngoại trừ nhà họ Ngụy ra, những vị thế tử này còn khách khí với ai nữa? Đừng nói đến Bán Bộ Nhân Vương, cho dù là Nhân Vương cấp một cũng nói giết là giết! Trước khi quy tắc được thay đổi thì còn ổn, ngay cả những người bình thường cũng có chỗ để sinh sống, nhưng từ khi quy tắc thay đổi, tất cả mọi người đều đang loại bỏ đối thủ!Toàn bộ thánh vực đã trở thành một chiến trường vô cùng đẫm máu, cho dù bạn có thực lực đến đâu, chỉ cần không có người chống lưng đủ mạnh phía sau, kết cục chỉ có con đường chết mà thôi!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tôi tin rằng sau khi thấy được nguy hiểm trong thánh vực, bọn họ cũng nên biết trước mắt bọn họ không có quá nhiều sự lựa chọn, nếu không gia nhập nhà họ Ngụy, bọn họ chỉ có chết thảm trong thánh vực mà thôi!” Ngụy Ngưng Nhi nở một nụ cười khinh thường. Trong mắt cô ta, cho dù là Long Hình, Long Nguyệt, hay thậm chí là Tiêu Chính Văn đều không thể ngẩng mặt lên được! Từ vẻ kinh ngạc của Long Hình và Long Nguyệt ban nãy, không khó để nhận ra bọn họ chưa từng thấy sức mạnh đáng sợ của Nhân Vương cấp hai! Về phần Tiêu Chính Văn kia, chẳng qua chỉ là giả vờ bình tĩnh, thật ra trong lòng nhất định cũng bị dọa sợ! “Tự cho rằng giết được hai cao thủ Bán Bộ Nhân Vương thì vô địch thiên hạ sao? Haiz! Việc này cũng không thể trách bọn họ hết được, dù sao trong giới thế tục thì Bán Bộ Nhân Vương đã gần như là cảnh giới cao nhất rồi!” “Bọn họ không phải người của năm đại danh sơn cũng không phải là người của võ tông, hiểu biết có hạn cũng là bình thường!” “Tuy nhiên, với chút thực lực này, ở thánh vực, đến làm tay sai cũng không có tư cách!” Những lời này của Ngụy Ngưng Nhi không phải là ngạo mạn, mà là nhà họ Ngụy quả thực có năng lực này! Cao thủ Nhân Vương cấp một chỉ có thể làm hộ vệ trong tổng viện nhà họ Ngụy. Mạnh như Thiên Huyền, cũng chỉ có thể là cận vệ của Ngụy Ngưng Nhi, có thể thấy nhà họ Ngụy có thế lực đến thế nào! Nhà Ngụy đã có thế lực như vậy thì những thế tử kia không cần nghĩ cũng biết. Sở dĩ trong thánh vực các thế lực đều bình yên vô sự chung sống với nhau nhiều năm như vậy. Sự hòa giải của nhà họ Ngụy chỉ là một mặt, lý do thật sự là các thế lực đều đoàn không ra thực lực thật sự của các thế lực khác! Một khi một bên che giấu sức mạnh thật của mình, kết quả của việc khai chiến chính là bị tiêu diệt! “Gần đây quy tắc có nhiều thay đổi, bọn họ hẳn là sẽ bị nhốt lại ở thánh vực, Đông Phương đại vực và Tây Phương đại vực đều sẽ trở thành cấm địa của bọn họ!” Thiên Huyền vẻ mặt vô cảm nói. “Hừ, còn không thôi sao, nội thành là nơi bọn họ có thể tự tiện tới sao? Tên Theodore này cũng không phải người tốt lành gì!” Ngụy Ngưng Nhi lạnh lùng cười nói. Đừng nhìn những vị thế tử này vô cùng khách khí với nhà họ Ngụy, nhưng đó chỉ là đối với nhà họ Ngụy mà thôi! Nhìn ra cả thánh vực mà xem, ngoại trừ nhà họ Ngụy ra, những vị thế tử này còn khách khí với ai nữa? Đừng nói đến Bán Bộ Nhân Vương, cho dù là Nhân Vương cấp một cũng nói giết là giết! Trước khi quy tắc được thay đổi thì còn ổn, ngay cả những người bình thường cũng có chỗ để sinh sống, nhưng từ khi quy tắc thay đổi, tất cả mọi người đều đang loại bỏ đối thủ!Toàn bộ thánh vực đã trở thành một chiến trường vô cùng đẫm máu, cho dù bạn có thực lực đến đâu, chỉ cần không có người chống lưng đủ mạnh phía sau, kết cục chỉ có con đường chết mà thôi!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tôi tin rằng sau khi thấy được nguy hiểm trong thánh vực, bọn họ cũng nên biết trước mắt bọn họ không có quá nhiều sự lựa chọn, nếu không gia nhập nhà họ Ngụy, bọn họ chỉ có chết thảm trong thánh vực mà thôi!” Ngụy Ngưng Nhi nở một nụ cười khinh thường. Trong mắt cô ta, cho dù là Long Hình, Long Nguyệt, hay thậm chí là Tiêu Chính Văn đều không thể ngẩng mặt lên được! Từ vẻ kinh ngạc của Long Hình và Long Nguyệt ban nãy, không khó để nhận ra bọn họ chưa từng thấy sức mạnh đáng sợ của Nhân Vương cấp hai! Về phần Tiêu Chính Văn kia, chẳng qua chỉ là giả vờ bình tĩnh, thật ra trong lòng nhất định cũng bị dọa sợ! “Tự cho rằng giết được hai cao thủ Bán Bộ Nhân Vương thì vô địch thiên hạ sao? Haiz! Việc này cũng không thể trách bọn họ hết được, dù sao trong giới thế tục thì Bán Bộ Nhân Vương đã gần như là cảnh giới cao nhất rồi!” “Bọn họ không phải người của năm đại danh sơn cũng không phải là người của võ tông, hiểu biết có hạn cũng là bình thường!” “Tuy nhiên, với chút thực lực này, ở thánh vực, đến làm tay sai cũng không có tư cách!” Những lời này của Ngụy Ngưng Nhi không phải là ngạo mạn, mà là nhà họ Ngụy quả thực có năng lực này! Cao thủ Nhân Vương cấp một chỉ có thể làm hộ vệ trong tổng viện nhà họ Ngụy. Mạnh như Thiên Huyền, cũng chỉ có thể là cận vệ của Ngụy Ngưng Nhi, có thể thấy nhà họ Ngụy có thế lực đến thế nào! Nhà Ngụy đã có thế lực như vậy thì những thế tử kia không cần nghĩ cũng biết. Sở dĩ trong thánh vực các thế lực đều bình yên vô sự chung sống với nhau nhiều năm như vậy. Sự hòa giải của nhà họ Ngụy chỉ là một mặt, lý do thật sự là các thế lực đều đoàn không ra thực lực thật sự của các thế lực khác! Một khi một bên che giấu sức mạnh thật của mình, kết quả của việc khai chiến chính là bị tiêu diệt! “Gần đây quy tắc có nhiều thay đổi, bọn họ hẳn là sẽ bị nhốt lại ở thánh vực, Đông Phương đại vực và Tây Phương đại vực đều sẽ trở thành cấm địa của bọn họ!” Thiên Huyền vẻ mặt vô cảm nói. “Hừ, còn không thôi sao, nội thành là nơi bọn họ có thể tự tiện tới sao? Tên Theodore này cũng không phải người tốt lành gì!” Ngụy Ngưng Nhi lạnh lùng cười nói. Đừng nhìn những vị thế tử này vô cùng khách khí với nhà họ Ngụy, nhưng đó chỉ là đối với nhà họ Ngụy mà thôi! Nhìn ra cả thánh vực mà xem, ngoại trừ nhà họ Ngụy ra, những vị thế tử này còn khách khí với ai nữa? Đừng nói đến Bán Bộ Nhân Vương, cho dù là Nhân Vương cấp một cũng nói giết là giết! Trước khi quy tắc được thay đổi thì còn ổn, ngay cả những người bình thường cũng có chỗ để sinh sống, nhưng từ khi quy tắc thay đổi, tất cả mọi người đều đang loại bỏ đối thủ!Toàn bộ thánh vực đã trở thành một chiến trường vô cùng đẫm máu, cho dù bạn có thực lực đến đâu, chỉ cần không có người chống lưng đủ mạnh phía sau, kết cục chỉ có con đường chết mà thôi!