Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 3322
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tôi thấy anh đang tự tìm đường chết! Dám coi khinh cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi, tôi cũng không ngại tiễn anh đi một đoạn đường!” Vừa nói dứt lời, Hứa Văn Long đột nhiên bừng bừng sát khí, trong mắt lộ ra vẻ hung hãn Lúc này, thực lực ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn của Hứa Văn Long cũng bộc lộ ra toàn bộ, ngay cả không khí xung quanh người hắn cũng phát ra từng trận âm thanh hung bạo! Khí thế càng áp chế cả không gian, mạnh mẽ như một phán quan có thể định đoạt sự sống chết của người khác. Cùng lúc Hứa Văn Long đang âm thầm đọ sức để ra tay giết Trương Lăng Phong, khí tức cả người Trương Lăng Phong cũng đột nhiên biến đổi, rõ ràng giống như biến thành người khác vậy! Chỉ thấy Trương Lăng Phong khi trước vẫn bị Hứa Văn Long ép chặt trên mặt đất đột nhiên một tay chống đất, cơ thể vụt dậy mạnh mẽ, thoát khỏi sự kiểm soát của Hứa Văn Long, cứ thế đứng thẳng lên trên mặt đất. Đối diện với khí tức khủng bố bao trùm cả không gian của Hứa Văn Long, trong mắt Trương Lăng Phong không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn bình tĩnh như thường, thậm chí trên mặt còn mang theo một nụ cười lạnh lùng đầy khinh thường. Vào khoảnh khắc Hứa Văn Long đang hết sức kinh ngạc, chỉ thấy Trương Lăng Phong đột nhiên giơ tay, một tay chỉ điểm, lạnh lùng hô lên một tiếng: “Hoả Chí!” “Ầm!” Trên bầu trời đột nhiên ngùn ngụt lửa đỏ, vô số hạt mưa lửa cứ thế từ trên trời rơi xuống! Cả ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn đều bị bao vây trong ánh lửa! Hứa Văn Long lúc này cũng phát giác ra biến hoá dị thường, vội vàng tung nắm đấm đánh về phía Trương Lăng Phong! Dù gì Hứa Văn Long cũng từng chinh chiến cả trăm trận, kinh nghiệm chiến đấu và năng lực ứng biến rất mạnh, hơn nữa lúc này đã là trận quyết đấu sinh tử, mỗi một đòn hắn tung ra đều mang theo khí tức khủng bố, dường như mỗi một chiều đều muốn dồn Trương Lăng Phong vào chỗ chết! Thế nhưng Trương Lăng Phong đứng ở vị trí cũ, đối diện với cú đấm thô bạo như thế của Hứa Văn Long lại tỏ ra hết sức bình thản! Chỉ thấy nắm đấm đó mạnh mẽ đánh thẳng lên trên lồng ngực của Trương Lăng Phong! Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cho mọi người đang có mặt đều hết sức kinh ngạc! Rõ ràng bị Hứa Văn Long đánh trúng một đòn rất mạnh, thế nhưng Trương Lăng Phong lại không hề nôn ra máu ngã lăn xuống đất như bọn họ nghĩ mà cơ thể lại hết sức uyển chuyển bay ngược ra sau. Giống như đang mượn sức mạnh trong cú đấm này của Hứa Văn Long để kéo ra một cự ly an toàn! Cùng lúc cơ thể bay ngược ra sau, Trương Lăng Phong một tay chỉ trời, một tay chỉ vào vị trí mà Hứa Văn Long đang đứng, khoé miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng.“Không Gian Định Thân Trận?”, Tiêu Chính Văn nhìn thấy cảnh tượng này thì trong mắt không khỏi loé lên tia sáng.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tôi thấy anh đang tự tìm đường chết! Dám coi khinh cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi, tôi cũng không ngại tiễn anh đi một đoạn đường!” Vừa nói dứt lời, Hứa Văn Long đột nhiên bừng bừng sát khí, trong mắt lộ ra vẻ hung hãn Lúc này, thực lực ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn của Hứa Văn Long cũng bộc lộ ra toàn bộ, ngay cả không khí xung quanh người hắn cũng phát ra từng trận âm thanh hung bạo! Khí thế càng áp chế cả không gian, mạnh mẽ như một phán quan có thể định đoạt sự sống chết của người khác. Cùng lúc Hứa Văn Long đang âm thầm đọ sức để ra tay giết Trương Lăng Phong, khí tức cả người Trương Lăng Phong cũng đột nhiên biến đổi, rõ ràng giống như biến thành người khác vậy! Chỉ thấy Trương Lăng Phong khi trước vẫn bị Hứa Văn Long ép chặt trên mặt đất đột nhiên một tay chống đất, cơ thể vụt dậy mạnh mẽ, thoát khỏi sự kiểm soát của Hứa Văn Long, cứ thế đứng thẳng lên trên mặt đất. Đối diện với khí tức khủng bố bao trùm cả không gian của Hứa Văn Long, trong mắt Trương Lăng Phong không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn bình tĩnh như thường, thậm chí trên mặt còn mang theo một nụ cười lạnh lùng đầy khinh thường. Vào khoảnh khắc Hứa Văn Long đang hết sức kinh ngạc, chỉ thấy Trương Lăng Phong đột nhiên giơ tay, một tay chỉ điểm, lạnh lùng hô lên một tiếng: “Hoả Chí!” “Ầm!” Trên bầu trời đột nhiên ngùn ngụt lửa đỏ, vô số hạt mưa lửa cứ thế từ trên trời rơi xuống! Cả ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn đều bị bao vây trong ánh lửa! Hứa Văn Long lúc này cũng phát giác ra biến hoá dị thường, vội vàng tung nắm đấm đánh về phía Trương Lăng Phong! Dù gì Hứa Văn Long cũng từng chinh chiến cả trăm trận, kinh nghiệm chiến đấu và năng lực ứng biến rất mạnh, hơn nữa lúc này đã là trận quyết đấu sinh tử, mỗi một đòn hắn tung ra đều mang theo khí tức khủng bố, dường như mỗi một chiều đều muốn dồn Trương Lăng Phong vào chỗ chết! Thế nhưng Trương Lăng Phong đứng ở vị trí cũ, đối diện với cú đấm thô bạo như thế của Hứa Văn Long lại tỏ ra hết sức bình thản! Chỉ thấy nắm đấm đó mạnh mẽ đánh thẳng lên trên lồng ngực của Trương Lăng Phong! Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cho mọi người đang có mặt đều hết sức kinh ngạc! Rõ ràng bị Hứa Văn Long đánh trúng một đòn rất mạnh, thế nhưng Trương Lăng Phong lại không hề nôn ra máu ngã lăn xuống đất như bọn họ nghĩ mà cơ thể lại hết sức uyển chuyển bay ngược ra sau. Giống như đang mượn sức mạnh trong cú đấm này của Hứa Văn Long để kéo ra một cự ly an toàn! Cùng lúc cơ thể bay ngược ra sau, Trương Lăng Phong một tay chỉ trời, một tay chỉ vào vị trí mà Hứa Văn Long đang đứng, khoé miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng.“Không Gian Định Thân Trận?”, Tiêu Chính Văn nhìn thấy cảnh tượng này thì trong mắt không khỏi loé lên tia sáng.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Tôi thấy anh đang tự tìm đường chết! Dám coi khinh cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi, tôi cũng không ngại tiễn anh đi một đoạn đường!” Vừa nói dứt lời, Hứa Văn Long đột nhiên bừng bừng sát khí, trong mắt lộ ra vẻ hung hãn Lúc này, thực lực ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn của Hứa Văn Long cũng bộc lộ ra toàn bộ, ngay cả không khí xung quanh người hắn cũng phát ra từng trận âm thanh hung bạo! Khí thế càng áp chế cả không gian, mạnh mẽ như một phán quan có thể định đoạt sự sống chết của người khác. Cùng lúc Hứa Văn Long đang âm thầm đọ sức để ra tay giết Trương Lăng Phong, khí tức cả người Trương Lăng Phong cũng đột nhiên biến đổi, rõ ràng giống như biến thành người khác vậy! Chỉ thấy Trương Lăng Phong khi trước vẫn bị Hứa Văn Long ép chặt trên mặt đất đột nhiên một tay chống đất, cơ thể vụt dậy mạnh mẽ, thoát khỏi sự kiểm soát của Hứa Văn Long, cứ thế đứng thẳng lên trên mặt đất. Đối diện với khí tức khủng bố bao trùm cả không gian của Hứa Văn Long, trong mắt Trương Lăng Phong không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn bình tĩnh như thường, thậm chí trên mặt còn mang theo một nụ cười lạnh lùng đầy khinh thường. Vào khoảnh khắc Hứa Văn Long đang hết sức kinh ngạc, chỉ thấy Trương Lăng Phong đột nhiên giơ tay, một tay chỉ điểm, lạnh lùng hô lên một tiếng: “Hoả Chí!” “Ầm!” Trên bầu trời đột nhiên ngùn ngụt lửa đỏ, vô số hạt mưa lửa cứ thế từ trên trời rơi xuống! Cả ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn đều bị bao vây trong ánh lửa! Hứa Văn Long lúc này cũng phát giác ra biến hoá dị thường, vội vàng tung nắm đấm đánh về phía Trương Lăng Phong! Dù gì Hứa Văn Long cũng từng chinh chiến cả trăm trận, kinh nghiệm chiến đấu và năng lực ứng biến rất mạnh, hơn nữa lúc này đã là trận quyết đấu sinh tử, mỗi một đòn hắn tung ra đều mang theo khí tức khủng bố, dường như mỗi một chiều đều muốn dồn Trương Lăng Phong vào chỗ chết! Thế nhưng Trương Lăng Phong đứng ở vị trí cũ, đối diện với cú đấm thô bạo như thế của Hứa Văn Long lại tỏ ra hết sức bình thản! Chỉ thấy nắm đấm đó mạnh mẽ đánh thẳng lên trên lồng ngực của Trương Lăng Phong! Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cho mọi người đang có mặt đều hết sức kinh ngạc! Rõ ràng bị Hứa Văn Long đánh trúng một đòn rất mạnh, thế nhưng Trương Lăng Phong lại không hề nôn ra máu ngã lăn xuống đất như bọn họ nghĩ mà cơ thể lại hết sức uyển chuyển bay ngược ra sau. Giống như đang mượn sức mạnh trong cú đấm này của Hứa Văn Long để kéo ra một cự ly an toàn! Cùng lúc cơ thể bay ngược ra sau, Trương Lăng Phong một tay chỉ trời, một tay chỉ vào vị trí mà Hứa Văn Long đang đứng, khoé miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng.“Không Gian Định Thân Trận?”, Tiêu Chính Văn nhìn thấy cảnh tượng này thì trong mắt không khỏi loé lên tia sáng.