Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 2931

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Anh Tiêu, theo tôi thấy, để ông Lý đi vào cùng với anh, có gì dễ phối hợp với nhau!” Nói rồi, Tần Vũ lạnh lùng liếc nhìn nhân viên tiếp đón đang ngăn mình lại. Thấy Tiêu Chính Văn không phản đối, Lý Chính Đạo mới tiến lên một bước, nói với người nhân viên ấy: “Nhà họ Lý, Lý Chính Đạo!” Người nhân viên ấy do dự một lúc, cuối cùng cũng không để Lý Chính Đạo vào nhà hàng. Vừa bước vào thang máy, người dẫn đường vừa âm thầm đánh giá Tiêu Chính Văn, dù chỉ là một nhân viên tiếp đón bé nhỏ, thực lực lại là Nhân Vương cấp ba! Chỉ từ điểm này đã có thể chứng minh cô gái này tuyệt đối không thể chỉ là một nhân viên tiếp đón khách bé nhỏ được! “Anh Tiêu quả nhiên phong thái bất phàm, từ lâu đã nghe nói qua những truyền kỳ anh hùng của anh Tiêu, hôm nay được gặp mặt quả thật là phúc ba đời!” Nhân viên tiếp khách mỉm cười nói. Tiêu Chính Văn cười nói: “Vị tiểu thư này, cô cũng đâu phải là nhân vật tầm thường, cao thủ cảnh giới Nhân Vương, nếu chỉ có thể làm công việc phục vụ trong nhà hàng này, Tiêu Chính Văn tôi cũng không dám bước vào!” “Anh Tiêu nói đùa, thật ra tôi chỉ muốn chiêm ngưỡng phong thái của anh Tiêu đây sớm một chút! Tôi Lục Tiểu Thiến kính chào vua Bắc Lương!” Cô gái trẻ nói rồi hơi chắp tay lại với Tiêu Chính Văn! Ngay sau đó, trang phục của nhân viên tiếp đón của cô ta bỗng trở thành một chùm sáng màu xanh rồi biến thành một bộ sườn xám màu đỏ rực! Hơn nữa, cả khuôn mặt cũng có sự biến đổi lớn! Những đường nét bình thường trên khuôn mặt trước đây, trong nháy mắt trở nên diễm lệ nghiêng nước nghiêng thành, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ hớp hồn người ta! Tuy nhiên, cho dù cô ta có bày ra tư thế xinh đẹp như thế nào thì đôi mắt của Tiêu Chính Văn vẫn trong veo như nước, thậm chí không có chút gợn sóng nào, việc này khiến cô khá thất vọng! Lý Chính Đạo khẽ cau mày nhìn Lục Tiểu Thiến, trầm giọng nói: “Cô là người nhà họ Lục ở vùng ngoài lãnh thổ sao?” Nhà họ Lục vùng ngoài lãnh thổ chính là gia tộc quyền thế mà Chu Hạo Nhiên nói, Lý Chính Đạo cũng không xa lạ gì với nhà họ Lục! “Đương nhiên, vị này hẳn là thế tử của nhà họ Lý, tôi xin có lễ gặp mặt, không ngờ nơi nơi đều gặp người quen!” Lục Tiểu Thiến nở nụ cười quyến rũ. Lý Chính Đạo nhìn Lục Tiểu Thiến nghi ngờ nói: “Chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao?” Cụ ta không thể nhớ mình đã từng gặp Lục Tiểu Thiến khi nào! “Ông nhất định quen bố tôi, Lục Thanh Thành!” Nghe tới ba chữ Lục Thanh Thành, Lý Chính Đạo không khỏi kinh ngạc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Anh Tiêu, theo tôi thấy, để ông Lý đi vào cùng với anh, có gì dễ phối hợp với nhau!” Nói rồi, Tần Vũ lạnh lùng liếc nhìn nhân viên tiếp đón đang ngăn mình lại. Thấy Tiêu Chính Văn không phản đối, Lý Chính Đạo mới tiến lên một bước, nói với người nhân viên ấy: “Nhà họ Lý, Lý Chính Đạo!” Người nhân viên ấy do dự một lúc, cuối cùng cũng không để Lý Chính Đạo vào nhà hàng. Vừa bước vào thang máy, người dẫn đường vừa âm thầm đánh giá Tiêu Chính Văn, dù chỉ là một nhân viên tiếp đón bé nhỏ, thực lực lại là Nhân Vương cấp ba! Chỉ từ điểm này đã có thể chứng minh cô gái này tuyệt đối không thể chỉ là một nhân viên tiếp đón khách bé nhỏ được! “Anh Tiêu quả nhiên phong thái bất phàm, từ lâu đã nghe nói qua những truyền kỳ anh hùng của anh Tiêu, hôm nay được gặp mặt quả thật là phúc ba đời!” Nhân viên tiếp khách mỉm cười nói. Tiêu Chính Văn cười nói: “Vị tiểu thư này, cô cũng đâu phải là nhân vật tầm thường, cao thủ cảnh giới Nhân Vương, nếu chỉ có thể làm công việc phục vụ trong nhà hàng này, Tiêu Chính Văn tôi cũng không dám bước vào!” “Anh Tiêu nói đùa, thật ra tôi chỉ muốn chiêm ngưỡng phong thái của anh Tiêu đây sớm một chút! Tôi Lục Tiểu Thiến kính chào vua Bắc Lương!” Cô gái trẻ nói rồi hơi chắp tay lại với Tiêu Chính Văn! Ngay sau đó, trang phục của nhân viên tiếp đón của cô ta bỗng trở thành một chùm sáng màu xanh rồi biến thành một bộ sườn xám màu đỏ rực! Hơn nữa, cả khuôn mặt cũng có sự biến đổi lớn! Những đường nét bình thường trên khuôn mặt trước đây, trong nháy mắt trở nên diễm lệ nghiêng nước nghiêng thành, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ hớp hồn người ta! Tuy nhiên, cho dù cô ta có bày ra tư thế xinh đẹp như thế nào thì đôi mắt của Tiêu Chính Văn vẫn trong veo như nước, thậm chí không có chút gợn sóng nào, việc này khiến cô khá thất vọng! Lý Chính Đạo khẽ cau mày nhìn Lục Tiểu Thiến, trầm giọng nói: “Cô là người nhà họ Lục ở vùng ngoài lãnh thổ sao?” Nhà họ Lục vùng ngoài lãnh thổ chính là gia tộc quyền thế mà Chu Hạo Nhiên nói, Lý Chính Đạo cũng không xa lạ gì với nhà họ Lục! “Đương nhiên, vị này hẳn là thế tử của nhà họ Lý, tôi xin có lễ gặp mặt, không ngờ nơi nơi đều gặp người quen!” Lục Tiểu Thiến nở nụ cười quyến rũ. Lý Chính Đạo nhìn Lục Tiểu Thiến nghi ngờ nói: “Chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao?” Cụ ta không thể nhớ mình đã từng gặp Lục Tiểu Thiến khi nào! “Ông nhất định quen bố tôi, Lục Thanh Thành!” Nghe tới ba chữ Lục Thanh Thành, Lý Chính Đạo không khỏi kinh ngạc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Anh Tiêu, theo tôi thấy, để ông Lý đi vào cùng với anh, có gì dễ phối hợp với nhau!” Nói rồi, Tần Vũ lạnh lùng liếc nhìn nhân viên tiếp đón đang ngăn mình lại. Thấy Tiêu Chính Văn không phản đối, Lý Chính Đạo mới tiến lên một bước, nói với người nhân viên ấy: “Nhà họ Lý, Lý Chính Đạo!” Người nhân viên ấy do dự một lúc, cuối cùng cũng không để Lý Chính Đạo vào nhà hàng. Vừa bước vào thang máy, người dẫn đường vừa âm thầm đánh giá Tiêu Chính Văn, dù chỉ là một nhân viên tiếp đón bé nhỏ, thực lực lại là Nhân Vương cấp ba! Chỉ từ điểm này đã có thể chứng minh cô gái này tuyệt đối không thể chỉ là một nhân viên tiếp đón khách bé nhỏ được! “Anh Tiêu quả nhiên phong thái bất phàm, từ lâu đã nghe nói qua những truyền kỳ anh hùng của anh Tiêu, hôm nay được gặp mặt quả thật là phúc ba đời!” Nhân viên tiếp khách mỉm cười nói. Tiêu Chính Văn cười nói: “Vị tiểu thư này, cô cũng đâu phải là nhân vật tầm thường, cao thủ cảnh giới Nhân Vương, nếu chỉ có thể làm công việc phục vụ trong nhà hàng này, Tiêu Chính Văn tôi cũng không dám bước vào!” “Anh Tiêu nói đùa, thật ra tôi chỉ muốn chiêm ngưỡng phong thái của anh Tiêu đây sớm một chút! Tôi Lục Tiểu Thiến kính chào vua Bắc Lương!” Cô gái trẻ nói rồi hơi chắp tay lại với Tiêu Chính Văn! Ngay sau đó, trang phục của nhân viên tiếp đón của cô ta bỗng trở thành một chùm sáng màu xanh rồi biến thành một bộ sườn xám màu đỏ rực! Hơn nữa, cả khuôn mặt cũng có sự biến đổi lớn! Những đường nét bình thường trên khuôn mặt trước đây, trong nháy mắt trở nên diễm lệ nghiêng nước nghiêng thành, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ hớp hồn người ta! Tuy nhiên, cho dù cô ta có bày ra tư thế xinh đẹp như thế nào thì đôi mắt của Tiêu Chính Văn vẫn trong veo như nước, thậm chí không có chút gợn sóng nào, việc này khiến cô khá thất vọng! Lý Chính Đạo khẽ cau mày nhìn Lục Tiểu Thiến, trầm giọng nói: “Cô là người nhà họ Lục ở vùng ngoài lãnh thổ sao?” Nhà họ Lục vùng ngoài lãnh thổ chính là gia tộc quyền thế mà Chu Hạo Nhiên nói, Lý Chính Đạo cũng không xa lạ gì với nhà họ Lục! “Đương nhiên, vị này hẳn là thế tử của nhà họ Lý, tôi xin có lễ gặp mặt, không ngờ nơi nơi đều gặp người quen!” Lục Tiểu Thiến nở nụ cười quyến rũ. Lý Chính Đạo nhìn Lục Tiểu Thiến nghi ngờ nói: “Chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao?” Cụ ta không thể nhớ mình đã từng gặp Lục Tiểu Thiến khi nào! “Ông nhất định quen bố tôi, Lục Thanh Thành!” Nghe tới ba chữ Lục Thanh Thành, Lý Chính Đạo không khỏi kinh ngạc.

Chương 2931