Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2941
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Anh không đủ tư cách để đấu với Long Vương!” Vừa dứt lời, khí tức của cảnh giới Nhân Vương cấp hai phóng thẳng lên trời. Cùng với khí tức mạnh mẽ tỏa ra, giọng nói này gần như cùng lúc vang lên khắp đất nước. Một bóng người hiên ngang trên bầu trời, chân đạp luồng sáng, khí thể bao phủ cả bầu trời. Ngay cả Ngụy Nguyên Cát cũng kinh hãi trước khí tức này mà phải lùi lại một bước. Khí tức này không hề yếu hơn bất kỳ vị thế tử nào. Hơn nữa, chủ nhân của khí tức này trông còn kỳ dị hơn. Bởi vì dung mạo của người trước mắt hoàn toàn không tương thích với khí chất dữ tợn của anh ta. Trong giới thế tục Hoa Quốc, xuất hiện một vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương mạnh mẽ như vậy từ khi nào thế? Hơn nữa, Ngụy Nguyên Cát dám chắc chắn rằng đối phương không phải là thế tử của gia tộc nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ! Khuôn mặt của cậu ta quá tầm thường! “Người anh em này là…” Ngụy Nguyên Cát nở nụ cười ngượng ngùng. “Tôi là Long Hình, một trong tứ đại Long Tôn của Long Vương!” Long Hình vô cảm đáp lại, từ đầu đến cuối, trong mắt chỉ có sự thờ ơ và khinh thường. “Chỉ dựa vào anh mà cũng dám thách đấu với vua Bắc Lương của Hoa Quốc sao?” Lúc Ngụy Nguyên Cát còn đang kinh ngạc, một giọng nói oai phong khác lại truyền đến. Long Nguyệt đạp sóng nước đến, đôi mắt đẹp tràn đầy sát khí nhìn Ngụy Nguyên Cát. Sự xuất hiện của Long Nguyệt khiến Ngụy Nguyên Cát càng thêm kinh ngạc. Giờ phút này, không chỉ Long Hình đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp hai, mà ngay cả Long Nguyệt cũng đã đột phá đến đỉnh cao của Nhân Vương cấp hai. Sự xuất hiện của hai cao thủ đỉnh cao cảnh giới Nhân Vương cấp hai đã vượt quá dự liệu của Ngụy Nguyên Cát. Thực ra không chỉ bọn họ kinh ngạc, mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng hơi nhíu mày. Cho đến khi cảm nhận được khí tức của vận khí, Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu. Chẳng trách đám thế tử kia lại muốn có được vận khí Âu Lục đến vậy. Long Hình và Long Nguyệt lần lượt đột phá trong mấy tiếng đồng hồ, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng khó làm được điều này. Những người dân Hoa Quốc đang xem trận đấu giữa Tiêu Chính Văn và Ngụy Nguyên Cát trước tivi đều há hốc mồm. “Sao Hoa Quốc chúng ta lại đột nhiên xuất hiện nhiều cao thủ đến vậy?” “Hừ, tôi muốn xem thử lần này tên họ Ngụy kia sẽ xử lý thế nào đây!” Những người dân Hoa Quốc đang lo lắng trước đó đều thầm thở phào nhẹ nhõm.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Anh không đủ tư cách để đấu với Long Vương!” Vừa dứt lời, khí tức của cảnh giới Nhân Vương cấp hai phóng thẳng lên trời. Cùng với khí tức mạnh mẽ tỏa ra, giọng nói này gần như cùng lúc vang lên khắp đất nước. Một bóng người hiên ngang trên bầu trời, chân đạp luồng sáng, khí thể bao phủ cả bầu trời. Ngay cả Ngụy Nguyên Cát cũng kinh hãi trước khí tức này mà phải lùi lại một bước. Khí tức này không hề yếu hơn bất kỳ vị thế tử nào. Hơn nữa, chủ nhân của khí tức này trông còn kỳ dị hơn. Bởi vì dung mạo của người trước mắt hoàn toàn không tương thích với khí chất dữ tợn của anh ta. Trong giới thế tục Hoa Quốc, xuất hiện một vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương mạnh mẽ như vậy từ khi nào thế? Hơn nữa, Ngụy Nguyên Cát dám chắc chắn rằng đối phương không phải là thế tử của gia tộc nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ! Khuôn mặt của cậu ta quá tầm thường! “Người anh em này là…” Ngụy Nguyên Cát nở nụ cười ngượng ngùng. “Tôi là Long Hình, một trong tứ đại Long Tôn của Long Vương!” Long Hình vô cảm đáp lại, từ đầu đến cuối, trong mắt chỉ có sự thờ ơ và khinh thường. “Chỉ dựa vào anh mà cũng dám thách đấu với vua Bắc Lương của Hoa Quốc sao?” Lúc Ngụy Nguyên Cát còn đang kinh ngạc, một giọng nói oai phong khác lại truyền đến. Long Nguyệt đạp sóng nước đến, đôi mắt đẹp tràn đầy sát khí nhìn Ngụy Nguyên Cát. Sự xuất hiện của Long Nguyệt khiến Ngụy Nguyên Cát càng thêm kinh ngạc. Giờ phút này, không chỉ Long Hình đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp hai, mà ngay cả Long Nguyệt cũng đã đột phá đến đỉnh cao của Nhân Vương cấp hai. Sự xuất hiện của hai cao thủ đỉnh cao cảnh giới Nhân Vương cấp hai đã vượt quá dự liệu của Ngụy Nguyên Cát. Thực ra không chỉ bọn họ kinh ngạc, mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng hơi nhíu mày. Cho đến khi cảm nhận được khí tức của vận khí, Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu. Chẳng trách đám thế tử kia lại muốn có được vận khí Âu Lục đến vậy. Long Hình và Long Nguyệt lần lượt đột phá trong mấy tiếng đồng hồ, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng khó làm được điều này. Những người dân Hoa Quốc đang xem trận đấu giữa Tiêu Chính Văn và Ngụy Nguyên Cát trước tivi đều há hốc mồm. “Sao Hoa Quốc chúng ta lại đột nhiên xuất hiện nhiều cao thủ đến vậy?” “Hừ, tôi muốn xem thử lần này tên họ Ngụy kia sẽ xử lý thế nào đây!” Những người dân Hoa Quốc đang lo lắng trước đó đều thầm thở phào nhẹ nhõm.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Anh không đủ tư cách để đấu với Long Vương!” Vừa dứt lời, khí tức của cảnh giới Nhân Vương cấp hai phóng thẳng lên trời. Cùng với khí tức mạnh mẽ tỏa ra, giọng nói này gần như cùng lúc vang lên khắp đất nước. Một bóng người hiên ngang trên bầu trời, chân đạp luồng sáng, khí thể bao phủ cả bầu trời. Ngay cả Ngụy Nguyên Cát cũng kinh hãi trước khí tức này mà phải lùi lại một bước. Khí tức này không hề yếu hơn bất kỳ vị thế tử nào. Hơn nữa, chủ nhân của khí tức này trông còn kỳ dị hơn. Bởi vì dung mạo của người trước mắt hoàn toàn không tương thích với khí chất dữ tợn của anh ta. Trong giới thế tục Hoa Quốc, xuất hiện một vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương mạnh mẽ như vậy từ khi nào thế? Hơn nữa, Ngụy Nguyên Cát dám chắc chắn rằng đối phương không phải là thế tử của gia tộc nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ! Khuôn mặt của cậu ta quá tầm thường! “Người anh em này là…” Ngụy Nguyên Cát nở nụ cười ngượng ngùng. “Tôi là Long Hình, một trong tứ đại Long Tôn của Long Vương!” Long Hình vô cảm đáp lại, từ đầu đến cuối, trong mắt chỉ có sự thờ ơ và khinh thường. “Chỉ dựa vào anh mà cũng dám thách đấu với vua Bắc Lương của Hoa Quốc sao?” Lúc Ngụy Nguyên Cát còn đang kinh ngạc, một giọng nói oai phong khác lại truyền đến. Long Nguyệt đạp sóng nước đến, đôi mắt đẹp tràn đầy sát khí nhìn Ngụy Nguyên Cát. Sự xuất hiện của Long Nguyệt khiến Ngụy Nguyên Cát càng thêm kinh ngạc. Giờ phút này, không chỉ Long Hình đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp hai, mà ngay cả Long Nguyệt cũng đã đột phá đến đỉnh cao của Nhân Vương cấp hai. Sự xuất hiện của hai cao thủ đỉnh cao cảnh giới Nhân Vương cấp hai đã vượt quá dự liệu của Ngụy Nguyên Cát. Thực ra không chỉ bọn họ kinh ngạc, mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng hơi nhíu mày. Cho đến khi cảm nhận được khí tức của vận khí, Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu. Chẳng trách đám thế tử kia lại muốn có được vận khí Âu Lục đến vậy. Long Hình và Long Nguyệt lần lượt đột phá trong mấy tiếng đồng hồ, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng khó làm được điều này. Những người dân Hoa Quốc đang xem trận đấu giữa Tiêu Chính Văn và Ngụy Nguyên Cát trước tivi đều há hốc mồm. “Sao Hoa Quốc chúng ta lại đột nhiên xuất hiện nhiều cao thủ đến vậy?” “Hừ, tôi muốn xem thử lần này tên họ Ngụy kia sẽ xử lý thế nào đây!” Những người dân Hoa Quốc đang lo lắng trước đó đều thầm thở phào nhẹ nhõm.