Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2949
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Mấy ngày trước huyết tộc chỉ phái vài tên lính quèn đã đánh chúng ta sứt đầu mẻ trán, bây giờ mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp ba của người ta cùng ra tay, ai có thể ngăn cản?” “Tục ngữ có câu, giữ được rừng xanh thì không sợ hết củi! Nhịn một chút sóng yên biển lặng, lùi một bước trời cao biển rộng!” Ông ta vừa nói như vậy thì lập tức nhận được sự ủng hộ của những người đại diện! Đặc biệt là những môn phái lớn trong võ tông đều đứng về phía tán thành! “Thiên Tử, theo tôi thấy hay là chờ vua Bắc Lương tới rồi bàn bạc tiếp!” Tần Vũ nhìn thấy đám người võ tông đã sớm thông đồng với nhau, cho dù đại biểu của giới chính trị có nói như thế nào cũng hoàn toàn không thay đổi được cục diện nên mới đứng dậy đề nghị. Thiên Tử nghiến răng nghiến lợi, chỉ có thể gật đầu: “Các vị thấy ý kiến của tổng tư lệnh Tần thế nào?” Chờ Tiêu Chính Văn đến? Làm sao mà như thế được? “Thiên Tử, đối mặt với tình huống hiện giờ, cho dù là vua Bắc Lương đích thân tới thì cũng có thể làm gì? Thực lực của huyết tộc lớn như vậy, chúng ta đâu phải là đối thủ?” “Chúng tôi đều hiểu vua Bắc Lương một lòng trung quân yêu nước, thương dân như con, nhưng ngài hãy nghĩ kỹ lại xem, chỉ vì ba tỉnh và một vài thế gia mà đánh đổi sự an nguy của người dân cả nước, có đáng không?” Ông Tần nghiêm túc nói. Thiên Tử nghe vậy, trong lòng không khỏi thầm mắng một tiếng! Đám sâu bọ này suy nghĩ cho người dân Hoa Quốc từ lúc nào chứ, cho đến bây giờ bọn họ vẫn còn đang nhòm ngó ngai vàng Thiên Tử! Nếu Thiên Tử và huyết tộc ký kết hiệp ước cầu hòa, đợi ngày các cao thủ vùng ngoài lãnh thổ trở về chiếm lại ba tỉnh Tây Bắc thì cũng chính là lúc quyền lực Hoa Quốc sụp đổ! “Ồ? Trong lòng các vị đây thực sự có người dân sao?” Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói lạnh lùng. Nghe thấy giọng nói này, ông Tần sợ hãi đến co rụt cổ lại, vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa! Chỉ thấy Tiêu Chính Văn đẩy điện ra bước vào phòng hội nghị của Thiên Tử Các! “Cậu Tiêu!” “Vua Bắc Lương!” “Cậu Tiêu!” Mọi người thấy Tiêu Chính Văn đến, đều lần lượt đứng dậy nghênh đón, ngay cả ông Tần cũng đỏ mặt tía tai, nghiến răng đứng dậy. Chỉ là Tiêu Chính Văn không thèm để ý đến bọn họ, đi tới ghế bên cạnh Thiên Tử ngồi xuống, nói với mọi người: “Không chỉ ba tỉnh Tây Bắc, mà ngay cả một tấc đất chúng ta cũng không nhường, còn nữa, cả nhà họ Chu và nhà họ Lý, chúng ta cũng nhất định bảo vệ!”Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều chấn động, Tiêu Chính Văn chẳng khác nào từ chối hoàn toàn điều kiện giải hòa của huyết tộc!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Mấy ngày trước huyết tộc chỉ phái vài tên lính quèn đã đánh chúng ta sứt đầu mẻ trán, bây giờ mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp ba của người ta cùng ra tay, ai có thể ngăn cản?” “Tục ngữ có câu, giữ được rừng xanh thì không sợ hết củi! Nhịn một chút sóng yên biển lặng, lùi một bước trời cao biển rộng!” Ông ta vừa nói như vậy thì lập tức nhận được sự ủng hộ của những người đại diện! Đặc biệt là những môn phái lớn trong võ tông đều đứng về phía tán thành! “Thiên Tử, theo tôi thấy hay là chờ vua Bắc Lương tới rồi bàn bạc tiếp!” Tần Vũ nhìn thấy đám người võ tông đã sớm thông đồng với nhau, cho dù đại biểu của giới chính trị có nói như thế nào cũng hoàn toàn không thay đổi được cục diện nên mới đứng dậy đề nghị. Thiên Tử nghiến răng nghiến lợi, chỉ có thể gật đầu: “Các vị thấy ý kiến của tổng tư lệnh Tần thế nào?” Chờ Tiêu Chính Văn đến? Làm sao mà như thế được? “Thiên Tử, đối mặt với tình huống hiện giờ, cho dù là vua Bắc Lương đích thân tới thì cũng có thể làm gì? Thực lực của huyết tộc lớn như vậy, chúng ta đâu phải là đối thủ?” “Chúng tôi đều hiểu vua Bắc Lương một lòng trung quân yêu nước, thương dân như con, nhưng ngài hãy nghĩ kỹ lại xem, chỉ vì ba tỉnh và một vài thế gia mà đánh đổi sự an nguy của người dân cả nước, có đáng không?” Ông Tần nghiêm túc nói. Thiên Tử nghe vậy, trong lòng không khỏi thầm mắng một tiếng! Đám sâu bọ này suy nghĩ cho người dân Hoa Quốc từ lúc nào chứ, cho đến bây giờ bọn họ vẫn còn đang nhòm ngó ngai vàng Thiên Tử! Nếu Thiên Tử và huyết tộc ký kết hiệp ước cầu hòa, đợi ngày các cao thủ vùng ngoài lãnh thổ trở về chiếm lại ba tỉnh Tây Bắc thì cũng chính là lúc quyền lực Hoa Quốc sụp đổ! “Ồ? Trong lòng các vị đây thực sự có người dân sao?” Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói lạnh lùng. Nghe thấy giọng nói này, ông Tần sợ hãi đến co rụt cổ lại, vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa! Chỉ thấy Tiêu Chính Văn đẩy điện ra bước vào phòng hội nghị của Thiên Tử Các! “Cậu Tiêu!” “Vua Bắc Lương!” “Cậu Tiêu!” Mọi người thấy Tiêu Chính Văn đến, đều lần lượt đứng dậy nghênh đón, ngay cả ông Tần cũng đỏ mặt tía tai, nghiến răng đứng dậy. Chỉ là Tiêu Chính Văn không thèm để ý đến bọn họ, đi tới ghế bên cạnh Thiên Tử ngồi xuống, nói với mọi người: “Không chỉ ba tỉnh Tây Bắc, mà ngay cả một tấc đất chúng ta cũng không nhường, còn nữa, cả nhà họ Chu và nhà họ Lý, chúng ta cũng nhất định bảo vệ!”Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều chấn động, Tiêu Chính Văn chẳng khác nào từ chối hoàn toàn điều kiện giải hòa của huyết tộc!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Mấy ngày trước huyết tộc chỉ phái vài tên lính quèn đã đánh chúng ta sứt đầu mẻ trán, bây giờ mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp ba của người ta cùng ra tay, ai có thể ngăn cản?” “Tục ngữ có câu, giữ được rừng xanh thì không sợ hết củi! Nhịn một chút sóng yên biển lặng, lùi một bước trời cao biển rộng!” Ông ta vừa nói như vậy thì lập tức nhận được sự ủng hộ của những người đại diện! Đặc biệt là những môn phái lớn trong võ tông đều đứng về phía tán thành! “Thiên Tử, theo tôi thấy hay là chờ vua Bắc Lương tới rồi bàn bạc tiếp!” Tần Vũ nhìn thấy đám người võ tông đã sớm thông đồng với nhau, cho dù đại biểu của giới chính trị có nói như thế nào cũng hoàn toàn không thay đổi được cục diện nên mới đứng dậy đề nghị. Thiên Tử nghiến răng nghiến lợi, chỉ có thể gật đầu: “Các vị thấy ý kiến của tổng tư lệnh Tần thế nào?” Chờ Tiêu Chính Văn đến? Làm sao mà như thế được? “Thiên Tử, đối mặt với tình huống hiện giờ, cho dù là vua Bắc Lương đích thân tới thì cũng có thể làm gì? Thực lực của huyết tộc lớn như vậy, chúng ta đâu phải là đối thủ?” “Chúng tôi đều hiểu vua Bắc Lương một lòng trung quân yêu nước, thương dân như con, nhưng ngài hãy nghĩ kỹ lại xem, chỉ vì ba tỉnh và một vài thế gia mà đánh đổi sự an nguy của người dân cả nước, có đáng không?” Ông Tần nghiêm túc nói. Thiên Tử nghe vậy, trong lòng không khỏi thầm mắng một tiếng! Đám sâu bọ này suy nghĩ cho người dân Hoa Quốc từ lúc nào chứ, cho đến bây giờ bọn họ vẫn còn đang nhòm ngó ngai vàng Thiên Tử! Nếu Thiên Tử và huyết tộc ký kết hiệp ước cầu hòa, đợi ngày các cao thủ vùng ngoài lãnh thổ trở về chiếm lại ba tỉnh Tây Bắc thì cũng chính là lúc quyền lực Hoa Quốc sụp đổ! “Ồ? Trong lòng các vị đây thực sự có người dân sao?” Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói lạnh lùng. Nghe thấy giọng nói này, ông Tần sợ hãi đến co rụt cổ lại, vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa! Chỉ thấy Tiêu Chính Văn đẩy điện ra bước vào phòng hội nghị của Thiên Tử Các! “Cậu Tiêu!” “Vua Bắc Lương!” “Cậu Tiêu!” Mọi người thấy Tiêu Chính Văn đến, đều lần lượt đứng dậy nghênh đón, ngay cả ông Tần cũng đỏ mặt tía tai, nghiến răng đứng dậy. Chỉ là Tiêu Chính Văn không thèm để ý đến bọn họ, đi tới ghế bên cạnh Thiên Tử ngồi xuống, nói với mọi người: “Không chỉ ba tỉnh Tây Bắc, mà ngay cả một tấc đất chúng ta cũng không nhường, còn nữa, cả nhà họ Chu và nhà họ Lý, chúng ta cũng nhất định bảo vệ!”Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều chấn động, Tiêu Chính Văn chẳng khác nào từ chối hoàn toàn điều kiện giải hòa của huyết tộc!