Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3123

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao Lương Cảnh Long biết rõ thân phận của Tiêu Chính Văn mà còn dám chế giễu Tiêu Chính Văn, Long Nguyệt và Long Hình. “Cậu đem cả kiếm Thất Sắc Hà Quang theo luôn à?” Hàn Hương Nhi quay đầu nhìn trong biển mây ở lưng chừng núi, thấy chỗ trong biển mây đó dường như có vô số tia sáng phản chiếu xuất hiện nên ngờ vực hỏi. Trong tia sáng đó còn chứa một luồng sát khí, chắc chắn không thể là phản ứng tự nhiên trong tầng mây được. Hàn Hương Nhi vừa nói thế lập tức thu hút sự chú ý của Lương Cảnh Long. Đây là bảo vật tuyệt thế đấy, không ngờ nhà họ Khổng lại yên tâm giao bảo vật tuyệt thế này cho Khổng Thiên Tường? Phải biết mà thanh kiếm này là quà Bích Hà Cung tặng cho gia chủ nhà họ Khổng vào ngày lễ mừng thọ của ông ta mười năm trước. Có thể nói trong mấy người chỉ có Lương Cảnh Long có cảm tình đặc biệt nhất với kiếm Thất Thái Hà Quang này. Vốn dĩ Khổng Thiên Tường sẽ lấy kiếm Thất Thái Hà Quang này ra khoe khoang rước mặt Trần Nguyệt Nhi một chút, giành được sự ưu ái của Trần Nguyệt Nhi, nhưng hắn không ngờ rằng Trần Nguyệt Nhi sẽ chỉ ngồi vào bàn của Tiêu Chính Văn và phớt lờ hắn. “Anh Tiêu, sau bữa tiệc hôm nay sẽ có người đến kiểm tra danh sách nhân viên của Huyền Thiên Đạo Cung, sau đó đưa cho lãnh đạo cấp cao của Huyền Thiên Đạo Cung”. Trần Nguyệt Nhi nhỏ giọng nói với Tiêu Chính Văn. Cô ta là người mong Tiêu Chính Văn cũng có thể cùng tham gia nhất, nhưng khi đăng kí danh sách này phải được sự cho phép của Tiêu Chính Văn mới được. Để đến khi đó không khiến lòng tốt biến thành làm hỏng việc. Trần Nguyệt Nhi giúp Tiêu Chính Văn báo tên, nhưng Tiêu Chính Văn lại không thích tham gia khiến Huyền Thiên Đạo Cung hiểu lầm, ngược lại sẽ vì thế mà đắc tội với Tiêu Chính Văn. “Ừ!” Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu. Tiêu Chính Văn ít nhiều gì cũng có tò mò với Huyền Thiên Đạo Cung, anh không ngại đi xem một chút. Thấy Tiêu Chính Văn gật đầu, Trần Nguyệt Nhi mới nói tiếp: “Anh Tiêu, thật ra lần này trước khi chúng tôi quay về thế tục thì vẫn luôn có một tin đồn, không biết là thật hay giả”. “Nghe nói lần này Huyền Thiên Đạo Cung đặc biệt vì một người bí ẩn nên mới phá lệ cho phép người thế tục vào”. Thật ra tin tức này đã lan truyền trong giới bọn họ khoảng một tháng trước khi quay về thế tục. Chỉ là mọi người không ai để ý, dù sao danh tiếng của Huyền Thiên Đạo Cung vẫn ở đó, sao có thể tiếp nhận một con kiến bé nhỏ của thế tục chứ? Đa số mọi người đều cho rằng đây chỉ là một lời bịa đặt, ngay cả Trần Nguyệt Nhi trước khi gặp Tiêu Chính Văn cũng từng có suy nghĩ như vậy.Nhưng sau khi cô ta được chứng kiến sức chiến đấu kinh người của Tiêu Chính Văn thì lập tức có suy đoán khá bạo gan, người mà Huyền Thiên Đạo Cung muốn tìm chẳng lẽ chính là Tiêu Chính Văn?

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao Lương Cảnh Long biết rõ thân phận của Tiêu Chính Văn mà còn dám chế giễu Tiêu Chính Văn, Long Nguyệt và Long Hình. “Cậu đem cả kiếm Thất Sắc Hà Quang theo luôn à?” Hàn Hương Nhi quay đầu nhìn trong biển mây ở lưng chừng núi, thấy chỗ trong biển mây đó dường như có vô số tia sáng phản chiếu xuất hiện nên ngờ vực hỏi. Trong tia sáng đó còn chứa một luồng sát khí, chắc chắn không thể là phản ứng tự nhiên trong tầng mây được. Hàn Hương Nhi vừa nói thế lập tức thu hút sự chú ý của Lương Cảnh Long. Đây là bảo vật tuyệt thế đấy, không ngờ nhà họ Khổng lại yên tâm giao bảo vật tuyệt thế này cho Khổng Thiên Tường? Phải biết mà thanh kiếm này là quà Bích Hà Cung tặng cho gia chủ nhà họ Khổng vào ngày lễ mừng thọ của ông ta mười năm trước. Có thể nói trong mấy người chỉ có Lương Cảnh Long có cảm tình đặc biệt nhất với kiếm Thất Thái Hà Quang này. Vốn dĩ Khổng Thiên Tường sẽ lấy kiếm Thất Thái Hà Quang này ra khoe khoang rước mặt Trần Nguyệt Nhi một chút, giành được sự ưu ái của Trần Nguyệt Nhi, nhưng hắn không ngờ rằng Trần Nguyệt Nhi sẽ chỉ ngồi vào bàn của Tiêu Chính Văn và phớt lờ hắn. “Anh Tiêu, sau bữa tiệc hôm nay sẽ có người đến kiểm tra danh sách nhân viên của Huyền Thiên Đạo Cung, sau đó đưa cho lãnh đạo cấp cao của Huyền Thiên Đạo Cung”. Trần Nguyệt Nhi nhỏ giọng nói với Tiêu Chính Văn. Cô ta là người mong Tiêu Chính Văn cũng có thể cùng tham gia nhất, nhưng khi đăng kí danh sách này phải được sự cho phép của Tiêu Chính Văn mới được. Để đến khi đó không khiến lòng tốt biến thành làm hỏng việc. Trần Nguyệt Nhi giúp Tiêu Chính Văn báo tên, nhưng Tiêu Chính Văn lại không thích tham gia khiến Huyền Thiên Đạo Cung hiểu lầm, ngược lại sẽ vì thế mà đắc tội với Tiêu Chính Văn. “Ừ!” Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu. Tiêu Chính Văn ít nhiều gì cũng có tò mò với Huyền Thiên Đạo Cung, anh không ngại đi xem một chút. Thấy Tiêu Chính Văn gật đầu, Trần Nguyệt Nhi mới nói tiếp: “Anh Tiêu, thật ra lần này trước khi chúng tôi quay về thế tục thì vẫn luôn có một tin đồn, không biết là thật hay giả”. “Nghe nói lần này Huyền Thiên Đạo Cung đặc biệt vì một người bí ẩn nên mới phá lệ cho phép người thế tục vào”. Thật ra tin tức này đã lan truyền trong giới bọn họ khoảng một tháng trước khi quay về thế tục. Chỉ là mọi người không ai để ý, dù sao danh tiếng của Huyền Thiên Đạo Cung vẫn ở đó, sao có thể tiếp nhận một con kiến bé nhỏ của thế tục chứ? Đa số mọi người đều cho rằng đây chỉ là một lời bịa đặt, ngay cả Trần Nguyệt Nhi trước khi gặp Tiêu Chính Văn cũng từng có suy nghĩ như vậy.Nhưng sau khi cô ta được chứng kiến sức chiến đấu kinh người của Tiêu Chính Văn thì lập tức có suy đoán khá bạo gan, người mà Huyền Thiên Đạo Cung muốn tìm chẳng lẽ chính là Tiêu Chính Văn?

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao Lương Cảnh Long biết rõ thân phận của Tiêu Chính Văn mà còn dám chế giễu Tiêu Chính Văn, Long Nguyệt và Long Hình. “Cậu đem cả kiếm Thất Sắc Hà Quang theo luôn à?” Hàn Hương Nhi quay đầu nhìn trong biển mây ở lưng chừng núi, thấy chỗ trong biển mây đó dường như có vô số tia sáng phản chiếu xuất hiện nên ngờ vực hỏi. Trong tia sáng đó còn chứa một luồng sát khí, chắc chắn không thể là phản ứng tự nhiên trong tầng mây được. Hàn Hương Nhi vừa nói thế lập tức thu hút sự chú ý của Lương Cảnh Long. Đây là bảo vật tuyệt thế đấy, không ngờ nhà họ Khổng lại yên tâm giao bảo vật tuyệt thế này cho Khổng Thiên Tường? Phải biết mà thanh kiếm này là quà Bích Hà Cung tặng cho gia chủ nhà họ Khổng vào ngày lễ mừng thọ của ông ta mười năm trước. Có thể nói trong mấy người chỉ có Lương Cảnh Long có cảm tình đặc biệt nhất với kiếm Thất Thái Hà Quang này. Vốn dĩ Khổng Thiên Tường sẽ lấy kiếm Thất Thái Hà Quang này ra khoe khoang rước mặt Trần Nguyệt Nhi một chút, giành được sự ưu ái của Trần Nguyệt Nhi, nhưng hắn không ngờ rằng Trần Nguyệt Nhi sẽ chỉ ngồi vào bàn của Tiêu Chính Văn và phớt lờ hắn. “Anh Tiêu, sau bữa tiệc hôm nay sẽ có người đến kiểm tra danh sách nhân viên của Huyền Thiên Đạo Cung, sau đó đưa cho lãnh đạo cấp cao của Huyền Thiên Đạo Cung”. Trần Nguyệt Nhi nhỏ giọng nói với Tiêu Chính Văn. Cô ta là người mong Tiêu Chính Văn cũng có thể cùng tham gia nhất, nhưng khi đăng kí danh sách này phải được sự cho phép của Tiêu Chính Văn mới được. Để đến khi đó không khiến lòng tốt biến thành làm hỏng việc. Trần Nguyệt Nhi giúp Tiêu Chính Văn báo tên, nhưng Tiêu Chính Văn lại không thích tham gia khiến Huyền Thiên Đạo Cung hiểu lầm, ngược lại sẽ vì thế mà đắc tội với Tiêu Chính Văn. “Ừ!” Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu. Tiêu Chính Văn ít nhiều gì cũng có tò mò với Huyền Thiên Đạo Cung, anh không ngại đi xem một chút. Thấy Tiêu Chính Văn gật đầu, Trần Nguyệt Nhi mới nói tiếp: “Anh Tiêu, thật ra lần này trước khi chúng tôi quay về thế tục thì vẫn luôn có một tin đồn, không biết là thật hay giả”. “Nghe nói lần này Huyền Thiên Đạo Cung đặc biệt vì một người bí ẩn nên mới phá lệ cho phép người thế tục vào”. Thật ra tin tức này đã lan truyền trong giới bọn họ khoảng một tháng trước khi quay về thế tục. Chỉ là mọi người không ai để ý, dù sao danh tiếng của Huyền Thiên Đạo Cung vẫn ở đó, sao có thể tiếp nhận một con kiến bé nhỏ của thế tục chứ? Đa số mọi người đều cho rằng đây chỉ là một lời bịa đặt, ngay cả Trần Nguyệt Nhi trước khi gặp Tiêu Chính Văn cũng từng có suy nghĩ như vậy.Nhưng sau khi cô ta được chứng kiến sức chiến đấu kinh người của Tiêu Chính Văn thì lập tức có suy đoán khá bạo gan, người mà Huyền Thiên Đạo Cung muốn tìm chẳng lẽ chính là Tiêu Chính Văn?

Chương 3123