Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 3004
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tiền bối Thiên Minh Tử nhờ tôi chuyển lời đến ông, để sớm ngày tiêu diệt Tiêu Chính Văn, cho nên phải hy sinh các người!” Người mặc đồ đen lạnh lùng cười nói. “Cái gì?” Nghe vậy, Vũ Long vô cùng kinh ngạc. Trước đây, hắn luôn cho rằng Thiên Minh Tử là vị cứu tinh vĩ đại của bọn họ, Thiên Minh Tử đã lật ngược tình thế, buộc huyết tộc và võ tông Hoa Quốc phải làm hòa với nhau. Nhưng không ngờ Thiên Minh Tử lại phái người đến tàn sát tông môn của bọn họ. “Thiên Minh Tử? Cậu nói láo! Thiên Minh Tử là cứu tinh của chúng tôi, sao có thể ra tay độc ác với chúng tôi được!” Vạn Kiếm Chân Nhân chĩa thanh kiếm trong tay vào người đàn ông mặc đồ đen, lớn tiếng nói. Cho dù thế nào, ông ta cũng không thể tin những lời người đàn ông mặc đồ đen nói. Thiên Minh Tử được phái tới từ vùng ngoài lãnh thổ, để giúp đỡ những tông môn võ đạo như bọn họ. “Ha ha ha!” Người đàn ông mặc đồ đen chế nhạo: “Sao loại ngu ngốc như ông có thể làm môn chủ chứ?” “Cả Thiên Cung Bắc Cực và nhà họ Khổng đều chưa từng coi các người là con người, hơn nữa, chỉ dựa vào các người mà cũng xứng làm chó sai của Thánh Khổng sao? Hừ, một đám rác rưởi, cho các người chết ở đây vì sự hưng thịnh của Nho gia đã là vinh hạnh cho các người lắm rồi!” Nói xong, người mặc đồ đen cũng mất kiên nhẫn, tung một cú đấm, một luồng ánh sáng đỏ phóng về phía Vạn Kiếm Chân Nhân. “Bùm!” Vạn Kiếm Chân Nhân vung kiếm ngăn cản, nhưng thanh kiếm vừa chạm vào luồng ánh sáng đỏ đã lập tức bay ra ngoài. Hả? Vạn Kiếm Chân Nhân vô cùng kinh ngạc. “Cậu… cậu là người của năm đại danh sơn!” Đòn tấn công này đã kiến thanh kiếm trong tay ông ta bay lên không trung. Đại Trận Thiên Hỏa này rõ ràng là tuyệt kỹ độc nhất của phái Huệ Mi. Điều này chứng tỏ đối phương là sát thủ của Huệ Mi, cũng có nghĩa là những gì người đàn ông mặc đồ đen vừa nói đều là sự thật! Thiên Minh Tử thật sự muốn tiêu diệt tông môn của ông ta! “Hừ, lũ kiến hôi các ông đáng chết từ lâu rồi! Xuống âm phủ đừng nói nhảm đấy, người muốn các ông chết là Thiên Minh Tử!” Nói xong, người mặc đồ đen vung tay, một luồng ánh sáng đỏ khác đánh tới. “Vụt!” Vạn Kiếm Chân Nhân bị đánh bay ra xa, trước khi ngã xuống đất, ông ta đã bị thương nặng. “Phụt!” Vạn Kiếm Chân Nhân phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy nội tạng của mình đảo lộn, đau đớn đến mức đổ mồ hôi như mưa.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tiền bối Thiên Minh Tử nhờ tôi chuyển lời đến ông, để sớm ngày tiêu diệt Tiêu Chính Văn, cho nên phải hy sinh các người!” Người mặc đồ đen lạnh lùng cười nói. “Cái gì?” Nghe vậy, Vũ Long vô cùng kinh ngạc. Trước đây, hắn luôn cho rằng Thiên Minh Tử là vị cứu tinh vĩ đại của bọn họ, Thiên Minh Tử đã lật ngược tình thế, buộc huyết tộc và võ tông Hoa Quốc phải làm hòa với nhau. Nhưng không ngờ Thiên Minh Tử lại phái người đến tàn sát tông môn của bọn họ. “Thiên Minh Tử? Cậu nói láo! Thiên Minh Tử là cứu tinh của chúng tôi, sao có thể ra tay độc ác với chúng tôi được!” Vạn Kiếm Chân Nhân chĩa thanh kiếm trong tay vào người đàn ông mặc đồ đen, lớn tiếng nói. Cho dù thế nào, ông ta cũng không thể tin những lời người đàn ông mặc đồ đen nói. Thiên Minh Tử được phái tới từ vùng ngoài lãnh thổ, để giúp đỡ những tông môn võ đạo như bọn họ. “Ha ha ha!” Người đàn ông mặc đồ đen chế nhạo: “Sao loại ngu ngốc như ông có thể làm môn chủ chứ?” “Cả Thiên Cung Bắc Cực và nhà họ Khổng đều chưa từng coi các người là con người, hơn nữa, chỉ dựa vào các người mà cũng xứng làm chó sai của Thánh Khổng sao? Hừ, một đám rác rưởi, cho các người chết ở đây vì sự hưng thịnh của Nho gia đã là vinh hạnh cho các người lắm rồi!” Nói xong, người mặc đồ đen cũng mất kiên nhẫn, tung một cú đấm, một luồng ánh sáng đỏ phóng về phía Vạn Kiếm Chân Nhân. “Bùm!” Vạn Kiếm Chân Nhân vung kiếm ngăn cản, nhưng thanh kiếm vừa chạm vào luồng ánh sáng đỏ đã lập tức bay ra ngoài. Hả? Vạn Kiếm Chân Nhân vô cùng kinh ngạc. “Cậu… cậu là người của năm đại danh sơn!” Đòn tấn công này đã kiến thanh kiếm trong tay ông ta bay lên không trung. Đại Trận Thiên Hỏa này rõ ràng là tuyệt kỹ độc nhất của phái Huệ Mi. Điều này chứng tỏ đối phương là sát thủ của Huệ Mi, cũng có nghĩa là những gì người đàn ông mặc đồ đen vừa nói đều là sự thật! Thiên Minh Tử thật sự muốn tiêu diệt tông môn của ông ta! “Hừ, lũ kiến hôi các ông đáng chết từ lâu rồi! Xuống âm phủ đừng nói nhảm đấy, người muốn các ông chết là Thiên Minh Tử!” Nói xong, người mặc đồ đen vung tay, một luồng ánh sáng đỏ khác đánh tới. “Vụt!” Vạn Kiếm Chân Nhân bị đánh bay ra xa, trước khi ngã xuống đất, ông ta đã bị thương nặng. “Phụt!” Vạn Kiếm Chân Nhân phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy nội tạng của mình đảo lộn, đau đớn đến mức đổ mồ hôi như mưa.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tiền bối Thiên Minh Tử nhờ tôi chuyển lời đến ông, để sớm ngày tiêu diệt Tiêu Chính Văn, cho nên phải hy sinh các người!” Người mặc đồ đen lạnh lùng cười nói. “Cái gì?” Nghe vậy, Vũ Long vô cùng kinh ngạc. Trước đây, hắn luôn cho rằng Thiên Minh Tử là vị cứu tinh vĩ đại của bọn họ, Thiên Minh Tử đã lật ngược tình thế, buộc huyết tộc và võ tông Hoa Quốc phải làm hòa với nhau. Nhưng không ngờ Thiên Minh Tử lại phái người đến tàn sát tông môn của bọn họ. “Thiên Minh Tử? Cậu nói láo! Thiên Minh Tử là cứu tinh của chúng tôi, sao có thể ra tay độc ác với chúng tôi được!” Vạn Kiếm Chân Nhân chĩa thanh kiếm trong tay vào người đàn ông mặc đồ đen, lớn tiếng nói. Cho dù thế nào, ông ta cũng không thể tin những lời người đàn ông mặc đồ đen nói. Thiên Minh Tử được phái tới từ vùng ngoài lãnh thổ, để giúp đỡ những tông môn võ đạo như bọn họ. “Ha ha ha!” Người đàn ông mặc đồ đen chế nhạo: “Sao loại ngu ngốc như ông có thể làm môn chủ chứ?” “Cả Thiên Cung Bắc Cực và nhà họ Khổng đều chưa từng coi các người là con người, hơn nữa, chỉ dựa vào các người mà cũng xứng làm chó sai của Thánh Khổng sao? Hừ, một đám rác rưởi, cho các người chết ở đây vì sự hưng thịnh của Nho gia đã là vinh hạnh cho các người lắm rồi!” Nói xong, người mặc đồ đen cũng mất kiên nhẫn, tung một cú đấm, một luồng ánh sáng đỏ phóng về phía Vạn Kiếm Chân Nhân. “Bùm!” Vạn Kiếm Chân Nhân vung kiếm ngăn cản, nhưng thanh kiếm vừa chạm vào luồng ánh sáng đỏ đã lập tức bay ra ngoài. Hả? Vạn Kiếm Chân Nhân vô cùng kinh ngạc. “Cậu… cậu là người của năm đại danh sơn!” Đòn tấn công này đã kiến thanh kiếm trong tay ông ta bay lên không trung. Đại Trận Thiên Hỏa này rõ ràng là tuyệt kỹ độc nhất của phái Huệ Mi. Điều này chứng tỏ đối phương là sát thủ của Huệ Mi, cũng có nghĩa là những gì người đàn ông mặc đồ đen vừa nói đều là sự thật! Thiên Minh Tử thật sự muốn tiêu diệt tông môn của ông ta! “Hừ, lũ kiến hôi các ông đáng chết từ lâu rồi! Xuống âm phủ đừng nói nhảm đấy, người muốn các ông chết là Thiên Minh Tử!” Nói xong, người mặc đồ đen vung tay, một luồng ánh sáng đỏ khác đánh tới. “Vụt!” Vạn Kiếm Chân Nhân bị đánh bay ra xa, trước khi ngã xuống đất, ông ta đã bị thương nặng. “Phụt!” Vạn Kiếm Chân Nhân phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy nội tạng của mình đảo lộn, đau đớn đến mức đổ mồ hôi như mưa.