Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 2909

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đúng lúc này, một tướng quân Âu Lục nhanh chân chạy đến lâu đài Ehlers, thấy người của mười gia tộc lớn và đại diện của thành viên vương thất đều ngây người đứng ngay tại chỗ, không động đậy nhìn về hướng phương Đông, nhíu mày nói: “Các vị, sao mọi người vẫn chưa đi?” “Chẳng phải nói hôm nay muốn cùng lâu đài Versailles…” “Lâu đài Versailles đã trở thành lịch sử rồi, đừng nói đến nữa, Âu Lục đã không còn nguy hiểm nữa”. Locke Vader lo lắng nói. Đừng thấy lâu đài Versailles đã không còn nguy hiểm nữa mà lầm, điều này cũng cho thấy Âu Lục sắp bị Hoa Quốc, bị một mình Tiêu Chính Văn giẫm đạp dưới chân mãi mãi. Cách duy nhất để sinh tồn của đám người này là nịnh hót Hoa Quốc, nịnh bợ Tiêu Chính Văn. Họ từng xem thường Hoa Quốc, xem thường Thiên Tử và người dân Hoa Quốc? Trong quá khứ họ từng có thái độ hống hách với Hoa Quốc, thậm chí còn cho rằng Hoa Quốc chẳng là gì, không có gì đáng ngại. Nhưng bây giờ thì sao? Những lời Tiêu Chính Văn nói trước khi đi vẫn còn văng vẳng bên tai. Ông ta bỗng có một cảm giác dám khinh thường ngọn núi cao. Đó chẳng phải là cảm giác ưu việt, cũng không phải là tự hào dân tộc mà là không biết. “Gì… gì cơ?” Tướng quân đó ngây người. Vì hắn chạy vội đến nên chưa nhận được tin tức nào về lâu đài Versailles, càng không thể hiểu hàm ý những lời Locke Vader vừa nói. “Cậu tự đi hỏi cơ quan tình báo của mình đi”. Nói rồi Locke Vader chống gậy đi về phía thành cổ, lúc này ông ta bỗng già đi mười tuổi. Đợi khi tướng quân đó biết được chuyện xảy ra ở lâu đài Versailles qua tình báo viên của mình thì cũng ngây cả người. “Thảo nào năm đó Andre nói với tôi sau này không được đối đầu với Tiêu Chính Văn. Lúc đó tôi còn tưởng ông ấy sợ Tiêu Chính Văn đến chết khiếp”. “Nhưng đến hôm nay tôi mới biết là chúng ta quá nhỏ bé, một hạt cát nhỏ nào biết sự hùng vĩ của núi cao”. Carmelo thổn thức thở dài. Không đến một tiếng, tin tức lâu đài Versailles bị hủy đã truyền đi khắp cả Âu Lục, chỉ trong thoáng chốc cả Âu Lục đều sục sôi. “Rốt cuộc là ai mà mạnh thế? Ai tiêu diệt được lâu đài Versailles?” “Lẽ nào là hai đại tướng Napolil vừa quay về từ ngoài lãnh thổ?” “Không thể nào, Joseph và Hodar quay về, thành viên vương thất Âu Lục sẽ đi đón”. “Tôi nghĩ có thể là hai người họ bí mật quay lại thế tục, nếu không không thể giải thích được điều này”. Chỉ thoáng chốc tất cả người dân Âu Lục đều bàn luận về chuyện này.Nhưng không ai ngờ được người giải quyết lâu đài Versailles thế mà lại là Tiêu Chính Văn đến từ Hoa Quốc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đúng lúc này, một tướng quân Âu Lục nhanh chân chạy đến lâu đài Ehlers, thấy người của mười gia tộc lớn và đại diện của thành viên vương thất đều ngây người đứng ngay tại chỗ, không động đậy nhìn về hướng phương Đông, nhíu mày nói: “Các vị, sao mọi người vẫn chưa đi?” “Chẳng phải nói hôm nay muốn cùng lâu đài Versailles…” “Lâu đài Versailles đã trở thành lịch sử rồi, đừng nói đến nữa, Âu Lục đã không còn nguy hiểm nữa”. Locke Vader lo lắng nói. Đừng thấy lâu đài Versailles đã không còn nguy hiểm nữa mà lầm, điều này cũng cho thấy Âu Lục sắp bị Hoa Quốc, bị một mình Tiêu Chính Văn giẫm đạp dưới chân mãi mãi. Cách duy nhất để sinh tồn của đám người này là nịnh hót Hoa Quốc, nịnh bợ Tiêu Chính Văn. Họ từng xem thường Hoa Quốc, xem thường Thiên Tử và người dân Hoa Quốc? Trong quá khứ họ từng có thái độ hống hách với Hoa Quốc, thậm chí còn cho rằng Hoa Quốc chẳng là gì, không có gì đáng ngại. Nhưng bây giờ thì sao? Những lời Tiêu Chính Văn nói trước khi đi vẫn còn văng vẳng bên tai. Ông ta bỗng có một cảm giác dám khinh thường ngọn núi cao. Đó chẳng phải là cảm giác ưu việt, cũng không phải là tự hào dân tộc mà là không biết. “Gì… gì cơ?” Tướng quân đó ngây người. Vì hắn chạy vội đến nên chưa nhận được tin tức nào về lâu đài Versailles, càng không thể hiểu hàm ý những lời Locke Vader vừa nói. “Cậu tự đi hỏi cơ quan tình báo của mình đi”. Nói rồi Locke Vader chống gậy đi về phía thành cổ, lúc này ông ta bỗng già đi mười tuổi. Đợi khi tướng quân đó biết được chuyện xảy ra ở lâu đài Versailles qua tình báo viên của mình thì cũng ngây cả người. “Thảo nào năm đó Andre nói với tôi sau này không được đối đầu với Tiêu Chính Văn. Lúc đó tôi còn tưởng ông ấy sợ Tiêu Chính Văn đến chết khiếp”. “Nhưng đến hôm nay tôi mới biết là chúng ta quá nhỏ bé, một hạt cát nhỏ nào biết sự hùng vĩ của núi cao”. Carmelo thổn thức thở dài. Không đến một tiếng, tin tức lâu đài Versailles bị hủy đã truyền đi khắp cả Âu Lục, chỉ trong thoáng chốc cả Âu Lục đều sục sôi. “Rốt cuộc là ai mà mạnh thế? Ai tiêu diệt được lâu đài Versailles?” “Lẽ nào là hai đại tướng Napolil vừa quay về từ ngoài lãnh thổ?” “Không thể nào, Joseph và Hodar quay về, thành viên vương thất Âu Lục sẽ đi đón”. “Tôi nghĩ có thể là hai người họ bí mật quay lại thế tục, nếu không không thể giải thích được điều này”. Chỉ thoáng chốc tất cả người dân Âu Lục đều bàn luận về chuyện này.Nhưng không ai ngờ được người giải quyết lâu đài Versailles thế mà lại là Tiêu Chính Văn đến từ Hoa Quốc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đúng lúc này, một tướng quân Âu Lục nhanh chân chạy đến lâu đài Ehlers, thấy người của mười gia tộc lớn và đại diện của thành viên vương thất đều ngây người đứng ngay tại chỗ, không động đậy nhìn về hướng phương Đông, nhíu mày nói: “Các vị, sao mọi người vẫn chưa đi?” “Chẳng phải nói hôm nay muốn cùng lâu đài Versailles…” “Lâu đài Versailles đã trở thành lịch sử rồi, đừng nói đến nữa, Âu Lục đã không còn nguy hiểm nữa”. Locke Vader lo lắng nói. Đừng thấy lâu đài Versailles đã không còn nguy hiểm nữa mà lầm, điều này cũng cho thấy Âu Lục sắp bị Hoa Quốc, bị một mình Tiêu Chính Văn giẫm đạp dưới chân mãi mãi. Cách duy nhất để sinh tồn của đám người này là nịnh hót Hoa Quốc, nịnh bợ Tiêu Chính Văn. Họ từng xem thường Hoa Quốc, xem thường Thiên Tử và người dân Hoa Quốc? Trong quá khứ họ từng có thái độ hống hách với Hoa Quốc, thậm chí còn cho rằng Hoa Quốc chẳng là gì, không có gì đáng ngại. Nhưng bây giờ thì sao? Những lời Tiêu Chính Văn nói trước khi đi vẫn còn văng vẳng bên tai. Ông ta bỗng có một cảm giác dám khinh thường ngọn núi cao. Đó chẳng phải là cảm giác ưu việt, cũng không phải là tự hào dân tộc mà là không biết. “Gì… gì cơ?” Tướng quân đó ngây người. Vì hắn chạy vội đến nên chưa nhận được tin tức nào về lâu đài Versailles, càng không thể hiểu hàm ý những lời Locke Vader vừa nói. “Cậu tự đi hỏi cơ quan tình báo của mình đi”. Nói rồi Locke Vader chống gậy đi về phía thành cổ, lúc này ông ta bỗng già đi mười tuổi. Đợi khi tướng quân đó biết được chuyện xảy ra ở lâu đài Versailles qua tình báo viên của mình thì cũng ngây cả người. “Thảo nào năm đó Andre nói với tôi sau này không được đối đầu với Tiêu Chính Văn. Lúc đó tôi còn tưởng ông ấy sợ Tiêu Chính Văn đến chết khiếp”. “Nhưng đến hôm nay tôi mới biết là chúng ta quá nhỏ bé, một hạt cát nhỏ nào biết sự hùng vĩ của núi cao”. Carmelo thổn thức thở dài. Không đến một tiếng, tin tức lâu đài Versailles bị hủy đã truyền đi khắp cả Âu Lục, chỉ trong thoáng chốc cả Âu Lục đều sục sôi. “Rốt cuộc là ai mà mạnh thế? Ai tiêu diệt được lâu đài Versailles?” “Lẽ nào là hai đại tướng Napolil vừa quay về từ ngoài lãnh thổ?” “Không thể nào, Joseph và Hodar quay về, thành viên vương thất Âu Lục sẽ đi đón”. “Tôi nghĩ có thể là hai người họ bí mật quay lại thế tục, nếu không không thể giải thích được điều này”. Chỉ thoáng chốc tất cả người dân Âu Lục đều bàn luận về chuyện này.Nhưng không ai ngờ được người giải quyết lâu đài Versailles thế mà lại là Tiêu Chính Văn đến từ Hoa Quốc.

Chương 2909