Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2960
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Cho dù người dân Hoa Quốc có ủng hộ Tiêu Chính Văn như thế nào thì khi đối mặt với sự sống chết, bản tính con người đều vô cùng ích kỷ. Chỉ cần đại đa số mọi người ủng hộ Thiên Minh Tử thì địa vị của Tiêu Chính Văn trong giới thế tục sẽ suy giảm, ngay cả quyền phát ngôn cũng sẽ bị thế gia ngoài lãnh thổ tước đoạt. Kết quả quả thực như những gì người nhà họ Khổng đã nói, Thiên Minh Tử vừa dứt lời đã thu hút rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi trên khắp cả nước! “Lúc nhỏ tôi từng đến ba tỉnh tây bắc, nơi đó chỉ có cát và gió, nhường cho huyết tộc cũng không phải không thể!” “Đúng vậy, hơn nữa người nhà họ Chu và nhà họ Lý đều là thế gia võ đạo, bọn họ cống hiến vì Hoa Quốc thì đã sao?” “Vốn dĩ chúng ta cũng không nắm chắc phần thắng khi khai chiến với huyết tộc, tại sao không thể đàm phán hòa bình chứ?” Rất nhanh, trên mạng đã xuất hiện rất nhiều ý kiến khác nhau, hơn nữa còn lan truyền một cách chóng mặt. Trong vòng chưa đầy một ngày, kết quả của cuộc bầu phiếu đã được công bố, toàn bộ Hoa Quốc có 60% người dân ủng hộ quyết định của Thiên Minh Tử. Nhìn thấy kết quả này, khuôn mặt Thiên Minh Tử lộ ra vẻ tự mãn, so về độ nham hiểm và hung ác, nhà họ Khổng đứng thứ hai thì ai dám đứng thứ nhất? Dù sao Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ, làm sao có thể đánh bại nhà họ Khổng đầy mưu mô? Để thể hiện sự tôn kính đối với giới chính trị Hoa Quốc và đối với cá nhân vua Bắc Lương, tôi muốn công khai hỏi cậu Tiêu một câu, không biết liệu cậu có thể đàm phán hòa bình với huyết tộc như đã nói không?” Thiên Minh Tử nhìn Tiêu Chính Văn, nói với vẻ cao ngạo. Ông ta muốn cho toàn bộ người dân Hoa Quốc biết, Tiêu Chính Văn đã cúi đầu trước ông ta. Không ít môn chủ võ tông và tông chủ thậm chí còn không đợi Tiêu Chính Văn trả lời, mà đã đứng lên nói: “Tiền bối Thiên Minh Tử thật có đầu óc hơn người!” “Đúng vậy, với thân phận của tiền bối Thiên Minh Tử, thật hiếm khi có thể gọi ai một cách tôn trọng như vậy!” Khổng Thiên Thu phụ họa theo đầy đắc ý. “Đàm phán hòa bình? Lấy đất đai và tính mạng của người dân Hoa Quốc ra để đàm phán hòa bình sao? Tiêu Chính Văn tôi sẽ không bao giờ làm những việc như vậy”. Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn gầm lớn, âm thanh rung chuyển bầu trời, toàn bộ Hoa Quốc đều có thể nghe thấy rõ ràng! Nghe xong những lời này, cả Hoa Quốc trở nên náo động! Không ai ngờ rằng Tiêu Chính Văn sẽ quyết định như vậy. “Cậu Tiêu, đàm phán là lối thoát duy nhất của chúng ta lúc này!” “Đúng vậy, những người dân bình thường như chúng tôi hoàn toàn không có khả năng bảo vệ chúng mình. Một khi chiến tranh nổ ra, chúng tôi sẽ lại phải di dời, xin vua Bắc Lương rộng lòng giúp đỡ!” Một số tên phản bội bị nhà họ Khổng mua chuộc cũng lập tức nhảy ra lên tiếng khi nhìn thấy cảnh này. “Đúng vậy, đây vốn là trận chiến giữa giới chính trị và huyết tộc, tại sao những người dân bình thường như chúng tôi phải trả giá chứ!” “Phải đấy, chúng tôi chỉ muốn được tự do, chúng tôi cũng có quyền lựa chọn cuộc sống của mình!” “Đúng vậy, chiến tranh không có kẻ thắng, chúng tôi kêu gọi hòa bình! Đàm phán là lối thoát duy nhất của chúng ta!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Cho dù người dân Hoa Quốc có ủng hộ Tiêu Chính Văn như thế nào thì khi đối mặt với sự sống chết, bản tính con người đều vô cùng ích kỷ. Chỉ cần đại đa số mọi người ủng hộ Thiên Minh Tử thì địa vị của Tiêu Chính Văn trong giới thế tục sẽ suy giảm, ngay cả quyền phát ngôn cũng sẽ bị thế gia ngoài lãnh thổ tước đoạt. Kết quả quả thực như những gì người nhà họ Khổng đã nói, Thiên Minh Tử vừa dứt lời đã thu hút rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi trên khắp cả nước! “Lúc nhỏ tôi từng đến ba tỉnh tây bắc, nơi đó chỉ có cát và gió, nhường cho huyết tộc cũng không phải không thể!” “Đúng vậy, hơn nữa người nhà họ Chu và nhà họ Lý đều là thế gia võ đạo, bọn họ cống hiến vì Hoa Quốc thì đã sao?” “Vốn dĩ chúng ta cũng không nắm chắc phần thắng khi khai chiến với huyết tộc, tại sao không thể đàm phán hòa bình chứ?” Rất nhanh, trên mạng đã xuất hiện rất nhiều ý kiến khác nhau, hơn nữa còn lan truyền một cách chóng mặt. Trong vòng chưa đầy một ngày, kết quả của cuộc bầu phiếu đã được công bố, toàn bộ Hoa Quốc có 60% người dân ủng hộ quyết định của Thiên Minh Tử. Nhìn thấy kết quả này, khuôn mặt Thiên Minh Tử lộ ra vẻ tự mãn, so về độ nham hiểm và hung ác, nhà họ Khổng đứng thứ hai thì ai dám đứng thứ nhất? Dù sao Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ, làm sao có thể đánh bại nhà họ Khổng đầy mưu mô? Để thể hiện sự tôn kính đối với giới chính trị Hoa Quốc và đối với cá nhân vua Bắc Lương, tôi muốn công khai hỏi cậu Tiêu một câu, không biết liệu cậu có thể đàm phán hòa bình với huyết tộc như đã nói không?” Thiên Minh Tử nhìn Tiêu Chính Văn, nói với vẻ cao ngạo. Ông ta muốn cho toàn bộ người dân Hoa Quốc biết, Tiêu Chính Văn đã cúi đầu trước ông ta. Không ít môn chủ võ tông và tông chủ thậm chí còn không đợi Tiêu Chính Văn trả lời, mà đã đứng lên nói: “Tiền bối Thiên Minh Tử thật có đầu óc hơn người!” “Đúng vậy, với thân phận của tiền bối Thiên Minh Tử, thật hiếm khi có thể gọi ai một cách tôn trọng như vậy!” Khổng Thiên Thu phụ họa theo đầy đắc ý. “Đàm phán hòa bình? Lấy đất đai và tính mạng của người dân Hoa Quốc ra để đàm phán hòa bình sao? Tiêu Chính Văn tôi sẽ không bao giờ làm những việc như vậy”. Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn gầm lớn, âm thanh rung chuyển bầu trời, toàn bộ Hoa Quốc đều có thể nghe thấy rõ ràng! Nghe xong những lời này, cả Hoa Quốc trở nên náo động! Không ai ngờ rằng Tiêu Chính Văn sẽ quyết định như vậy. “Cậu Tiêu, đàm phán là lối thoát duy nhất của chúng ta lúc này!” “Đúng vậy, những người dân bình thường như chúng tôi hoàn toàn không có khả năng bảo vệ chúng mình. Một khi chiến tranh nổ ra, chúng tôi sẽ lại phải di dời, xin vua Bắc Lương rộng lòng giúp đỡ!” Một số tên phản bội bị nhà họ Khổng mua chuộc cũng lập tức nhảy ra lên tiếng khi nhìn thấy cảnh này. “Đúng vậy, đây vốn là trận chiến giữa giới chính trị và huyết tộc, tại sao những người dân bình thường như chúng tôi phải trả giá chứ!” “Phải đấy, chúng tôi chỉ muốn được tự do, chúng tôi cũng có quyền lựa chọn cuộc sống của mình!” “Đúng vậy, chiến tranh không có kẻ thắng, chúng tôi kêu gọi hòa bình! Đàm phán là lối thoát duy nhất của chúng ta!”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Cho dù người dân Hoa Quốc có ủng hộ Tiêu Chính Văn như thế nào thì khi đối mặt với sự sống chết, bản tính con người đều vô cùng ích kỷ. Chỉ cần đại đa số mọi người ủng hộ Thiên Minh Tử thì địa vị của Tiêu Chính Văn trong giới thế tục sẽ suy giảm, ngay cả quyền phát ngôn cũng sẽ bị thế gia ngoài lãnh thổ tước đoạt. Kết quả quả thực như những gì người nhà họ Khổng đã nói, Thiên Minh Tử vừa dứt lời đã thu hút rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi trên khắp cả nước! “Lúc nhỏ tôi từng đến ba tỉnh tây bắc, nơi đó chỉ có cát và gió, nhường cho huyết tộc cũng không phải không thể!” “Đúng vậy, hơn nữa người nhà họ Chu và nhà họ Lý đều là thế gia võ đạo, bọn họ cống hiến vì Hoa Quốc thì đã sao?” “Vốn dĩ chúng ta cũng không nắm chắc phần thắng khi khai chiến với huyết tộc, tại sao không thể đàm phán hòa bình chứ?” Rất nhanh, trên mạng đã xuất hiện rất nhiều ý kiến khác nhau, hơn nữa còn lan truyền một cách chóng mặt. Trong vòng chưa đầy một ngày, kết quả của cuộc bầu phiếu đã được công bố, toàn bộ Hoa Quốc có 60% người dân ủng hộ quyết định của Thiên Minh Tử. Nhìn thấy kết quả này, khuôn mặt Thiên Minh Tử lộ ra vẻ tự mãn, so về độ nham hiểm và hung ác, nhà họ Khổng đứng thứ hai thì ai dám đứng thứ nhất? Dù sao Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ, làm sao có thể đánh bại nhà họ Khổng đầy mưu mô? Để thể hiện sự tôn kính đối với giới chính trị Hoa Quốc và đối với cá nhân vua Bắc Lương, tôi muốn công khai hỏi cậu Tiêu một câu, không biết liệu cậu có thể đàm phán hòa bình với huyết tộc như đã nói không?” Thiên Minh Tử nhìn Tiêu Chính Văn, nói với vẻ cao ngạo. Ông ta muốn cho toàn bộ người dân Hoa Quốc biết, Tiêu Chính Văn đã cúi đầu trước ông ta. Không ít môn chủ võ tông và tông chủ thậm chí còn không đợi Tiêu Chính Văn trả lời, mà đã đứng lên nói: “Tiền bối Thiên Minh Tử thật có đầu óc hơn người!” “Đúng vậy, với thân phận của tiền bối Thiên Minh Tử, thật hiếm khi có thể gọi ai một cách tôn trọng như vậy!” Khổng Thiên Thu phụ họa theo đầy đắc ý. “Đàm phán hòa bình? Lấy đất đai và tính mạng của người dân Hoa Quốc ra để đàm phán hòa bình sao? Tiêu Chính Văn tôi sẽ không bao giờ làm những việc như vậy”. Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn gầm lớn, âm thanh rung chuyển bầu trời, toàn bộ Hoa Quốc đều có thể nghe thấy rõ ràng! Nghe xong những lời này, cả Hoa Quốc trở nên náo động! Không ai ngờ rằng Tiêu Chính Văn sẽ quyết định như vậy. “Cậu Tiêu, đàm phán là lối thoát duy nhất của chúng ta lúc này!” “Đúng vậy, những người dân bình thường như chúng tôi hoàn toàn không có khả năng bảo vệ chúng mình. Một khi chiến tranh nổ ra, chúng tôi sẽ lại phải di dời, xin vua Bắc Lương rộng lòng giúp đỡ!” Một số tên phản bội bị nhà họ Khổng mua chuộc cũng lập tức nhảy ra lên tiếng khi nhìn thấy cảnh này. “Đúng vậy, đây vốn là trận chiến giữa giới chính trị và huyết tộc, tại sao những người dân bình thường như chúng tôi phải trả giá chứ!” “Phải đấy, chúng tôi chỉ muốn được tự do, chúng tôi cũng có quyền lựa chọn cuộc sống của mình!” “Đúng vậy, chiến tranh không có kẻ thắng, chúng tôi kêu gọi hòa bình! Đàm phán là lối thoát duy nhất của chúng ta!”