Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 3283
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, không chỉ có giới chính bàn tán xôn xao chuyện này, mà đến cả năm đại danh sơn cùng với các môn phái của võ tông đều rất quan tâm hiện tượng thiên văn gần đây! Bây giờ hai mắt Ngụy Nguyên Cát kích động nhìn phía chân trời, là thiên tử thế gia, gã đương nhiên hiểu được hiện tượng thiên văn này đồng nghĩa với việc gì! Chỉ cần cao thủ Nhân Hoàng quay trở về thì những ngày tháng yên bình của Tiêu Chính Văn cũng kết thúc! Từ nay về sau, những thế tử như bọn họ, dưới sự bảo vệ của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, có thể thích làm gì thì làm! Tiêu Chính Văn thì sao? Thiên Tử thì thế nào? Khi bầu trời giữa trưa đen tối như mực mọc lên một ngôi sao mai, tất cả đồ đệ của Tung Sơn đều quỳ xuống dưới đất như đang chờ đợi điều gì đó! “Rẹt rẹt!” Một tiếng sấm sét vang lên, vô số ánh sao đột nhiên vụt sáng lên! “Họ tới rồi!” Chưởng giáo của Tung Sơn vô cùng kích động nhìn lên bầu trời. Chỉ nhìn thấy trên không trung, một ngôi sao mai càng phát sáng chói mắt, gần như đã làm lu mờ đi cả ánh sáng của mặt trăng và mặt trời! Mà trên trời lúc này có một ông lão áo trắng tiên phong đạo cốt bước ra từ trong ánh sao, chầm chậm thả bước trong không trung. “Mẹ, mau nhìn kìa, thần tiên!” “Đó là tiên nhân sao?” “Trời ơi, việc này… việc này không khoa học tý nào!” Không chỉ mọi người ở Tung Sơn nhìn thấy cảnh này mà người trên toàn bộ thế giới đều thấy cảnh này! Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, chính thức quay trở lại! Không chỉ trên bầu trời Tung Sơn xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ mà hầu như ở khắp nơi trên thế giới đều xuất hiện hiện tượng như vậy! Vô số cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quay về thế tục giống như thần tiên hạ phàm! Thậm chí còn có một vài người Âu Lục còn nhầm tưởng cho rằng mình nhìn thấy chúa Jesus! Lúc này, tất cả các quốc gia đều đang bận đón tiếp cường giả cảnh giới Nhân Hoàng mới quay về, bọn họ cho rằng, từ hôm nay trở đi, đất nước của bọn họ không còn phải nhìn vẻ mặt của Hoa Quốc mà hành động nữa! Thậm chí rất nhiều quốc vương Âu Lục còn mừng rơi nước mắt! Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trở về, thế giới này không còn phải là thiên hạ của một mình Tiêu Chính Văn nữa! Cả Âu Lục của bọn họ sẽ không còn bị Tiêu Chính Văn giẫm dưới chân nữa! “Kỷ nguyên mới cuối cùng cũng tới rồi, có thể thế giới này còn có thể viết tiếp truyền kỳ ở thời thượng cổ!” Một ông lão râu tóc bạc phơ kích động nhìn ánh sáng trên không trung chiếu xuống lâu đài Versailles!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, không chỉ có giới chính bàn tán xôn xao chuyện này, mà đến cả năm đại danh sơn cùng với các môn phái của võ tông đều rất quan tâm hiện tượng thiên văn gần đây! Bây giờ hai mắt Ngụy Nguyên Cát kích động nhìn phía chân trời, là thiên tử thế gia, gã đương nhiên hiểu được hiện tượng thiên văn này đồng nghĩa với việc gì! Chỉ cần cao thủ Nhân Hoàng quay trở về thì những ngày tháng yên bình của Tiêu Chính Văn cũng kết thúc! Từ nay về sau, những thế tử như bọn họ, dưới sự bảo vệ của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, có thể thích làm gì thì làm! Tiêu Chính Văn thì sao? Thiên Tử thì thế nào? Khi bầu trời giữa trưa đen tối như mực mọc lên một ngôi sao mai, tất cả đồ đệ của Tung Sơn đều quỳ xuống dưới đất như đang chờ đợi điều gì đó! “Rẹt rẹt!” Một tiếng sấm sét vang lên, vô số ánh sao đột nhiên vụt sáng lên! “Họ tới rồi!” Chưởng giáo của Tung Sơn vô cùng kích động nhìn lên bầu trời. Chỉ nhìn thấy trên không trung, một ngôi sao mai càng phát sáng chói mắt, gần như đã làm lu mờ đi cả ánh sáng của mặt trăng và mặt trời! Mà trên trời lúc này có một ông lão áo trắng tiên phong đạo cốt bước ra từ trong ánh sao, chầm chậm thả bước trong không trung. “Mẹ, mau nhìn kìa, thần tiên!” “Đó là tiên nhân sao?” “Trời ơi, việc này… việc này không khoa học tý nào!” Không chỉ mọi người ở Tung Sơn nhìn thấy cảnh này mà người trên toàn bộ thế giới đều thấy cảnh này! Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, chính thức quay trở lại! Không chỉ trên bầu trời Tung Sơn xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ mà hầu như ở khắp nơi trên thế giới đều xuất hiện hiện tượng như vậy! Vô số cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quay về thế tục giống như thần tiên hạ phàm! Thậm chí còn có một vài người Âu Lục còn nhầm tưởng cho rằng mình nhìn thấy chúa Jesus! Lúc này, tất cả các quốc gia đều đang bận đón tiếp cường giả cảnh giới Nhân Hoàng mới quay về, bọn họ cho rằng, từ hôm nay trở đi, đất nước của bọn họ không còn phải nhìn vẻ mặt của Hoa Quốc mà hành động nữa! Thậm chí rất nhiều quốc vương Âu Lục còn mừng rơi nước mắt! Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trở về, thế giới này không còn phải là thiên hạ của một mình Tiêu Chính Văn nữa! Cả Âu Lục của bọn họ sẽ không còn bị Tiêu Chính Văn giẫm dưới chân nữa! “Kỷ nguyên mới cuối cùng cũng tới rồi, có thể thế giới này còn có thể viết tiếp truyền kỳ ở thời thượng cổ!” Một ông lão râu tóc bạc phơ kích động nhìn ánh sáng trên không trung chiếu xuống lâu đài Versailles!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, không chỉ có giới chính bàn tán xôn xao chuyện này, mà đến cả năm đại danh sơn cùng với các môn phái của võ tông đều rất quan tâm hiện tượng thiên văn gần đây! Bây giờ hai mắt Ngụy Nguyên Cát kích động nhìn phía chân trời, là thiên tử thế gia, gã đương nhiên hiểu được hiện tượng thiên văn này đồng nghĩa với việc gì! Chỉ cần cao thủ Nhân Hoàng quay trở về thì những ngày tháng yên bình của Tiêu Chính Văn cũng kết thúc! Từ nay về sau, những thế tử như bọn họ, dưới sự bảo vệ của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, có thể thích làm gì thì làm! Tiêu Chính Văn thì sao? Thiên Tử thì thế nào? Khi bầu trời giữa trưa đen tối như mực mọc lên một ngôi sao mai, tất cả đồ đệ của Tung Sơn đều quỳ xuống dưới đất như đang chờ đợi điều gì đó! “Rẹt rẹt!” Một tiếng sấm sét vang lên, vô số ánh sao đột nhiên vụt sáng lên! “Họ tới rồi!” Chưởng giáo của Tung Sơn vô cùng kích động nhìn lên bầu trời. Chỉ nhìn thấy trên không trung, một ngôi sao mai càng phát sáng chói mắt, gần như đã làm lu mờ đi cả ánh sáng của mặt trăng và mặt trời! Mà trên trời lúc này có một ông lão áo trắng tiên phong đạo cốt bước ra từ trong ánh sao, chầm chậm thả bước trong không trung. “Mẹ, mau nhìn kìa, thần tiên!” “Đó là tiên nhân sao?” “Trời ơi, việc này… việc này không khoa học tý nào!” Không chỉ mọi người ở Tung Sơn nhìn thấy cảnh này mà người trên toàn bộ thế giới đều thấy cảnh này! Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, chính thức quay trở lại! Không chỉ trên bầu trời Tung Sơn xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ mà hầu như ở khắp nơi trên thế giới đều xuất hiện hiện tượng như vậy! Vô số cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quay về thế tục giống như thần tiên hạ phàm! Thậm chí còn có một vài người Âu Lục còn nhầm tưởng cho rằng mình nhìn thấy chúa Jesus! Lúc này, tất cả các quốc gia đều đang bận đón tiếp cường giả cảnh giới Nhân Hoàng mới quay về, bọn họ cho rằng, từ hôm nay trở đi, đất nước của bọn họ không còn phải nhìn vẻ mặt của Hoa Quốc mà hành động nữa! Thậm chí rất nhiều quốc vương Âu Lục còn mừng rơi nước mắt! Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trở về, thế giới này không còn phải là thiên hạ của một mình Tiêu Chính Văn nữa! Cả Âu Lục của bọn họ sẽ không còn bị Tiêu Chính Văn giẫm dưới chân nữa! “Kỷ nguyên mới cuối cùng cũng tới rồi, có thể thế giới này còn có thể viết tiếp truyền kỳ ở thời thượng cổ!” Một ông lão râu tóc bạc phơ kích động nhìn ánh sáng trên không trung chiếu xuống lâu đài Versailles!